giỏi, chỉ mới mây câu đã nói ngay ra hạnh phúc gia đình rôi!
"Đây chỉ mới là ý tưởng của một lãnh đạo, phái ai đi còn phải nghiên cứu."Tôi nói.Kỳ thực đây chính là phương pháp mà tôi nghĩ ra.
"Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi, vậy thì mời Lưu tổng giám nói tốt hơn cho tôi vài câu!"Lục Hồng Đào biết tiến biết Iui, cũng không nói thêm nữa.
"Vừa rồi anh và hắn nói cái gi đó?"Dương Mân thấy hai chúng tôi nói
chuyện có vẻ kỳ quái, có chút ngạc nhiên hỏi.
"Không có gì, chúng tôi đang luận về một bộ phim dài tặp ."Tôi không muốn cho Dương Mân biết quá nhiều, dù sao quan hệ giữa chúng tôi vân chưa phải là thân cận cho lắm.
"a"
Dương Mân lên tiếng, nàng biết tôi và Lục Hồng Đào nói chuyện tuyệt đôi không phải là phim dài tập gì, bời vì nàng biết, tôi có bao giờ để mắt tới TV!Thể nhưng Dương Mân là một người có chừng mực, biểt tôi nói như vậy định là có chuyện không muốn cho nàng biết. Nàng cảm thấy tức giận vì chuyện này, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
"có cần thông báo cho quản lý sảnh ra tiếp hay không"Lục Hồng Đào tuy không phải là người có văn hóa gì nhưng hắn lại có năng lực phỏng đoán ý của thượng cấp.hắn biết tôi không phải là người thích rum beng,nên mới hỏi ý kiến tôi
Thứ hai Ià hắn mời tôi ăn cơm ở Cảng Loan thể nhưng hắn cũng không phải thần tiên,đâu có biết hôm nay tôi sẽ gọi điện tới cho hắn.Nếu như không phải con hắn chọc tới tôi, thì làm sao hắn có thể thấy mặt, cho nên không kịp chuẩn bị trước
Lục Hồng Đào tìm một vị trí đỗ xe, sau đó đoàn người chúng tôi đi tới đại môn của Cảng Loan khách sạn
"Hoan nghênh quý kháph quang lâm, xin hỏi tiên sinh có mấy người?"
Tiêp khách viên nhìn Lục Hông Đào hỏi.
"'Thủy Tinh Cung hiện tại có người không?"Lục Hông Đào hỏi.
"Tiên sinh, Thủy Tinh Cung hiện tại không có khách nhân Thế nhưng ngài có hẹn trước không ạ?"Nử nhân viên hỏi.
Lục Hồng Đào vừa định lấy điện thoại ra gọi cho quản lý, nhưng lại sợ hạ phong cách của tôị, làm tội mật hứng, cho nên vội vàng thu trỏ lại, còn giả bộ:"Nhin xem mây giờ rồi, hắc hắc."
"Cô nói chuyện với tổng đài một chút!"Lục Hồng Đào tiện tay lấy một cục tiền từ trong túi quân, đưa cho nữ nhân viên, nói.
"Được, tiên sinh xin ngài chờ một chút."Nữ nhân viên cầm tiên, sau đó đút vào trong túi quần cùa minh. Đông thời nói chuyện vài câu vào trong bộ đàm.
"Các vị, xin mời đi theo tôi."Nữ nhân viên tươi cười nhìn chúng tôi, xem ra công việc đã làm Xong.
Trong thang máy, tôi có chút kỳ quái hỏi:"Lục mặp mạp, ông tại sao lại xây dựng một khách sạn kỷ quặc như vậy, tại sao đặt phòng mà phải đưa tiên cho nhân viên?"
Tổng giám, ngài không biết, Cảng Loan tửu điếm là khách sạn được lắp đặt trang thiêt bị tốt nhất ở thành phố D, mả Thủy Tinh Cung lại là căn phòng xa hoa nhất, lúc bình thường thì luôn kín nhưng hôm nay thì lại khôg có ai! Phải biêt rằng cái phòng này vô cùng khó đặt, ở thành phố D này, không phải có tiền là đặt được, mà phải có thân phận!"Lục Hông Đảo giải thích.
Tôi gật đầu, có thể đem tửu điếm kinh doanh tới mức này, Lục Hồng Đào đúng là có công lao.Mà giờ khắc này Dương mẫu giống như là Lưu mỗ mỗ trong Hồng Lâu Mộng khi bước vào một khu vườn lộng lẩy xinh đẹp, bước chân vào trong khách sạn này, cứ như đi vào trong hoàng cung!
Nếu như là lúc bình thường, thì cả đời của Dương mẫu và Dương phụ cũng không đủ để bước chân vào nơi này dùng cơm.Thế nhưng cho dù như vậy, Cảng Loan kinh doanh vẫn rất tốt, những người có tiền coi mình được vinh quang bước chân vào đây ăn cơm, mà ở đây vô hình trung đã trở thành nơi mà những người nổi tiếng bàn bạc công việc làm ăn.Nểu như không đặt được phỏng ở đây, thì đối tác sẽ lo lắng, thực lực của mình không đủ.Xét đển cùng, ở Cảng Loan, họ thỏa mãn được lòng hư vinh và tiến độ công việc của minh!
Từ trong thang máy bước ra, ngay cả tôi cũng không khỏi cảm tháng,thiết bị lắp đặt ở đây không khác gì so với Tùng Giang đại tửu điếm, thậm chí còn có một số thiết kế tương tự,tôi nghĩ là cùng một bản thiết kế!
Đinh Bảo Tam kinh doanh khách sạn đúng lả không tệ, biết tìm những người có tố chất.Nếu như nói bên ngoải là hoàng cung, vậy thi bên trong Thủy Tinh Cung chính là tiên cảnh!
Dương mẫu mở to hai mắt nhìn, rất sợ bỏ lỡ cái gi đó, phải biểt rằng, đây chính là vốn để nàng khoe khoang với mọi người!
"Ông à, mau chụp cho tôi một tấm ảnh!"Dương mẫu trợn mắt nhìn Dương phụ nói.
"Không có phim. . ."Dương phụ cười khô nói.
Dương mẫu nghe xong, mới nhớ tới mình đã dùng hểt phim rồi, bây giờ. . . thi trong lòng buồn muốn chết! Nhưng mà nàng vẫn cảm thấy may mắn là con gái mìinh có nị lực lớn, nêu như bỏ lỡ một người như tôi, thì thực sự lả hối hận muốn chết.Dương mẫu nếu như biết tôi chỉ là do Dưoug Mâm mời tới đóng giả, thì không biêt sẽ có cảm tưởng gì.
Lục Hồng Đào nghe Dương mẫu nói, lập túc hối nhân viên phục vụ nói:
"ở nơi này có phim khõng?"
"Có, hiện tại có loại XX và loại XXX, tiên sinh ngài muốn loại nào?"
Nhân viên phục vụ đáp.
"loại tốt nhất là loại nào"Lục Hông Đào khoát tay áo hỏi.
"Đương nhiên là Tô thị, được Tập đoàn Ảnh Rạng Đông trao quyền chế tác."Nhân viên phục vụ nói:"Giá tiền là 398 đồng tiên sinh muốn mấy cuộn?"
"Trước tiên cầm 10 cuộn tới đây." Lục Hồng Đào nói xong, lập tức nghĩ tới điểu gì,nhìn Dương mẫu hỏi:"Bác gái, người thấy 10 cuộn đủ chưa?"
"Đủ rồi, đủ rồi"Dương mẫu nghe tới giá tiền thì kinh hãi, 398? Một cuộn ờ đây có thể mua 10 cuộn ở siêu thị, đúng là tăng giá ác mà! 10 cuộn đã gần 4000 đồng, Xem ra con rể cùa mình được đấy, dùng tiền không thấy đau Iòng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mấy ngày hôm nay Thiếu Bằng mời nàng đến ăn hải sản, một bữa cơm hểt hơn 2000, nàng đã cảm thấy rất nhiều, nhưng hôm nay độc phim không cũng hết hơn 4000!
Tô Thị? Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói tới, xem ra hai vị nhạc phụ của
tôi đúng lả cố hét sức kiếm tiền, ngay cả loại nghề này cũng nghĩ tới.
Nhưng mà sau đó ngẫm lại, những năm này, máy ảnh kỹ thuật số còn chưa dùng tới,dùng phim đương nhiên là tốn rồi.
Cuộn phim rất nhanh đã được đưa tới, Dương phụ nhìn vợ mình thích hư vinh thi lắc đầu, hắn từ đầu đã không đồng ý việc vợ mình tìm đối tượng cho con gái.Thể nhưng nghĩ đến cả đời này mình chưa làm gì cho vợ mình được thoải mái, nửa đời người mới chỉ mua được 1 căn phòng hơn 40m2 này, mà tiền ngân hàng thì lại không có mấy, nên cũng không can thiệp.Dù sao hắn cũng không muốn con gái mình cả đời gặp túng quẫn.
Dương phụ đổi cuộn phim mới, không ngừng chụp ảnh cho Dương mẫu, nhưng mà vẫn cảm thấy có cái gi đó không đúng, dù sao nam nhân lo lắng tương đối toàn diện, trong lòng nghĩ thẩm, nểu như Dương Mân lấy được tôi, thì sau này còn thiếu cái gi hay sao!
Lục Hồng Đào tiếp nhận thực đơn, muốn để tôi gọi món ăn, nhưng mà Iập tức tới tôi kiểu gì chẳng ăn những món ngon rồi, vì vậy để nhân viên phục vụ mang một số những món đặc sản của khách sạn.
Gà, vịt, thịt, cá. . thi nhau tuôn ra, hắn nói một hơi, sau đó mới nhìn tôi, nói: "Tổng giám, ngải xem còn thiếu cái gi không?"
"Đủ rồi, cho bác gái gọi vài món ăn đi."Tôi cười cười nói.
Lúc nãy khi Lục Hồng Đào gọi món ăn, Dương mẫu đã dựng tai lên nghe ngóng,nhưng mà Lục Hông Đào gọi toàn những món mà mình ngay cả tên cũng chưa nghe qua, nên lúc này bảo nàng gọi thức ăn thi lại có chút khẩn trương..
Dương mẫu nhin thoáng giá đồ ăn, trời ạ, một đĩa rau mà tới tận 100 đồng, mà những món của Lục Hồng Đào gọi, có món hơn 1 vạn, nên vội vàng khoát tay áo nói:"Như vậy lả đủ rôi, chúng ta không ăn hêt được nhiều như vậy đâu."
Lục Hồng Đào nghe xong nhìn nhân viên phục vụ nói:"Mang đồ ăn lên đi, cần gì thì tôi sẽ gọi cô."
"Dạ được, tiên sinh!"Nhân viên phục vụ khom người thối lui ra khỏi gian phòng.