Mục lục
Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi thấy Đinh Bảo Tam dùng ánh mắt hồ nghi, thì đổ mồ hôi! Mới rồi còn đàm luận xem chỗ dựa của cô gái này là ai, hóa ra lại là tình nhân của tôi!
Nhất là Ngô Huỳnh Huỳnh một câu "Cậu đã đáp ứng tặng xe thể thao cho tôi rồi đó nha" lại càng làm chuyện này trở thành sự thực.
Triệu Nhan Nghiên cũng không nói gì, thứ nhất nàng cũng nhận ra Ngô Huỳnh Huỳnh, biết Ngô Huỳnh Huỳnh là chị của Ngô mập mạp, thứ hai nàng đã không còn ăn dấm nữa rồi. Nguồn: http://truyenfull.vn
Đinh Bảo Tam nghĩ tới đây, lập tức nhìn nhân viên kia nói:
"Hiểu lầm, hiểu lầm, vị tiểu thư này là bạn của tôi, tất cả mọi người tản ra thôi..."
Nhân viên chia bài kia cũng không phải là nhân vật bình thường, thấy Đinh Bảo Tam nhìn tôi, cũng biết là đây là nhân vật lợi hại! Vội vàng biến sắc, lập tức gật đầu.
Quả nhiên, Ngô Huỳnh Huỳnh đặt Tiểu, mở ra cũng là Tiểu! Ngô Huỳnh Huỳnh hưng phấn vô cùng, cầm toàn bộ Jeton đặt Tiểu.
Nhân viên chia bài kia đã được chỉ thị, lập tức gieo Tiểu.
Cho dù có mất nhiều tiền hơn nữa, thì Đinh Bảo Tam cũng chịu, vì đây là tiền của tôi, có mất đi đâu mà sợ.
Cũng may Ngô Huỳnh Huỳnh cũng không tham, thắng hơn trăm vạn liền thu tay, nhìn tôi nói:
"Cậu là người đầu tiên mang lại cho tôi vận khí tốt!"
"Đúng vậy, ha hả, cô thắng nhiều tiền như vậy rồi, không bắt tôi mua xe cho nữa chứ?"
Tôi cười nói.
"Một trăm vạn sao có thể đủ đây! Đương nhiên phải bắt cậu mua!"
Nhìn Ngô Huỳnh Huỳnh đương nhiên là hiểu vì sao nàng thắng, ý của nàng nói là sòng bạc này là của bạn cậu, tôi cũng không tham, nếu như tiếp tục đánh nữa, vậy thì cậu sẽ mất bao nhiêu!
"Được rồi! Mua thì mua chứ có sao đâu!"
Tôi gật đầu.
Đinh Bảo Tam bảo thủ hạ chuyển tiền vào trong thẻ cho nàng, nhìn quan hệ mập mờ như vậy, chẳng phải là tình nhân của tôi là gì! Đổi lại là người khác, thì ai dám làm loạn trong sòng bạc, hơn nữa còn bảo sòng bạc cho nàng thắng!
Nhưng mà chuyện làm cho Đinh Bảo Tam buồn bực chính là, tại sao Triệu Nhan Nghiên lại không có vẻ gì là tức giận? Chẳng lẽ đây chính là phong phạm của đại phu nhân trong truyền thuyết? Không trách được thủ lĩnh lại thích nàng như vậy, hóa ra chuyện gì cũng không gạt nàng.
Thấy Ngô Huỳnh Huỳnh, tôi cũng đỡ phải đi dạo, cùng Triệu Nhan Nghiên và Ngô Huỳnh Huỳnh đi tới nơi nghỉ ngơi, gọi mấy ly đồ uống, rồi ngồi hàn huyên.
"Tại sao cô lại tới nơi này chơi bạc?"
Tôi kỳ quái hỏi.
Ngô Huỳnh Huỳnh mặc dù tính cách bốc lửa, nhưng mà sẽ không tới những nơi như thế này, bởi vì tôi hiểu, nàng là cô gái tương đối bảo thủ.
"Còn không phải là bởi vì cậu!"
Ngô Huỳnh Huỳnh cắn môi nói.
"Bởi vì tôi? Chuyện này có quan hệ gì với tôi?"
Tôi kỳ quái hỏi.
"Đương nhiên là có quan hệ, năm mới cậu đụng nát xe tôi, cậu đáp ứng tôi mua xe mới, nhưng lại biến mất vô tung vô ảnh! Không có cách nào khác, tôi đành phải tự mình đi sửa xe! Cậu cũng biết, tôi đang là nghiên cứu sinh, không có bao nhiêu tiền. Cha tôi cũng rất ít cho tôi tiền, tôi vất vả kinh doanh mới được 5 vạn đồng, vậy mà sửa xe phải mất tới 10 vạn! Tôi nghe bạn bè nói, nơi này có sòng bạc, muốn tới chơi, ai ngờ đây là một nơi gạt người ! Thật không biết tại sao còn có nhiều người tới như vậy!"
Ngô Huỳnh Huỳnh oán hận nói.
"Gạt người?"
Tôi cười khổ, sòng bạc đương nhiên là nơi gạt người rồi! Xem ra nha đầu này căn bản không hiểu được niềm vui thú đánh bạc, chỉ coi nó như một cách làm giàu! Những người tới nơi này đánh bạc, có ai coi nó là một cách kiếm tiền đâu ? !
"Đúng vậy, đúng là gạt người!"
Ngô Huỳnh Huỳnh nói.
"Ha hả, vậy sau này đừng có tới nữa!"
Tôi cười nói. Đánh bạc không phải là chuyện tốt, một khi đã nghiện, vây thì xong đời!
"Ừ. Tôi khẳng định không tới nữa, có tới tôi sẽ mang cậu đi cùng!"
Ngô Huỳnh Huỳnh như tên trộm nói:
"Nếu như tôi không có tiền, vậy thì phải có một tài khoản khác bù ra!"
Tôi biến sắc, trời ạ, có thể như vậy sao!
Ngô Huỳnh Huỳnh thấy tôi như vậy, cười hắc hắc:
"Nói đùa tôi, dọa cho cậu sợ chút!"
Tôi cùng Ngô Huỳnh Huỳnh hàn huyên mấy câu về chuyện tình của mập mạp, biết Ngô mập mạp bởi vì chuyện tình lần trước đã chuyển nghề rồi, mà chuyện kia cũng đã im ắng, chờ sau này tới Bắc Kinh, tôi sẽ tới thăm hắn.
Sau đó Ngô Huỳnh Huỳnh cùng Triệu Nhan Nghiên hàn huyên mấy chủ đề của con gái.
Một lát sau, Trương Chí Tùng và Alice Dương và cha mẹ của tôi đã ra ngoài, có thua có thắng. Ngoài dự liệu chính là, Dương Hoành Hải chẳng những không thua, ngược lại còn thắng 5 vạn đồng!
Điều này nói rõ hắn không phải là một người tham tài, hơn nữa còn có năng lực phán đoán, rất cơ trí, rất bình tĩnh. Thảo nào hắn có thể ở nước Mỹ phát triển!
Dương Hoành Hải, Triệu Quân Sinh và cha mẹ của tôi không quan tâm tới số tiền này, trả lại cho nhân viên sòng bạc. Đinh Bảo Tam không nói gì thêm, hắn cũng biết thân phận của những người này, nếu như không nhận, thì là coi thường họ.
Do gặp Ngô Huỳnh Huỳnh, lên tôi và Triệu Nhan Nghiên không về cùng họ, cùng mọi người nói vài câu. Cha mẹ của tôi ngồi xe của tôi về, còn gia đình Dương Hoành Hải vẫn ngồi chiếc Phantom.
Nhưng vừa lúc Dương Hoành Hải có chuyện cần gặp Triệu Quân Sinh, lên Triệu Quân Sinh cũng về biệt thự của tôi, tôi cùng Triệu Nhan Nghiên, Ngô Huỳnh Huỳnh đi một xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK