Mục lục
Chàng Rể Trường Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đinh Dũng chau mày nhìn mười mấy tên áo đen to con rồi lại nhìn Trương Bồi Sơn, ra ngoài lại còn đem theo nhiều anh em như vậy, thằng cha này đáng sợ biết bao!
“Ha ha, người anh em, tôi cũng không nói không đền tiền cho anh, sao phải vậy chứ?” Nghĩ tới đây, Đinh Dũng không còn cách nào khác chỉ xua tay bất lực, anh thực sự không có hứng thú với mấy tên côn đồ tầm thường này.

“Hừ, không muốn chết thì tối nay hẹn giúp tao cô Hàn ra ngoài, tao tha cho mày một mạng!” Ánh mắt ngang tàng của Trương Bồi Sơn dữ dằn nhìn Đinh Dũng nói.

Ánh mắt Đinh Dũng lạnh lùng, hóa ra tên này có ý đồ với Hàn Phương Nhiên à! Dám dòm ngó người phụ nữ của tôi, anh cũng to gan lắm nhỉ!
Nghĩ tới đây, Đinh Dũng cười lạnh lùng, anh dò xét Trương Bồi Sơn một lượt từ trên xuống dưới rồi thản nhiên nói: “Nếu như tôi không giúp được thì sao?”
“Không giúp thì mày đi chết đi!” Trương Bồi Sơn cười một tiếng ghê rợn rồi nháy mắt với đám tay chân.

Mười mấy tên to con lập tức bao vây Đinh Dũng, nhìn anh bằng ánh mắt không mấy tốt đẹp.

Một tên trong đó cười gian xảo nói: “Tên nhóc ốm đói này, một mình tôi xử lý là được!”
“Cẩu Nhị, thế còn ngây ra đấy làm gì, còn không mau chặt đứt chân nó đi!” Nghe Cẩu Nhị nói, mấy tên xung quanh cũng vào hùa cười nói.


Ánh mắt Trương Bồi Sơn đầy tàn nhẫn, hắn chắp tay đứng bên cạnh như đã nhìn thấy cảnh Đinh Dũng bị đánh bò ra đất quỳ xuống xin tha.

Nhìn Cẩu Nhị đang làm nóng tay cách đó không xa, anh nhếch miệng cười giễu cợt, chỉ với mấy tên này mà cũng muốn đối phó với anh?
Roạt! Đột nhiên, tên to con tên Cẩu Nhị với cái đầu rất to, theo sau là tiếng gió lao về phía Đinh Dũng.

“Các người còn ngây ra đấy làm gì, còn không xông lên!” Gã thanh niên đứng cạnh Trương Bồi Sơn thấy vậy liền hét lên với mấy tên to con.

Nghe vậy, mấy tên kia cũng mặt mày nặng trịch không dám ngông cuồng nữa.

Dù gì Cẩu Nhị cũng là võ sĩ tầng thứ ba, không hề yếu hơn bọn họ vậy mà bị một đòn hạ gục, có thể thấy Đinh Dũng cũng có chút thực lực.

“Mọi người cùng lên!” Không biết ai hét lên một câu, đám người liền xông lên ngay lập tức.

Đinh Dũng khẽ chau mày nhanh chóng bước tới, chủ động tấn công.


“Không tự lượng sức mình!” Trương Bồi Sơn cười lạnh lùng.

Nếu như Đinh Dũng bỏ chạy có lẽ sẽ hơi rắc rối nhưng Đinh Dũng lại chủ động xông vào đám người, rõ ràng là châu chấu đá xe, không tự lượng sức mình!
“Đúng là đồ vô dụng, lại còn ngu ngốc xông lên, rõ ràng là tự tìm cái chết mà!” Gã đàn ông đứng bên cạnh Trương Bồi Sơn nhìn thấy cảnh này không nhịn được chế giễu.

Trong khi đó lúc này bóng Đinh Dũng lao tới như bay, tới trước mặt mấy tên to con.

Khi bọn chúng còn chưa kịp phản ứng thì đã ăn ngay một đấm vào mặt.

Bụp! Âm thanh bóp nghẹt bầu không khí.

Tên to con đó bị đấm chảy máu mũi, sống mũi cũng dập nát.

Chỉ thấy hắn kêu lên một tiếng thảm thiết thì cơ thể đã bay ra ngoài đè lên đám người phía sau.

Tốc độ của Đinh Dũng rất nhanh, ngay khi tên to con ngã bay ra ngoài, anh đã tới bên một tên khác, cũng một đấm, sau đó lại là dao trong tay chặn lên cổ tối phương, khiến hắn ta mất đi năng lực tấn công..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK