Mục lục
Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Kịch bản này cũng không sai, không có mệnh lệnh của Lục Đồng Quân thì đám người kia cũng chỉ có thể nghe theo Lâu Yến Vy, thực sự nhào vô đánh nhau.

Thấy bọn họ ra tay, Lâu Yến Vy lôi kéo Tân Kiều Lam làm quen, vẻ mặt vừa khó khăn vừa đau khố: ‘Ài, lớn lên đẹp quá cũng khố, luôn có đàn ông tranh giành tôi làm tình nhân mà đánh đập nhau tàn nhẫn.

Đúng rồi, cô thuộc bang phái nào? Tôi rất quen thuộc địa bàn ở đây, sao lúc trước chưa từng thấy cô nhỉ? Cô có muốn gia nhập với chúng tôi không, về sau theo tôi lăn lộn”

Tân Kiều Lam tức giận, cô ta đường đường là cô cả của Địa Sát, sao có thể đánh đồng với mấy tên côn đồ này?
“Tôi..” Tân Kiều Lam vừa định mở miệng thì Lâu Yến Vy xen vào, nói: “Hơn nửa đêm cô còn ôm đứa bé, rồi mang nhiều người đến đây làm gì? Dã ngoại hoang vu, không phải là cô gái nhỏ nhà ai rời nhà trốn đi chứ?”
“Cô..”
“Đứa nhỏ này thật đáng yêu” Lâu Yến Vy hoàn toàn không cho Tân Kiều Lam cơ hội nói chuyện: “Tôi ôm một cái nào”
“Không được” Tân Kiều Lam ôm chặt đứa bé, lúc này cô ta mới chú ý tới, trong lúc không hay không biết thì người phụ nữ tóc ngắn này lại dựa gần cô ta như vậy.

“Nhỏ mọn như vậy làm gì” Ngoài miệng Lâu Yến Vy nói như vậy, nhưng lại yên lặng nháy mắt với người của hai bang phải kia, đám người cũng phản ứng nhanh, đánh một hồi lập tức dời đến chỗ của Tân Kiều Lam.

Một người đàn ông cố ý đụng vào Tân Kiều Lam.

“Cẩn thận” Lâu Yến Vy cố ý hô lớn một tiếng, thò tay kéo Tân Kiều Lam, động tác rất nhanh, thừa cơ đoạt đứa bé lại.


Tô Lan Huyên trốn ở đầu bậc thang vui mừng khôn xiết, Tứ Bảo đã nằm trong ngực của Lâu Yến Vy, an toàn rồi.

Tân Kiều Lam kịp phản ứng, duõi tay muốn bắt đứa bé lại: “Trả con cho tôi”
Đúng lúc này, Lục Đồng Quân ra lệnh một tiếng: “Ra tay”
Giọng nói lạnh lùng của Lục Đồng Quân từ phía trên truyền xuống, Tân Kiều Lam kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy Lục Đồng Quân và Tô Lan Huyên thì hiểu rõ mọi chuyện.

“Ngăn bọn họ lại” Tân Kiều Lam biến sắc, cắp chân bỏ chạy.

Lập tức, người ngã ngựa đổ, người của Bóng Đêm và Địa Sát động thủ, hỗn loạn thành một nùi.

Lục Minh Húc thấy mọi chuyện không ổn nên cũng thừa dịp hỗn loạn mà chạy đến lối ra bên ngoài.


Lục Đồng Quân chú ý tới Lục Minh Húc, anh nhặt cây côn gỗ trên mặt đất rồi ném qua, đánh trúng cái ót của anh ta.

Lục Minh Húc loạng choạng một chút rồi quay đầu lại, ánh mắt thâm độc nhìn thoáng qua Lục Đồng Quân.

Lúc này, âm thanh cảm báo cũng chạy về phía này, một khi bị bắt thì sẽ hoàn toàn xong đời.

Tô Lan Huyên chạy xuống lầu, tiếp nhận đứa bé trong tay của Lâu Yến Vy,ôm đứa bé vào lòng khiến cô tràn đầy an tâm.

Tô Lan Huyên kích động hôn Tứ Bảo một cái, Lâu Yến Vy đi bắt Tân Kiều Lam, chỉ khi Tần Kiều Lam sa lưới thì Bạch Hồng Hoa mới có thể lấy côn chuộc tội..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK