Lạc Huy Hoàng rút điện thoại ra nhấn số gọi, chuông vang một hồi lâu mới có người nhấc máy, Lạc Huy Hoàng vội vàng nói: “Bây giờ cảnh sát đã tìm tới cửa rồi, anh phải giúp t: “Cảnh sát tìm tới cửa anh còn gọi cho tôi, anh muốn kéo tôi xuống nước à?”
“Chúng ta chính là người cùng một thuyền.
Đứa bé đã bị anh mang đi, anh không thể qua cầu rút ván được, nếu như tôi bị bắt thì anh cũng đừng hòng trốn được”
Lạc Huy Hoàng uy hiếp nói: “Bây giờ lập tức chuyển cho tôi mười lăm tỷ, mặt khác sắp xếp cho tôi rời khỏi thủ đô, tôi phải ra nước ngoài để tránh đầu sóng ngọn gió.”
Đầu bên kia trâm mặc trong chốc lát rồi mới nói: “Được, hiện giờ giao dịch qua ngân hàng không an toàn, tôi cho người đem tiền mặt đến cho anh và tiễn anh rời khỏi đây.
Bây giờ anh cứ trốn trước đi đã, một giờ sau chúng ta gặp nhau ở đường Nhiễu Thành”
“Được, anh đừng có lừa tôi, mau chóng mang tiền đến đi”
Điện thoại bị ngắt, Lạc Huy Hoàng cũng không có cách nào, chỉ đành làm theo lời đối phương nói.
Lưu Quế Tiên nói: “Liệu có lừa gạt không? Người kia thật sự đồng ý đưa cho chúng ta mười lăm tỷ sao? Lạc Huy Hoàng, tôi sợ lắm tôi không đi đâu”
Lư Tuệ muốn thoát thân,.
Cô ta hiểu được nếu cứ tiếp tục chìm sâu cùng Lạc Huy Hoàng, cô ta không thể quay đầu được nữa.
“Nếu sợ thì đừng đi theo, mười lăm tỷ này một mình ông đây hưởng thụ”
Càng nhiều người thì càng nguy hiểm, Lạc Huy Hoàng cũng không muốn dẫn theo Lưu Quế Tiên.
Lạc Huy Hoàng bắt đầu ảo tưởng đến viễn cảnh ôm tiền ra nước ngoài sống sung sướng.
Đợi đến khi ra nước ngoài, anh †a sẽ tìm cách bán sổ sách đi, như vậy tiền tiêu cả đời không hết.
Nhất định sẽ có rất nhiều người có hứng thú với sổ sách của tập đoàn Huyên Quân.
Vùng ngoại ô.
Trong một nhà xưởng bỏ hoang.
Tân Kiều Lam cười lạnh lùng, hỏi người đứng phía sau: “Người của Hùng Sư có trở về chưa?”
Vừa dứt lời thì bên ngoài có tiếng động, đúng là người của Hùng Sư trở về.
Tám người đều bị thương, có người thì thương nặng có người thì thương nhẹ.
Người cầm đầu là.Jack bị thương nặng nhất.
Tân Kiều Lam hơi ngạc nhiên: “Các người là lính đánh thuê quốc tế, chỉ với một Lục Đồng Quân đã đánh các người bị thương thành ra như vậy sao?
Jack rất xấu hổ và nói: “Nhiệm vụ không hoàn thành, chúng tôi không lấy được mạng của Lục Đồng Quân.
Tiền cô đưa cho chúng tôi, chúng tôi sẽ lấy về một nửa, một nửa đó coi như tiền thuốc men cho anh em”
“Lấy mạng Lục Đồng Quân?” Ánh mắt Tân Kiều Lam biến đổi, lạnh lùng nói: “Ai bảo các người lấy mạng Lục Đồng Quân?
Tôi chỉ bảo các người ngăn chặn anh ấy không cho anh ấy về nội thành, ai cần mạng của anh ấy? Ai dám lấy mạng của anh ấy tôi sẽ lấy mạng người đó”
Mấy người của Hùng Sư quay qua nhìn nhau,.Jack nói: “Không phải cô sai người truyền tin cho chúng tôi là phải lấy mạng anh ta sao?”.
Danh Sách Chương: