Trong quán cà phê yên tĩnh, Lê Trang Trang ngồi trong góc, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn ảnh chụp công kích mê người trên màn hình điện thoại di động, ngón trỏ trượt màn hình, cẩn thận lật xem tin tức có liên quan đến Ngôn Lạc Hi. Lăn lộn trong giới giải trí năm năm, loại nghệ sĩ nào chưa từng thấy qua, vừa nhìn liền biết cô không phải đèn dầu rẻ tiền.
Nhất là thái độ của Lệ Dạ Kỳ khiến người ta suy nghĩ không thấu,quen biết nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua người đàn ông này dây dưa cùng phụ nữ xa lạ thế mà đối với Ngôn Lạc Hi rõ ràng đặc biệt.
Chuông gió ngoài cửa vang lên, Lê Trang Trang ấn tắt màn hình di động, ngẩng đầu nhìn lên. Dưới ánh đèn mờ ảo dáng người thướt tha ưu nhã bước tới, dừng lại ở trước mặt. Ngôn Lạc Hi tháo kính râm kiểu dáng cổ điển ngồi xuống, toàn thân tỏa ra hào quang chói mắt, cũng sẽ không bị ảnh hậu đối diện lưu mờ.
"Đã nghe đến danh tiếng Lê tiểu thư từ lâu, ở cùng thành phố mà chưa từng chạm mặt một lần, có thể thấy chúng ta không hề có duyên, không biết cô Lê có gì muốn nói với tôi?" Ngôn Lạc Hi hai chân thanh lịch bắt chéo, làn gió nhẹ nhàng hỏi qua người phụ nữ ngồi đối diện. Không thể không nói, Lê Trang Trang là ảnh hậu một vô luận diễn xuất hay nhan sắc đều vô cùng nổi bật.
Ngôn Lạc Hi khi nãy ngồi trên xe taxi nhìn thấy bảng hiệu quán cà phê sáng lên, ma xui quỷ khiến để cô xuống xe còn muốn nghe thử Lê Trang Trang rốt cuộc muốn nói cái gì với mình.
Lê Trang Trang nhíu mày, trong lòng cũng không ưa thích cô gái trước mặt.
"Tôi nghe nói cô bị ông chủ cũ đóng băng?"
Vẻ mặt Ngôn Lạc Hi cứng đờ, trái tim xẹt qua một chút đau đớn bén nhọn. Thì ra chuyện cô bị đóng băng ồn ào đến vậy, lan truyền xa mức đó xem ra Lục Chiêu Nhiên căn bản không để ý đến tình nghĩa trong quá khứ của bọn họ dự định dồn cô đến tận cùng.
“Đúng vậy".
Ngôn Lạc Hi hào phóng thừa nhận, thái độ quang minh lỗi lạc.
Lê Trang Trang rũ mắt từ trong túi xách lấy ra tấm danh thiếp đưa tới trước mặt cô, nói:"Cô Ngôn tôi rất ngưỡng mộ kỹ năng diễn xuất của cô, nếu đồng ý về làm việc với tôi, tôi nhất định dốc hết sức lực và tài nguyên đưa cô lên vị trí ngôi sao hàng đầu"
Trong giới giải trí bao năm, Ngôn Lạc Hi rất hiểu rõ quy tắc ngầm đằng sau những đại ngộ bất ngờ.
Mọi thứ tất nhiên không tư dưng mà có, cơ hội cũng vậy, càng lớn thì cái giá phải trả không hề nhỏ.
Ngôn Lạc Hi khẽ chớp mắt, nhẹ nhàng mở miệng:”Được cô Lê để ý tới tôi lấy làm vinh hạnh, chắc hẳn vẫn còn điều kiện, nhất định chưa thêm vào?”
Lê Trang Trang nhàn nhạt nhìn cô gái trước mặt, xinh đẹp, không phô trương hơn nữa được khán giả nhớ tới vai diễn hơn là chính bản thân cô. Về kỹ năng diễn xuất, rõ ràng bỏ xa những tiểu hoa khác cả dãy phố đáng tiếc vẫn thiếu cơ hội tỏa sáng hơn nữa.
“Tôi thật sự có một điều kiện"”
“Cô Lê, mời nói” Ngôn Lạc Hi không hề ngạc nhiên chút nào, dù sao trên đời cũng không bao giờ có bữa trưa miễn phí.
Lê Trang Trang ngồi thẳng người, ánh mắt trở nên sắc bén.
"Tránh xa Thất gia ra"
Ngôn Lạc Hi lẳng lặng nhìn Lê Trang Trang_trong đôi mắt đẹp của người phụ nữ có sự ham muốn chiếm hữu sâu nặng đối với người đàn ông tên Thất gia kia.
Chậc! Có căng thẳng vậy không?
Thấy vậy, Ngô Lạc Hi, khẽ nở nụ cười, "Cô Lê, tôi không hứng thú với đàn ông của người khác”.
Cô lại rũ mắt dừng trên tấm danh thiếp phong cách lịch sự tao nhã:
"Cảm ơn đã cho tôi một cơ hội tốt như vậy nhưng mà tôi cũng không hứng thú lắm". Nói xong, dưới ánh mắt ngạc nhiên khó tin nổi của Lê Trang Trang cô cầm kính râm đứng dậy rời khỏi.
