Mục lục
Vợ của vua địa ngục -Chồng ma của em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một cái gì đó quen thuộc?



Mờ nhạt trong trái tim tôi có một điềm báo chẳng lành.



“Dù sao em cũng không được tham gia chiến đấu”



Tống Tử Thanh vẫn từ chối.



“Tống Tử Thanh, có lẽ chúng ta có thể… thử” Tôi ngẩng đầu nhìn anh: “Em muốn xem thực lực của mình tăng hay giảm, và em cũng muốn xem Tống Lăng Phong đã triệu hồi cái gì. Nói đi cũng nói lại, nếu ông †a triệu tập thứ đó mà em không thể đánh bại, anh có thể giúp em bất cứ lúc nào, đúng không? Chúng ta không phải tuân theo thỏa thuận của Tống Lăng Phong một cách cứng nhắc như vậy, đúng không?”



“Nhưng Tống Lăng Phong chắc chắn rằng ông ta cũng biết suy nghĩ của chúng ta. Chắc chắn ông ta đang giở trờ quỷ, nếu không sẽ không thực hiện một thỏa thuận đánh cược như thế này”



“Ông ta giở trò quỷ, em cũng sẽ giở trò quỷ, nhưng là em có Bạch Hổ thần thú! Tống Lăng Phong hẳn là sợ Bạch Hổ. Chúng ta cũng có thể đánh cược thử xem”



Suy nghĩ hồi lâu, Tống Tử Thanh đồng ý với tôi: “Được rồi, em phải cẩn thận, nhưng chỗ nào có chuyện không thích hợp, bọn anh sẽ giúp em ngay.”



Tôi gật đầu, sau đó đi về phía trước, cách Tống Lăng Phong một đoạn dừng lại: “Muốn đánh bạc thì có thể đánh bạc, muốn triệu hồi cái gì thì triệu hồi đi”



“Được rồi, có cốt khí, chính là thuộc nhà họ Tống của tôi!” Tống Lăng Phong nói.



“Nhà họ Tống không phải thứ như ông có thể làm ô uế, Tống Lăng Phong, nếu tổ tiên nhà họ Tống còn ở đó, họ nhất định sẽ lên án hành vi làm mất mặt nhà họ ‘Tống của ông, nhà họ Tống thật xấu hổ vì có hậu bối như ông” Tôi nhìn ông ta lạnh lùng.



Tống Lăng Phong cười cười, không nói nữa, đối với không khí bên cạnh nói: “Cô không phải luôn muốn khiêu chiến với cô ta sao, đi ra đi”



Sau đó, dưới cái nhìn kinh ngạc của tôi, một bóng người màu đỏ từ từ xuất hiện trong khoảng không trước đó trống rỗng.



Màu đỏ bóng người, bộ dáng cũng giống như tôi, sắc mặt mơ hồ vẫn có thể nhìn ra bộ dáng của tôi, kiếm trong tay cô ta chính là trảm thi kiếm của tôi, hướng về phía tôi, nhìn tôi.



Không ngờ, thứ Tống Lăng Phong đã triệu hồi, hóa ra là Hồng Hồng.



Thảo nào ông ta nói rằng chúng tôi sẽ rất quen thuộc, chẳng trách ông ta không sợ chúng tôi ăn năn hay làm những việc khác trong thỏa thuận đánh cược lân này, bởi vì Tống Lăng Phong biết quan hệ giữa tôi và Hồng Hồng, biết tôi nhất định không thể gọi cho Bạch Hổ để giết Hồng Hồng.



Được lắm Tống Lăng Phong, ông ta không chịu lãng phí tất cả các loại mối quan hệ và tình cảm, ông ta sẽ sử dụng tất cả chúng.



“Đồng Đồng, đã lâu không gặp.” Hồng Hồng nói trước, giọng điệu lạnh lùng.



Cảm xúc của ta phức tạp: “Đối với cô và tôi, mười ngày mới gặp lại,thật sự là đã lâu không gặp, không ngờ rằng lân gặp mặt này lại nở chí tuyến khác nhau.”



“Gô và tôi chưa bao giờ ở cùng một phía. Lý do cô nghĩ rằng tôi và cô có một mối quan hệ tốt là do cô tự cam tâm tình nguyện, tự cho là như vậy” Khi Hồng Hồng nói điều này, tôi không thể nghe thấy bất kỳ cảm xúc nào trong giọng nói của cô ta.



Tôi chỉ cảm thấy đau lòng: “Cho nên trước đây vô số lần cô chặn công kích cho tôi, vô số lân tôi gặp nguy hiểm cô cứu tôi, đều là giả?”



Hồng Hồng khựng lại.



Ngày xưa, lưng tựa lưng đem sinh mạng giao cho nhau, kề vai sát cánh và hỗ trợ nhau hiện ra trước mặt.



Tôi và Hồng Hồng là đối tác thân thiết nhất, không ai có thể thay thế vị trí của Hồng Hồng.



Ít nhất thì tôi trong quá khứ và hiện tại tôi đều nghĩ như vậy.



Hồng Hồng vẫn im lặng.



“Sở dĩ cô ta muốn bảo vệ cô là vì nhận lệnh của tôi” Tống Lăng Phong thay cô ta nói: “Tại nhà họ Tống, tôi mượn danh nghĩa nhập nội lực cho cô. Kỳ thực, là làm cho cô ta hoàn toàn thức tỉnh ký ức nhân tính từ lúc ban đầu Hồng Hồng, rồi tôi đã đưa cô ta vào trong cơ thể của cô. Cô đã không vượt quá mong đợi của tôi.



Cô trưởng thành rất nhanh. Cho dù mang hình dáng con người này, cũng đã cùng cô trưởng thành rất nhiều, bớt đi cho tôi được rất nhiều chuyện”



“Ngay từ đầu?” Tôi nhíu mày thật sâu, chẳng lẽ là những suy đoán trước đây của tôi…



“Ừ” Tống Lăng Phong không muốn che giấu gì nữa: “Ngay từ đầu tên ngốc họ Vương không phải ngốc. Tôi đã khiến cậu ta trở nên ngu ngốc. Tôi giả làm một ông thầy bói đáng kính và cho nhà họ Vương một quẻ. Đặt biệt khiến bọn họ tìm cô minh hôn, tổ chức minh hôn cho cô. Thầy bói không biết cô còn có ấn tượng gì không, thầy bói là phân thân của tôi, tôi cố ý triệu hồi lệ quỷ Hiểu Mai, cố ý trước mặt cô chết đi…



Tôi chết là để cho Lãnh Mạch không nghỉ ngờ tôi. Dù sao chết một người thầy bói, loại chuyện tâm thường này, không ai thèm quan tâm.”



Lời nói của Tống Lăng Phong khiến tôi hoàn toàn choáng váng.



Trước đây tôi đã đoán, liệu Tống Lăng Phong có cố tình sắp đặt Hiểu Mai hay không. Tôi đoán một phần, nhưng tôi không đoán rằng người thầy bói đã cho tôi cuộc minh hôn hóa ra là Tống Lăng Phong giả vờ!!!



Thật không thể nghĩ kỹ loại chuyện này! Một thầy bói không quen biết lại bị lệ quỷ giết, ai sẽ điều tra về ông ta?



Khi tôi nghĩ đến việc ngay từ lúc ban đầu, tôi đã cũng Tống Lăng Phong có liên hệ, tôi đã nổi da gà, thật kinh khủng, thật sự rất kinh khủng!



“Cô có biết tại sao Hiểu Mai lại đặt Hồng Hồng này vào cơ thể cô không?” Tống Lăng Phong hỏi tôi.



Tôi nhìn Tống Lăng Phong.



“Đây là một câu chuyện dài. Dù sao, khi lệ quỷ Hiểu Mai đang tìm cách trả thù gia đình cô ấy, cô ấy đã bị truy đuổi bởi quỷ sai. Minh Vương thậm chí còn gửi một con đầu trâu mặt ngựa, Hắc Bạch Vô Thường tới.



Tôi đã giúp cô ta trốn thoát, vì vậy cô ta đồng ý giúp tôi một chuyện. Chính là mượn chiêu bài cầu xin giúp cô ta báo thù, đem Hồng Hồng dán vào thân thể của cô”



Thực sự là một âm mưu, hóa ra ngay từ đầu khi mới tiếp xúc với thế giới siêu nhiên này, tôi đã bước vào mạng lưới âm mưu của Tống Lăng Phong.



Cách bố trí của cái lưới này thật sự không quá đơn giản, e rằng ngay cả Lãnh Mạch cũng đã bị Tống Lăng Phong tính toán.



“Về vấn đề lớn khác mà cô còn đang bận tâm, Hồng Hồng thân yêu của cô, chờ cô đánh bại cô ta hãy nói chuyện” Tống Lăng Phong mỉm cười lùi lại vài bước, sau đó nói với Hồng Hồng: “Đánh bại cô ấy là cách duy nhất để cô có được tự do. Dù bây giờ cô không còn mạnh mẽ nhưng cô có thể cố gắng.”



Hồng Hồng im lặng một lúc, sau đó gật đầu Tôi biết rằng trận chiến giữa tôi và Hồng Hồng sau cùng là khó tránh khỏi.



Hồng Hồng từng bước lôi trảm thi kiếm về phía tôi: “Thật ra, tôi đã nhìn thấy cô không vừa mắt từ lâu rồi.



Tại sao cô có thể nhận được sự quan tâm chăm sóc của nhiều người như vậy, tại sao tôi lại không thể? Tại sao cô đi đâu cũng là trung tâm mà tôi không thể? Tại sao cô có thể đi lắc lư trên đường lớn mà nếu đổi thành tôi, tôi sẽ chỉ bị coi như một con quái vật? Không có sự khác biệt giữa tôi và cô, tại sao cô có thể đứng dưới nắng và tôi chỉ có thể ở trong bóng tối! Tại sao!



Mục đích của tôi ngay từ đầu là chiếm thân thể của cô!



Chính là muốn giết cô! Bây giờ tôi đã lớn đủ không cần thân thể của cô, đã đến lúc kết thúc rồi, Đồng Đồng!”



Đã đến lúc phải kết thúc..



Đây là câu nói khiến trái tim tôi tan nát hoàn toàn.



Tôi nhằm mắt lại, lại mở ra, nhìn Hồng Hồng: “Được rồi, chúng ta kết thúc đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK