Rùa lông xanh cúi đầu xuống: “Vấn đề là, tôi cũng không biết làm thế nào để thoát ra”
“Ông cũng không biết?” Xong rồi, làm thế nào để thoát khỏi căn phòng kín này đây?
“Tôi vừa tu luyện thành người thì bị một đôi vợ chồng quỷ bắt vê nơi này, còn dùng quan tài bằng kim cương để nhốt tôi lại. Mỗi ngày bọn họ rút một ít máu của tôi ra rôi bán với giá cao. Sau này, bởi vì quá đói nên tôi biến thành hình dạng điên cuông như thế, bọn họ cũng chẳng cho tôi ăn cái gì, cứ như vậy đến tận bây giờ. Rùa lông xanh nói.
Nghe thật đáng thương, cùng với dáng vẻ của rùa lông xanh khiến người khác cảm thấy rất thương cảm cho nó: “Như vậy quả thật là quá tàn nhân. Không giết ông, chỉ lấy một giọt máu của ông. Hắn là máu của ông rất quý đúng không, có thể là một vị thuốc cao cấp để bán với giá cao, nhưng lại không cho ông ăn gì cả, ngay cả nước cũng không được uống ư? Vậy ông sống thế nào được?”
“Tôi là một con rùa mà, cho dù có không ăn không uống hàng vạn năm đi nữa tôi vẫn sống được” Rùa lông xanh thở dài: “Bởi vì không được ăn uống bổ sung, nên lực tái sinh của máu của tôi rất kém. Mỗi ngày bọn họ chỉ lấy một giọt, như vậy, bọn họ cứ lấy một vạn năm thì tôi cũng sẽ chết đi”
Mỗi ngày lấy một giọt máu còn không cho ăn uống, vợ chồng quỷ kia thật sự quá tàn nhân. Tôi đưa tay ra võ đầu nó, nó cũng không tránh, mặc cho tồi tò mò sờ mó nhúm lông xanh trên đầu nó, rất rắn chắc, qua vạn năm rồi, tôi còn tưởng rằng sờ một cái là có thể rụng luôn.
Lúc tôi và rùa lông xanh ở đây bàn cách để rời khỏi nơi này, thì ở bên kia tường truyền đến tiếng người nói chuyện!
“Nguy rồi, bọn họ tới để lấy máu của tôi. Cô Đồng, làm sao bây giờ?” Rùa lông xanh căng thẳng, túm lấy cánh tay tôi.
Cô Đồng…
Tiếng gọi này đột nhiên khiến tôi có cảm giác như Lão Quỷ trở về. Tôi đứng sững tại chỗ, ngơ ngác nhìn rùa lông xanh.
“Cô Đồng, sao cô còn ngẩn người ra đó! Mau nghĩ cách đi!” Rùa lông xanh quay đầu nhìn tôi.
Giọng điệu này thật sự rất giống!
Lão Quỷ nói, cuối cùng sẽ có một chút duyên phận để chúng tôi có thể gặp nhau. Đây có tính là ân huệ mà ông trời ban cho tôi không? Tôi đã mất Lão Quỷ rồi, tôi không hiểu sao mình rơi từ suối nước nóng xuống đây lại gặp được một con rùa lông xanh nói chuyện rất giống với Lão Quỷ.
Có phải là vận mệnh trong cõi u minh đã sắp xếp?
Tiếng nói chuyện bên kia tường càng ngày càng gần. Tôi bồng nhiên nảy ra một suy nghĩ, tún lấy tay Rùa lông xanh, kéo nó chạy về phía quan tài, mở quan tài ra, trước hết bảo nó chui vào, sau đó tôi cũng năm vào theo, rôi đóng nắp quan tài lại.
“Cô Đồng, chúng ta phải làm sao đây?” Năm trong quan tài, rùa lông xanh lại hỏi tôi.
“Suyt” Tôi ra hiệu cho nó nhỏ giọng: “Lát nữa những người kia đến lấy máu ông, chúng ta sẽ xông ra ngoài!”
“Wow, cô Đồng thật là tài! Nhưng mà tôi chẳng có chút lực công kích nào cải”
“Cái gì?” Nó không có chút lực công kích nào, mà tôi cũng không có!
“Lúc ông ở trong trạng thái điên cuồng rất mạnh mài”
“Không phải cứ muốn biến hình như thế là biến được, cân phải có gì đó kích thích” Rùa lông xanh nói.
“.” Xong đời. Tôi vắt tay lên trán, chẳng lẽ lại phải dùng Huyết Kiếm một lân nữa ư? Huyết Kiếm quá độc ác, tôi lại nhớ đến những lời mà Lãnh Mạch đã nói, sử dụng Huyết Kiếm quá nhiều lần dồn dập, thì đến một lúc nào đó, sử dụng Huyết Kiếm cũng chính là ngày chết của tôi.
Tôi không dám dùng.
Người nói chuyện đã xuất hiện trong gian phòng, tôi lập tức nín thở, chỉ có thể hành động theo hoàn cảnh thôi.
Tôi nghe thấy tiếng bước chân lại gân, sau đó quan tài hơi rung lên, nắp quan tài dần mở ra một khe hở trước mắt tôi.
Là lúc này!
Tôi đẩy nắp quan tài ra nhảy ra ngoài, kêu lên: “Rùa lông xanh mau ra đây!”
Nhưng rùa lông xanh lại sợ hãi núp trong quan tài không dám rail “Mi là ai?” Hai con quỷ bò dậy, mặc áo trăng đeo mũ trăng, trước ngực áo có hoa văn kì quái, giống như là giáo đồ của một giáo phái nào đó.
“Đừng quan tâm ta là ai, hôm nay ta đến mang rùa lông xanh đi! Nếu bọn mi ngáng đường thì chắc chăn phải chết!” Tôi gào lên.
Hai tên đó nhìn nhau rồi lại nhìn tôi, cười phá lên: “Chỉ bằng mi? Ha ha ha, mi đang tấu hài à? Mi nói xem, mi định làm gì để bọn ta chết?”
Tôi biết bản thân mình hiện tại không có sức uy hiếp gì, trên lưng đang quấn băng, trên tay bị thương, chỉ mặc mỗi áo choàng tắm, dáng người thấp bé, tay không tấc sắt, phàm là người bình thường bị tôi hù cũng sẽ cho rằng tôi bị điên.
“Mi tự tiện xông vào đây, lá gan không nhỏ.
Ông chủ của bọn ta đã từng nói, chỉ cần xông vào đây thì sẽ giết sạch. Uy hiếp bọn ta à, trước tiên nghĩ cách bảo toàn tính mạng mình đi đã!” Hai con quỷ nói, sau đó rút một cây gậy dài từ sau lưng ra, lao về phía tôi.
Tôi yên lặng lui ra sau.
Hết cách, tôi đành phải sử dụng lại Huyết Thuật một lân nữa.
“AI” Rùa lông xanh ở phía sau đột nhiên kêu lên, tôi quay đầu lại, thấy rùa lông xanh lao ra khỏi quan tài, lao tới đánh hai con quỷ kia, mồm kêu to: “Cô Đồng chạy đi!”
.„” Ông bảo tôi chạy đi đâu?
Chỉ có điều nó nhát gan như vậy mà dám đối đầu với hai con quỷ kia vì tôi, khiến tôi rấ cảm đồng, nhất là câu cuối cùng kia suýt nữa đã khiến nước mắt tôi rơi như mưa. Đã có vô số lân Lão Quỷ nói như thế với tôi.
Tôi không thể bảo vệ được Lão Quỷ, là chuyện khiến tôi hối hận nhất. Bây giờ, tôi không thể để bản thân phải hối hận thêm nữa được.
Không do dự nữa, tôi căn đầu ngón tay.
“Đồng Đồng, chờ đã!” Đúng lúc này, trong đầu tôi vang lên một giọng nói.
“Hồng Hồng! Cuối cùng cô cũng đến rồi!” Tôi vui mừng, chỉ cần Hồng Hồng tỉnh lại, cục diễn sẽ thay đổi.
“Ôi cái suối nước nóng chết tiệt kia, nước suối ở đó rất có hại với tôi! Không biết tôi đã ngủ thiếp đi từ bao giờ, thật là!” Hồng Hồng phàn nàn.
“Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, tôi cần sức mạnh của cô” Tôi nhìn rùa lông xanh bị hai con quỷ dâm dưới chân, dùng cây gậy lớn đánh nó, rùa lông xanh cuộn người lại thành một cục. Nó không có năng lực công kích, chỉ có thể để mặc cho người khác đấm đá.
Phần nộ dần tràn lên tận não, đôi mắt tôi nhuộm màu đỏ, kêu to: “Dừng tay lại!”
Hai con quỷ dừng lại nhìn vê phía tôi, một con chỉ vào đôi mắt tôi kêu lên: “Sao mắt mi lại biến thành màu đỏ!”
“Bởi vì ngày chết của bọn mi tới rồi!” Tôi vừa dứt lại, Hồng Hồng đã nhảy ra khỏi người tôi, rút cả xương cốt của tôi ra theo để công kích, dùng tốc độ mắt thường không thể nhìn được mà lao về phía hai con quỷ.
“Để lại một tên sống!” Tôi gào lên với Hồng Hồng.
Chỉ có điều hai con quỷ chẳng khác gì bữa ăn sáng của Hồng Hồng, đánh chết một con, để lại một con. Hồng Hồng dâm lên người con quỷ, con quỷ đó liên tục cầu xin tha thứ.
Tôi vội vàng đi tới đỡ rùa lông xanh dậy: “Ông không sao chứ? Có đau không?”
“Tôi không sao, dù sao thì mai rùa cũng rất cứng” Ánh mắt của rùa lông xanh nhìn tôi cũng thay đổi: “Cô Đồng, không ngờ cô lại mạnh như vậy