Đám đông lại sôi sục.
Lãnh Dục mang theo siêu thần kiếm được quấn chặt bằng vải đen trên lưng, trên mặt lộ ra nụ cười bất cần đời. Thiếu niên anh tuấn phi phàm, khí chất thoát tục. Tôi thấy các cô gái trên khán đài trong đấu trường đều hận không thể lập tức bổ nhào trên người thăng bé luôn rồi Phía sau Lãnh Dục có năm sáu người, tất cả đều là những người trẻ tuổi trạc tuổi nhau.
Người Minh Giới bước ra từ bốn thông đạo khác, tuyển thủ dự thi Minh Giới chiếm tỷ lệ rất lớn.
“Tiếp theo, chào mừng bạn đến đoàn dự thi do Diêm Vương đại nhân dân đầu!”
Ba thông đạo khác đêu mở ra.
Còn chưa có ai bước ra, các cô gái, thiếu phụ và các bác gái đột nhiên đồng thanh reo hò trong đấu trường: “Đồng Sênh! Đông Sênh! Đồng Sênh! Đồng Sênh! Đồng Sênh!”
Tiếng reo hò này lập tức áp đảo tình thế của Lãnh Dục.
Bây giờ tôi đã hiểu tại sao Lãnh Mạch lại nói răng trong số những người trẻ tuổi trong hai giới Quỷ – Minh, người được yêu thích nhất không phải là Lãnh Dục.
Giữa những tiếng hò hét điên cuồng, chàng trai mặc áo choàng đen, trùm áo choàng, đội mũ và mang theo một cự liêm màu tím cuối cùng cũng xuất hiện trên sân khấu.
Diêm Vương mập mạp đi phía trước nhiệt tình chào hỏi bốn phía, Đồng Sênh đi theo phía sau Diêm Vương, tay đút túi quần, mặt không chút cảm xúc nhìn thẳng về phía trước, như thể sự huyên náo xung quanh không liên quan gì đến mình Tính cách của Lãnh Dục, nếu so sánh, thực sự giống Si Mị và Dạ Minh hơn. Trong khi tính cách của Đồng Sênh thì giống Lãnh Mạch và Tống Tử Thanh hơn.
Quỷ Giới có hơn hai mươi tuyển thủ dự thi, cũng không quá ít, đều mặc trang phục tử thần màu đen.
Ngoại trừ những quỷ sai bên ngoài, còn có một vài quỷ hồn có biểu hiện tốt, thái độ làm người chính trực, không muốn đầu thai, một số người ở tâng mười chín địa ngục có thể trở thành thú hình người. Tất cả đều được tính vào Quỷ Giới.
Lãnh Dục và Đồng Sênh chạm trán nhau ở giữa sân giác đấu.
Ánh mắt giữa hai anh chàng này giống như hoa lửa mang theo tia chớp vậy.
“Vị trí thứ nhất năm nay nhất định là của tôi!” Lãnh Dục nhìn chăm chăm Đồng Sênh.
Đồng Sênh uể oải nhìn thăng bé: “Lần nào cậu cũng nói như vậy, khi nào thì mới chứng minh bãng hành động thực tế được một lần đây?”
“Đồng Sênh, anh chờ đó cho tôi! Lần này tôi đã có tuyệt kỹ đối phó với anh”
“Chiến khí à?”
“Anh… làm sao anh biết?!” Lãnh Dục sững sờ.
Đồng Sênh phớt lờ thăng bé và quay lại nhìn về hướng tôi trên khán đài Tâm mắt thăng bé chạm vào mắt tôi, dùng khẩu hình nói với tôi: ‘Mẹ nhỏ, thật không công băng.”
Tôi im lặng cúi đầu, gäp một miếng bánh ngọt cho vào miệng.
Lãnh Mạch lườm tôi một cái: “Có người nào đó chột dạ rồi.”
Tôi vùi đầu xuống thấp hơn.
Lúc này, người dân Chương trình lại nói: “Tiếp theo là chiến đội cuối cùng. Một giới trong đại hội đấu võ mang đến cho chúng ta một đội ngũ kỳ tích và đam mê, một đội không thể thiếu trên thế giới này! Bọn họ chính là chiến đội của Nhân Giới!”
Âm ầm, cả toàn trường hoàn toàn sôi sục.
Âm thanh này lớn đến nôi ngay cả tôi cũng bị dọa, kinh khủng cực kỳ: “Các người đang hò hét gì vậy chứ?”
“Tống Tử Thanh phải nói là rất cao tay. Lần nào đều mang đến cho người ta những bất ngờ, tuy răng chưa lần nào Nhân Giới đoạt giải quán quân, nhưng biểu hiện xuất sắc đã chinh phục được trái tim của người xem hai giới Quỷ – Minh rồi.” Lãnh Mạch nói..
“Nhìn kìa, người của Nhân Giới!” Đường Khinh và Đường Dịch kêu lên với giọng điệu chứa đầy vẻ hưng phấn.
Nhóm người Tống Tử Thanh bước tới.
Trong sân giác đấu này, hầu hết đều là người của Minh Giới, và tất cả mọi người ở Minh Giới không thể xuất hiện ở thế giới con người nếu không được phép. .
Đa số những người ở Minh Giới chưa bao giờ nhìn thấy người ở thế giới con người. Trong lòng bọn họ tràn ngập sự tò mò về những người trong thế giới con người.