"Đúng!" Dương Mai kiên quyết gật đầu.
"Vậy còn cậu?" Tuy rằng Chu Trì Bình không cần trưmg cầu ý kiến của tôi, nhưng hắn vẩn hỏi:"Tôi ủng hộ nàng." Tôi nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Được rồi vậy thì tôi sẽ mau chóng an bài, do tôi mổ chính, các người có thể yên tâm!" Chu Tri Bình nói: "Cậu để số điện thoại lại, tôi sẽ mau chóng gọi cho cậu!"
Ba ngày sau, Dượng Mân giải phẫu tiến hảnh thuận lợi.Chu Trì Bình là một chuyên gia về tim mạch số một, số hai ở trong nước, đương nhiên giải phẩu vô cùng thành công.Tốc độ khép miệng vết thương của Dương Mân, làm cho Chu Trì Bình kinh ngạc!Dương Mân có thể dùng tinh thần lực, chữa trị Vêt thương trên da thịt.
"Tiểu thư, em làm những chuyện kinh hải thế tục như thế này, Chu giáo sư kia không dây dưa với chúng ta mới là lạ!" Tôi cười khổ nói.
"Người ta đau mà!" Dương Mân nói: "Cùng lắm lại đổ lên đẩu vân du tăng nhân là được!"
"Anh sợ bệnh viện tìm em, coi em như một loại chuột bạch để nghiên cứu!" Tôi cười khổ nói.
"Bọn họ dám!" Dương Mân lười biếng lật mình: "Ai dám đem lão bà của chủ tịch đi nghiên cúu!"Nhưng mà nói tới nói lui, Dương Mân vẫn khống chế tộc độ khôi phục của mình chậm lại một chút. Cho dù như vậy, cũng đủ cho Chu Trì Bình kinh ngạc! Nhưng mà mọi chuyện chúng tôi đều đổ lên đầu vân du tăng nhân, nên hắn cũng không biết nói cái gì.
Mấy ngày nay Kim Hồng Chung đã tới tim tôi nhiều lẫn, nhưng mà do Dương Mân còn đang phẩu thuật, nên tôi không thể nào nói chuyện với hắn được.Hiện tại Dương Mân đã khôi phục lại rất tốt, có thể xuống giường đi lại, Kim Hồng Chung lúc này lại tìm tới thừa dịp Dương Mân đi toilet, nhìn tôi nói: "Sư thúc tổ, lão nhân gia ngài thương xót đệ tử, sự sinh tử tồn vong của Phi Yến môn tới rồi!"
"A, thế nhưng chuyện này có quan hệ gi tới ta?" Tôi cố ý cười nói: "Các người trực tiẽp giải tán đi có hơn không?"
"Giải tán, nếu như giải tán có thể giải quyết vấn đề, thì đệ tử đã làm rồi! Thế nhưng,Lôi Thần đảng nàỵ sẽ tuyệt đối không tử bỏ ý đồ, Phi Yến môn mà giảị tán, thi họ lại càng dể đối phó!" Kim Hông Chung nói:Đến lúc đó, thị trường Châu Á đều rơi vào tay họ, lão nhân gia ngài không muốn để Trung Quốc lọt vào tay bọn quỷ Tây Dương đó chứ?" Kim Hồng Chung nhin thấy tôi dường như là đã động tâm, vội vã rèn sắt khi còn nóng tiếp tục nói: "Hiện tại, bảo vật trong tay chúng ta chỉ bán cho người Trung quôc, nhưng mà nếu như Lôi Thần đảng có được, thì sẽ không như vậy nữa!"
"Ông nói cũng có lý, nhưng mà ông cũng cho tôi một cái lý do chứ?" Tôi cười cười nói.
Kim Hồng Chung nghe tôi nói xong bỗng nhiên đứng dậy, đi tới trước mặt tôi quỳ lớn tiêng nói: "Đệ tử Kim Hồng Chung cung thỉnh sư thúc tổ xuất sơn, giúp bản phái chế ngự cường địch!"
Đúng lúc này, Dương Mân từ trong WC đi ra, thấỵ Hồng Chung đang quỷ, vội vàng chạy lại, nâng hắn dậy nói: "Lưu Lổi, tại qao anh có thể để lão nhân gia quỳ trên mặt đất được! Người ta lớn tuổi như vậy, anh không thể giúp được hay sao!"
"Anh…"Tôi không nghĩ tới Dương Mân lại đột nhiên xuất hiện, trong khoảng thời gian ngăn cũng không biết nên làm thế nào cho phải.
Nhưng mà Kim Hồng Chung lại cảm giác được đột phá khẩu đúng là ở đây, nhãn tình sáng lên, phụ họa nói: "Van câu người!"