Cơ hội ngàn năm chỉ có một, biết bao nhiêu người phải chen vỡ đầu muốn còn không được thậm chí là ảnh hậu đích thân đến mời dâng đến trước mặt cô lại khinh thường dễ dàng gạt bỏ?!
Lê Trang Trang cảm thấy vô cùng khó chịu:”Cô từ chối cơ hội này, vì mơ tưởng thân phận của Thất ca sao?”
Ngôn Lạc Hi nhẫn nhịn, kìm nén cảm xúc:"Tôi không biết thân phận anh ta là gì nhưng mà cô Lê, tôi muốn cô hiểu tôi còn muốn cách xa anh ta hơn cô nghĩ. Tôi không chấp nhận cơ hội của cô đơn giản chỉ vì con người tôi từ trước giờ không thích những thứ dâng sẵn tận miệng quá không có tính khiêu chiến."
Ngôn Lạc Hi dứt lời nhẹ nhàng rời đi, bước ra khỏi quán cà phê bỗng thấy Điềm Linh Vân thò đầu bên cửa, cô ngạc nhiên: “Tiểu Vân, sao lại ở đây?”
Điền Linh Vân vốn dĩ muốn tìm Lê Trang trang tính sổ kết quả vừa tới liền thấy Ngôn Lạc Hi đẩy cửa vào. Anh hùng không có đất dụng võ đành phải chờ ở đây chứ sao!!
Nếu Lê Trang Trang kia dám khi dễ Nhị Lạc sẽ lập tức xông vào. Kết quả thì nhìn đi, nhìn lại cảm thấy hai người họ trò chuyện không tệ lắm, cho nên không cần xông vào cứu giá!!
“Mình tới chiêm ngưỡng phong thái ảnh hậu thôi mà. Sao nào, nói chuyện gì mà vui vẻ vậy?
Điền Linh Vân kéo cô đi, hai người cùng nhau đến hướng bên đường cái, Ngôn Lạc Hi lắc lắc cánh tay, không thể rời miếng kẹo dẻo này ra mà, cô nói: "Không có gì đâu”
“À đúng rồi Nhi Lạc, tôi nhận được tin tức mới nữ diễn viên chính của "Võ Hậu" đã xác định chính là Lê Trang Trang kia, lần này đóng vai chính, thế nào cũng sẽ đoạt giải.
“À" Ngôn Lạc Hi lên tiếng.
Điền Linh Vân thấy bộ dạng không hứng thú của cô, lại nói: "Vừa rồi, bên đoàn phim<<Cẩm Cung>> không liên lạc được cậu đã gọi tới chỗ tôi thông báo thứ sáu tuần này ở cổ Lạc Thành cử hành nghi thức khởi động máy"
"<<Võ Hậu>>có phải cũng là thứ sáu này ở Lạc Thành cử hành nghi thức khởi động máy phải không? "
Ngôn Lạc Hi đoạn thời gian trước dự định đi<<Võ Hậu>>thử vai nữ số hai, cố tình lưu ý ngày giờ nên còn chút ấn tượng.
“Đúng” Điền Linh Vân kéo dài âm điệu, "Trùng hợp thật nha!!”
Ngôn Lạc Hi cười lạnh một tiếng:
"Oan gia ngõ hẹp thì có!"
Thế rồi trong nháy mắt thứ sáu đã tới, sáng sớm, Điền Linh Vân điều khiển chiếc xe nhỏ nhắn màu hồng nhạt tới chung cư đón Ngôn Lạc Hi rồi đưa cô đến đoàn làm phim.
Chỉ chốc lát sau, Ngôn Lạc Hi mặc áo thun trắng đơn giản cùng quần đùi rộng eo đi ra, Điền Linh Vân cơ hồ nhìn đến ngây dại, chờ sau khi cô mở cửa lên xe lập tức cảm thán nói:"Chưa từng thấy ai mặc áo thun trắng gợi cảm như cậu cả!!"
“Đừng nịnh nọt nữa, chúng ta đi thôi” Ngôn Lạc Hi uể oải dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại, “Mình ngủ một lát, đến nơi thì gọi.”
Nửa giờ sau, xe chạy vào thành cổ Lạc Thành, trước cửa thành cổ bày hai bảng hiệu, bên trái là đoàn làm phim "Võ Hậu", bên phải là đoàn làm phim "Cẩm Cung", cũng không ít phóng viên khiêng máy quay tất cả đều đi về phía đoàn phim "Võ Hậu".
Trái với bên Cẩm Cung vắng ngắt không có nhân khí gì. Hai người vô cùng khiêm tốn tiến vào đoàn làm phim Cẩm Cung ngoại trừ đạo diễn, tất cả diễn viên đều ủ rũ, sĩ khí đều bị đoàn làm phim bên cạnh đả kích, ngay cả Ngôn Lạc Hi đến cũng không thể làm cho bọn họ hưng phấn lên nổi.
Hứa Uyên thản nhiên nhìn các cô một cái rồi nói: "Lạc Hi, chờ một chút nhà đầu tư còn chưa tới"
"À" Ngôn Lạc Hi đi tới dưới ô, mở một chai nước khoáng uống hai ngụm, chán đến chết chờ nhà đầu tư trong truyền thuyết.
Bỗng nhiên, nhà sản xuất vẻ mặt hưng phấn chạy vào: "Đạo diễn đạo diễn, Thất gia đến rồi!"