Mục lục
Vợ của vua địa ngục -Chồng ma của em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bạn trai của cô tìm được trận pháp chưa?” Ông ta nói.



“Kiềm chế Hồng Hồng, anh ấy sẽ tìm được nhanh thôi” Tôi thản nhiên nói.



Mộ Tu xông về phía Hồng Hồng.



Mà đồng thời Tống Lăng Phong cũng đứng dậy, ra lệnh với Hồng Hồng: “Giết quỷ thân này, cô sẽ thành quỷ thần độc nhất vô nhị trên thế giới này, giết người phụ nữ này, cô có thể thành người chân chính, vô địch thiên hạ, cô muốn làm chuyện gì thì làm chuyện đó, tốt nhất là hủy thế giới này hoàn toàn, ha ha hat”



Hồng Hồng cũng xông về phía Mộ Tu.



Tôi ở trong thế giới tinh thân, không nhìn thấy Lãnh Mạch đang làm gì, nhưng tôi tin tưởng anh.



Mộ Tu và Hồng Hồng lại bắt đầu giao chiến.



Hồng Hồng vẫn không phải là đối thủ của Mộ Tu, Mộ Tu chỉ kiềm chế cô ấy, cũng không sử dụng nhiều pháp lực, đều giữ lại đợi Lãnh Mạch tìm được trận pháp.



“Grừ!” Tuyết quái ở bên núi đột nhiên kêu lên.



Mộ Tu quay đầu: “Tuyết quái của tôi?”



“Thì ra vừa rồi ngài vân luôn không nhìn thấy được nó?” Tôi không biết nên nói gì.



Tuyết quái ngửa đầu kêu to, Mộ Tu dừng động tác lại, mở kết giới xung quanh cơ thể mình, ngăn cản tấn công của Hồng Hồng, im lặng nhìn tuyết quái.



“Nó đang nói chuyện sao?” Tôi hỏi Mộ Tu.



Mộ Tu không chớp mắt bình tĩnh nhìn tuyết quái, vẻ mặt dần trở nên đau thương.



“Nó đang nói gì thế?” Tôi lại hỏi Mộ Tu.



Mộ Tu cảm thán một tiếng, sau đó nói: “Không cần tìm trận pháp nữa, ở ngay trên trái tim nó!”



“Cái gì?” Tôi kinh hãi nói: “Ngài là nói Tống Lăng Phong đặt trận pháp của quỷ thần ở trên trái tim của tuyết quái? Chuyện này có ý nghĩa, nếu chúng ta muốn tiêu diệt trận pháp, nhất định phải..



“Ông ta đang trả thù tôi” Mộ Tu nói.



Cũng vì tuyết quái từng là vật cưỡi của Mộ Tu, cho nên Tống Lăng Phong đẩy hết thù hận lên người tuyết quái, đặt trận pháp ở trong trái tim của tuyết quái… Đây là chuyện tàn nhân tới mức nào.



Muốn hủy trận pháp, thì tương đương muốn Mộ Tu lại giết đồng bạn. Bỗng nhiên tôi không đành lòng, nhưng mà cho dù không đành lòng, chúng tôi cũng vân phải làm như vậy.



“Mộ Tu…” Tôi gọi ông ta.



“Tôi biết” Mộ Tu cắt ngang lời tôi, chậm rãi nhăm mắt lại im lặng ở trong không trung.



“Chết tiệt! Vì sao tôi không vào được!” Hồng Hồng giống như điên rồi không ngừng tấn công bền ngoài kết giới phòng ngự, nhưng vân luôn không phá được phòng ngự của Mộ Tu.



Mấy giây sau, Mộ Tu mở mắt ra, kêu lên: “Lãnh Mạch”



Lãnh Mạch nghe thấy tiếng gọi quay đầu.



Mộ Tu im lặng một lát, hai tay năm chặt lại, nhưng mấy giây sau, cuối cùng cũng hạ quyết tâm: “Trận pháp ở trong cơ thể tuyết quái, móc trái tim của tuyết quái ra, tôi giết quý thần, cậu hủy đi trận pháp, nhớ kỹ phải làm cùng lúc”



“Mộ Tu, ngài…” Tôi không biết nên nói gì với ông ta.



“Ân oán nghìn năm qua thật sự lâu lắm, nghìn năm qua tôi vân luôn bị nhốt một mình ở trong sách cổ tiên trï, nếm đủ tư vị cô độc một mình. Cô nói rất đúng, tử vong cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là thế giới này, cô phát hiện chỉ còn lại mình cô” Mộ Tu chậm rãi nói xong, giọng điệu mơ hồ: “Áy náy vì cái chết của Nhan Nhi không lúc nào không hành hạ tôi, nghìn năm, trọn vẹn nghìn năm rồi… Đã tới lúc, kết thúc toàn bộ”



Nghìn năm qua, một mình ở trong sách cổ tiên tri ôm ấp áy náy đối với người phụ nữ mình yêu, cùng với một mình cô độc, trôi qua nghìn năm như vậy, cuộc sống của Mộ Tu, tôi không dám tưởng tượng nếu đổi lại là tôi, tôi chỉ sợ ngay ngày đầu tiên đã không chống đỡ nổi.



Tốc độ của Lãnh Mạch rất nhanh, băng đã đông cứng tuyết quái, Tống Lăng Phong muốn đi cứu viện, Sỉ Mị và Chu Tước tiến lên tấn công, hai người đánh từ hai mặt, cho dù Tống Lăng Phong là âm dương sư rất mạnh ngàn năm trước, nhưng cho dù thế nào vân là thể xác của nhân loại, đâu thể địch nổi thần thú và đại thống soái Sỉ Mi. Chỉ trong vài phút, Tống Lăng Phong đã bị áp chế ấn trên đất.



Tay Lãnh Mạch vừa thu về, tuyết quát nổ tung ở trong không trung.



Khi tuyết quái sắp chết, tôi thấy ánh mắt nó nhìn về phía chúng tôi, vô cùng lưu luyến vui mừng nhìn tôi.



Không, là liếc mắt nhìn Mộ Tu lần cuối, sau đó hóa thành tro tàn, tiêu tán ở trong không trung.



€ó lẽ đối với tuyết quái mà nói, qua ngàn năm còn có thể nhìn thấy đồng bạn thân ái, không có chuyện gì càng khiến người ta thỏa mãn hơn, cho dù là tử vong.



Lãnh Mạch lấy được trái tim của tuyết quái.



“Tới lượt chúng ta rồi.” Sau khi Mộ Tu nói xong, lập †ức xoay người mở phòng hộ, xông về phía Hồng Hồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK