Giang Thiếu Bạch vuốt ve ngọc giản trong tay: “Tạm thời không đề cập đến Thảo Đan Môn, hiện tại đang có rất nhiều thế lực truy tìm chúng ta, ngoài ra còn có vài thế lực ra giá trên trời thu mua Chân Linh Chi Thủy.”
“Giá trên trời?”
“Đúng vậy, giá trên trời.”
Con số báo giá trong ngọc giản đúng là con số thiên văn, so sánh với giá này thì trước kia hắn giao dịch Chân Linh Chi Thủy tại Hắc Thạch Vực như bán đổ bán tháo vậy.
Tuy giá cả khiến người ta đỏ cả mắt nhưng Giang Thiếu Bạch không kích động. Đối phương chào giá cao như vậy, đương nhiên sẽ không mua số lượng lớn, trái lại càng giống như đang câu cá, ý đồ dụ hắn lộ diện.
Giang Thiếu Bạch lắc lắc đầu, hiện tại hắn đang có mỏ quặng, không quan tâm chút nguyên thạch kia. Nhưng nếu hắn không có được đống nhẫn không gian, có lẽ sẽ không chống lại được sức hấp dẫn này.
Diệp Đình Vân lắc đầu đầu: “Vụ này không dễ ăn.”
Hắn gật đầu: “Đúng vậy. Thôi, không thiếu chút nguyên thạch đó.”
“Ừ.”
Hai người dự trữ nguyên thạch rất nhiều, dùng đủ trong ba mươi năm tới.
“Đình Vân, dạo này ngươi tốn nhiều thời gian luyện đan, vẫn phải chú ý tu luyện.”
“Yên tâm đi, ta có chừng mực, huống chi còn có Yêu Yêu giúp ta.”
Yêu Yêu có thể phân ra ngàn vạn dây leo, hấp thu nguyên lực trong nguyên thạch, đa số năng lượng đều truyền vào người Diệp Đình Vân.
Giang Thiếu Bạch nhìn Ma Huyết Đằng nói: “Yêu Yêu đã trưởng thành rất nhiều.”
Cậu gật đầu: “Chân Linh Chi Thủy rất hữu dụng đối với nó.”
Hắn phất tay, dáng vẻ giàu sụ không thèm quan tâm: “Dù sao Chân Linh Chi Thủy còn rất nhiều, cứ tùy tiện mà dùng.”
Giang Thiếu Bạch thầm nghĩ trước đó tu vi của bọn họ còn thấp, dù có Chân Linh Chi Thủy cũng không thể dùng bậy, nhưng hiện giờ họ đã tiến giai Tiên Tôn, có thể dùng Chân Linh Chi Thủy để tắm rửa. Bên ngoài bán Chân Linh Chi Thủy tính từng giọt, dùng để tắm rửa cực kỳ lãng phí, nếu người ta biết được, không chừng sẽ đố kỵ đến mức bộc phát tâm ma.
Nhưng vậy thì sao chứ, ai bảo hắn có mỏ quặng!
Diệp Đình Vân quay đầu nhìn hắn hỏi: “Sao đó? Nghĩ gì mà vui vậy?”
“Không có gì. Ngươi có muốn tắm với ta không?”
“Dùng Chân Linh Chi Thủy?”
“Ừ.”
Diệp Đình Vân cau mày, bất đắc dĩ nói: “Quá xa xỉ.” Dù bọn họ giàu nứt đố đổ vách đi nữa vẫn không nên phô trương lãng phí.
“Có thể ngâm tắm, pha loãng một chút.” Cậu nói tiếp.
Giang Thiếu Bạch gật đầu: “Cũng được.” Với tu vi hiện tại của hai người thì Chân Linh Chi Thủy vẫn còn quá đậm đặc, không thể hoàn toàn hấp thu hết được.
***
Giang Thiếu Bạch ở lại Tân Lạc Thành mười năm, trong thời gian này, hắn đã dùng hết một số lượng lớn nguyên thạch.
Có tài nguyên dồi dào, hai người không hề lo lắng tài nguyên tu luyện, tu vi tiến bộ rất nhanh. Thực lực của hắn tăng vọt, gần đến trung kỳ Tiên Tôn.
Diệp Đình Vân đến Tân Lạc Thành không lâu đã trở thành tiên đan sư cấp sáu. Trong vòng mười năm này, thuật luyện đan của cậu ngày càng điêu luyện, có thể thuần thục luyện chế rất nhiều loại đan dược, tu vi tiến bộ cũng nhanh.
Liệt Liệt bỗng nhảy ra bay bên cạnh Diệp Đình Vân, năm đó Giang Thiếu Bạch trao đổi Thiên Toại Thạch từ Hồng Dịch, Liệt Liệt và Không Không đều thích tảng đá này. Sau đó Không Không thấy đối phương quá khát khao, bèn nhường cho Liệt Liệt.
Đẳng cấp của Không Không mạnh hơn Liệt Liệt khá nhiều, Thiên Toại Thạch có tác dụng đối với nó, nhưng không phải là không thể thiếu. Liệt Liệt thì khác, sau khi có được Thiên Toại Thạch, hình thái sinh mệnh cải biến cực lớn, kéo theo thực lực Diệp Đình Vân tăng cao. Cậu có thể trở thành đan sư cấp sáu nhanh như vậy cũng có liên quan đến sự trưởng thành của Liệt Liệt.
Trong suốt mười năm qua, Giang Thiếu Bạch và Diệp Đình Vân hành xử khiêm tốn, cuộc sống trôi qua yên ả.
Lúc này Giang Thiếu Bạch đang ngồi trên đỉnh núi, phóng tầm mắt nhìn xung quanh.
Cậu quay qua nhìn hắn, ngờ vực hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Hình như có người tới.”
Diệp Đình Vân cau mày: “Là Tiên Tôn sao?”
Giang Thiếu Bạch gật đầu: “Ừ, đến ba người.”
“Ba đồng đạo à, không ít nhỉ.”
Từ sau khi rời khỏi Hắc Thạch Vực, hai người luôn che giấu thân phận, nhưng các thế lực tình báo ở tinh vực cấp bảy không phải hạng bất tài, không chừng đã điều tra ra từ manh mối gì đó.
Giang Thiếu Bạch bỗng hỏi: “Đình Vân, có phải ngươi sắp đột phá không?”
Cậu gật đầu: “Ừm, chắc là mấy ngày nữa.”
Tài nguyên tu luyện dồi dào, tu luyện không giống trước kia, những năm qua cậu dùng vô số nguyên thạch và Chân Linh Chi Thủy, tu vi tiến bộ thần tốc. Trên thực tế, Thiếu Bạch còn dùng nguyên thạch và Chân Linh Chi Thủy nhiều hơn cậu, có điều Hoang Cổ Thánh Thể tiêu tốn quá lớn, tiến cảnh ngược lại chậm hơn cậu.
Giang Thiếu Bạch nói: “Nếu tiến lên trung kỳ Tiên Tôn thì thực lực của ngươi sẽ tiến bộ không ít.”
“Ừm.” Tu vi của cậu tiến bộ quá nhanh, may mà có Chân Linh Chi Thủy, không phải lo căn cơ bất ổn.
“Đến rồi!” Lúc này tiếng chuông du dương vang lên.
Bên ngoài động phủ mà hai người thuê có trang bị chuông truyền tin, có người đến là chuông sẽ gõ vang.
Diệp Đình Vân nhìn hắn hỏi: “Cho người vào không? Có lẽ họ đến không phải vì Chân Linh Chi Thủy.”
Giang Thiếu Bạch ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Cũng được.”
Hắn thoáng nhìn về phía chân núi, nếu không mời khách vào, e là đối phương cứ gõ chuông ồn ào mãi.
Giang Thiếu Bạch lấy lệnh bài điều khiển trận phòng hộ trên đỉnh núi ra, hắn mở cửa lớn, chào đón khách đến thăm.
Khách quý từ xa đến, Giang Thiếu Bạch và Diệp Đình Vân cùng ra nghênh đón.
“Chào hai vị đạo hữu.” Mấy tu sĩ rất khách sáo chào hỏi hai người.
Giang Thiếu Bạch nhìn Khai Vân Tiên Tôn, nghi hoặc hỏi: “Đạo hữu, có chuyện gì sao? Ta nhớ năm đó khi ta thuê động phủ này đã quyết định thuê hai mươi năm, hiện tại vẫn chưa hết hạn.”
Khai Vân Tiên Tôn cười nói: “Đương nhiên chưa đến hạn. Chuyện là vầy, trên đỉnh núi của đạo hữu thường tỏa ra đan hương, khiến các đạo hữu trên những đỉnh núi quanh đây đứng ngồi không yên.”
Giang Thiếu Bạch nhíu mày, thì ra bọn họ không đến vì Chân Linh Chi Thủy mà là vì đan dược Diệp Đình Vân luyện chế.
Mấy năm trước cậu thuận lợi trở thành tiên đan sư cấp sáu. Không có tiền bối chỉ đạo, lúc vừa bắt đầu, cậu luyện chế đan dược cấp sáu không thuận lợi, luyện một lò nổ một lò, Diệp Đình Vân đã luyện hỏng gần trăm lô đan dược cấp sáu.
Gần trăm lô đan dược cấp sáu! Tổn thất này người bình thường không thể chịu nổi, có điều Giang Thiếu Bạch lại không để tâm. Có một thời gian, cảm xúc của Diệp Đình Vân rất thấp, cũng may cậu dần dần hiểu ra then chốt, tỷ lệ luyện đan thành công từ từ tăng cao.
Trước đó hai người đã mua số lượng lớn linh thảo cấp sáu, mấy năm nay, linh thảo lần lượt biến thành đan dược.
Lúc cậu luyện đan thường sẽ lập trận pháp ngăn cách, nhưng có vẻ đan dược luyện chế quá nhiều nên đan hương vẫn tỏa ra ngoài.
Diệp Đình Vân áy náy nói: “Là ta sơ suất, sau này khi luyện đan, ta sẽ lập thêm hai lớp phòng hộ, sẽ không quấy nhiễu các vị đạo hữu.”
Khai Vân Tiên Tôn vội nói: “Ta không có ý này. Chắc hẳn các hạ là đan sư cấp sáu, là ta thất lễ, lần này tới là có chuyện muốn nhờ.”
“Tìm ta luyện đan sao?”
Khai Vân khẽ gật đầu: “Đúng vậy, ta mạo muội đến đây là muốn cầu một viên Thanh Tiêu Bích Linh Đan, nếu các hạ đồng ý giúp đỡ, ta bằng lòng tặng một vạn nguyên thạch thượng phẩm.”
Diệp Đình Vân đáp: “Thật có lỗi, trong số các đan dược cấp sáu, Thanh Tiêu Bích Linh Đan tương đối khó luyện chế. Đan thuật của ta có hạn, tuy rất muốn có nguyên thạch nhưng hữu tâm vô lực, huống hồ gần đây tu vi của ta tiến vào bình cảnh, có lẽ sẽ bế quan một thời gian.”
Khai Vân Tiên Tôn áy náy cười nói: “Ra là vậy, thật có lỗi, quấy rầy các hạ rồi.”
“Không có gì.”
Khai Vân thấy Diệp Đình Vân không đáp ứng, bọn họ nói chuyện phiếm vài câu rồi rời đi. Trước khi đi hắn có để lại một ngọc giản truyền tin, nói nếu hai người đổi ý thì có thể liên hệ hắn bất cứ lúc nào.
Giang Thiếu Bạch nhìn theo bóng lưng mấy Tiên Tôn, như có điều suy nghĩ.
“Một vạn nguyên thạch thượng phẩm! Chính là nguyên thạch thượng phẩm đó!” Đa Đa nhảy lên khỏi lòng đất, kích động nói: “Lão đại, tuy ngươi rất giàu có nhưng có tiền mà không kiếm chính là đồ ngu!”
Giang Thiếu Bạch phất tay: “Đi chơi đi.”
Đa Đa trừng hắn một hồi rồi chui xuống đất lại.
Hắn lắc lắc đầu nhìn theo chuột ngố, con chuột chết tiệt này cho là hắn nghễnh ngãng, không biết đó là một vạn nguyên thạch thượng phẩm sao? Từ chối nhiều nguyên thạch như vậy, chuột ngố cho rằng hắn không đau lòng sao?
Hắn quay qua Diệp Đình Vân nói: “Không thích hợp.”
Cậu gật đầu: “Ừ, đúng là bất thường.”
Không cần đan dược khác, chỉ cần Thanh Tiêu Bích Linh Đan, rất có vấn đề!
Trong số các loại đan dược cấp sáu, Thanh Tiêu Bích Linh Đan không tính là đặc biệt khó luyện chế, tuy cậu vừa thành đan sư cấp sáu không lâu. Có điều loại đan dược này cần dùng đến linh hỏa có thuộc tính mộc, mà khi cậu ở Hắc Thạch Vực đã để lộ hỏa diễm mấy lần, bởi vậy không ít người biết cậu có hỏa diễm thuộc tính mộc. Đối phương ra điều kiện như vậy, rất có thể đã hoài nghi cậu.
***
Nhóm Khai Vân Tiên Tôn rời khỏi đỉnh núi Ngạo Thiên.
“Khai Vân đạo hữu, rốt cuộc hai người thuê động phủ đó là ai?”
Hắn lắc đầu nói: “Không biết. Khi hai người đó đến đây, họ ẩn danh thuê động phủ.”
Nhiều tu sĩ rất chú trọng sự riêng tư, không tùy tiện nói ra thân phận. Chỉ cần kiếm được tiền, hắn cũng không truy đến cùng thân phận của người thuê.
“Khai Vân đạo hữu, ngươi cho rằng hai người kia là Giang Thiếu Bạch và Diệp Đình Vân à?”
“Chuyện này ta không chắc, nhưng ta nhìn ra dấu hiệu bọn họ che giấu dung mạo. Có lẽ cách che giấu này quá cao siêu, ta không nhìn ra dung mạo thật.”
“Xét từ đan hương, có một người là tiên đan sư cấp sáu, đan thuật cực kỳ cao siêu. Theo ta được biết, tuy Diệp Đình Vân là đan sư nhưng chỉ là tiên đan sư cấp năm.” Minh Phong Tiên Tôn lên tiếng.
“Đã nhiều năm trôi qua, không chừng đan thuật của Diệp Đình Vân đã tiến bộ.”
La Phượng Tiên Tôn trầm ngâm một chút rồi nói: “Nghe đồn Diệp đan sư có thiên phú luyện đan không tồi, mà tiến giai Tiên Tôn rồi, đan thuật tiến bộ cũng là chuyện bình thường. Nghe đâu truyền thừa đan thuật của Bích Đan cũng là do hai người này tiết lộ.”
Diệp Đình Vân đành lòng rao bán truyền thừa đan thuật Bích Đan Môn, chứng tỏ bản thân có truyền thừa đan thuật cao cấp hơn.
“Đúng là có khả năng này, nhưng cũng quá nhanh. Ngửi đan hương có thể biết nó từ nhiều loại đan dược khác nhau, dù Diệp Đình Vân đã trở thành đan sư cấp sáu cũng không thể luyện chế được nhiều đan dược trong thời gian ngắn như vậy.” Diệu Nghĩa Tiên Tôn tiếp lời.
Diệu Nghĩa có một người bạn là đan sư cấp sáu, người này mất sáu ngàn năm mới từ đan sư cấp năm tiến lên cấp sáu được. Sau khi trở thành đan sư cấp sáu, trong hai ngàn năm tiếp theo, y chỉ luyện chế được ba bốn loại đan dược cấp sáu mà thôi. Theo hắn được biết thì đan sư cấp sáu bình thường có trình độ tương tự bạn hắn.
Thế mà đan sư trên đỉnh Ngạo Thiên có thể luyện chế được không ít đan dược cấp sáu, chắc chắn là người nổi bật trong các đồng đạo.
La Phượng Tiên Tôn cau mày nói: “Khí tức trên người đan sư kia rất dồi dào, có vẻ như sắp tiến cấp trung kỳ Tiên Tôn.”
“Ta không chú ý vấn đề này.” Vừa nãy hắn chỉ lo nghiên cứu nét mặt hai người kia.
“Mười mấy năm trước Diệp Đình Vân mới tiến giai Tiên Tôn, không thể tiến giai trung kỳ Tiên Tôn nhanh như vậy được.”
“Không phải bọn họ có Chân Linh Chi Thủy sao?”
“Chân Linh Chi Thủy có thể tẩy kinh phạt tủy, giảm độ khó tiến giai, nhưng tác dụng có hạn trong việc tích lũy nguyên khí.”
Tu luyện vẫn phải dựa vào nguyên thạch và đan dược, mà Giang Thiếu Bạch vừa ra khỏi Hắc Thạch Vực là mai danh ẩn tích ngay lập tức. Theo tin tức từ Hắc Thạch Vực truyền tới, dù hắn có Chân Linh Chi Thủy nhưng nguyên thạch lại không nhiều.
Mấy năm nay, các thế lực thả tiếng gió muốn mua Chân Linh Chi Thủy, thế mà không ai ra mặt đổi lấy nguyên thạch, nhiều người hoài nghi Giang Thiếu Bạch đã rời khỏi tinh vực này rồi.
“Mặc kệ đan sư kia có phải là Diệp Đình Vân hay không, dù sao vẫn là luyện đan sư cực kỳ lợi hại, không nên đắc tội người ta.” La Phượng Tiên Tôn nói.
Khai Vân gật gù: “Nói đúng lắm.”
“Đan sư cấp sáu chỉ có mấy người, đỉnh Ngạo Thiên xuất hiện một người lai lịch không rõ, thật quỷ dị.” Diệu Nghĩa nói tiếp.
La Phượng gật đầu: “Ừm.”
Muốn bồi dưỡng đan sư cấp sáu cần tốn tài nguyên khổng lồ, thế nên bọn họ chỉ xuất hiện tại các thế lực lớn.
Khai Vân Tiên Tôn thầm nghĩ Chân Linh Chi Thủy có sức hấp dẫn rất lớn, mấy năm nay có vài người từ tinh vực cấp tám đến tìm kiếm tung tích Giang Thiếu Bạch. Nếu thật sự người đang cư ngụ trên đỉnh Ngạo Thiên là Giang Thiếu Bạch, vậy bọn họ bán tin tức này cho người từ tinh vực cấp tám, có lẽ sẽ được thưởng lớn.
Hết chương 433