"Ai nha, thật không cần đâu. Con thấy tên kia cũng chỉ là nói nhảm mà thôi, tưởng thật làm gì. Hơn nữa, phòng bên cạnh con, chính là phòng 2202, hình như cũng là nử tử ở đấy, nhìn qua hình như rất dễ nói chuyện. Vì vậy, hai người cứ để con ở đây, không sao cả." Khúc Tiêu Tiêu nói xong đánh mắt nhìn mẹ mình, chuyện lúc trước đã bàn sao lại quên rồi. Ha ha, mọi người cho rằng Khúc Tiêu Tiêu cam tâm tình nguyện ở chỗ rách nát này sao? Còn lâu! Nàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.