Mục lục
Vợ của vua địa ngục -Chồng ma của em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cho các người nhìn xem, cái gì gọi là ngày tận thế” Lãnh Hiên ở trong không trung mở ra hình chiếu, để chúng tôi thấy được mỗi một nơi trên thế giới.



Địa phủ là nơi nổ đầu tiên, có lẽ đám người Diêm Vương còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, đã biến thành tro tàn.



Sau đó nơi kế tiếp là nhân giới, biển cả xông vào thành phố, vô số thành phố, vô số quốc gia bị biển cả nhấn chìm, trời đất là một vùng xám xịt, ngay cả mặt trời đều không có.



Cuối cùng là Minh Giới.



Bầu trời Minh Giới đang vỡ ra, đất đai cũng đang động đất, quân đội ở rừng rậm đều tử vong, tộc người lùn, tộc dược sư, tộc quỷ láu cá, không một ai may mắn thoát khỏi.



“Mẹ nhỏ!” Tôi nghe Đồng Sênh kêu cứu.



“Đồng Sênh!” Tôi vươn tay ra, nhưng chỉ có thể phí công tóm được không khí.



Đồng Sênh rơi xuống tiến vào trong mặt đất trước mặt tôi, mấy chục mảnh nhỏ của tảng đá đập lên trên cơ thể thăng bé.



Nước mắt tôi chảy đầy hai bên má.



“Còn có chuyện càng khiến người ta tuyệt vọng tan vỡ hơn, muốn nếm thử không?” Bồng nhiên Lãnh Hiên cười nói với tôi.



Mí mắt phải của tôi bắt đầu giật giật.



Chỉ trong nháy mắt, tôi biến mất khỏi trong lòng Lãnh Mạch.



Ngay sau đó, tôi xuất hiện ở trong không trung, cơ thể nổi lơ lửng, trôi nổi bên cạnh Lãnh Hiên.



“Ông sẽ làm gì cô ấy!” Lãnh Mạch khàn giọng gào t†hét muốn xông tới, toàn bộ nội lực không còn nên anh bị Lãnh Hiên khống chế.



Bạch Hổ, Sỉ Mị, còn có Dạ Minh vùng vây ngồi dậy trên cáng, Tống Tử Thanh trên đầu quấn đầy băng vải, cũng bị khống chế rồi.



Không có cảm giác nào khó chịu hơn nhìn người mình thương bị thương nặng.



Tôi bị nhốt ở trong không trung, Lãnh Hiên tới gân tôi, nâng cảm tôi lên: “Trái lại là một cô bé hoạt sắc sinh hương mi thanh mục tú, tín niệm còn vô cùng cường đại. Trên thế giới này có rất nhiêu người như vậy, nhưng đáng tiếc, vì sao không đi theo tôi cùng đến thế giới mới? Sáng tạo thế giới mới, cô kết hôn sinh con với con trai tôi, trải qua những ngày tháng hạnh phúc chẳng lẽ không tốt sao? Chẳng lẽ đây không phải là chuyện cô mong đợi à?” . Bạn có biết trang truyện -- trumtr uyen.о г G --



Tôi nghiến chặt răng lạnh lùng trào phúng ông ta: “Đây đúng là cuộc sống mà tôi mong đợi, nhưng ngày đó không phải do ông cho, lại càng không sống cuộc sống dưới sự thống trị của ông, trong nơi mà ông gọi là thế giới mới!”



Thấy tôi không có một chút dao động, Lãnh Hiên lắc đầu: “Một khi đã như vậy, vậy tôi cũng không có biện pháp, dù sao nghìn năm trước cái gì cũng đã vứt bỏ. Tuy rất không nỡ con tôi, nhưng chỉ cần là người cản trở tôi, hôm nay đều phải chết!”



Cuối cùng sát khí của Lãnh Hiên cũng xuất hiện, che giấu lâu như vậy, nói nhiều những lời hay như vậy, tôi thấy ông ta đã sớm muốn giết chúng tôi.



“Dù sao thế giới đã sụp đổ, không còn người nào có thể gây trở ngại cho ông nữa, để mặc ông rồi” Tôi nói với ông †a.



“Ha ha” Lãnh Hiên lại cười: “Cô có biết tư vị tuyệt vọng nào ngoài ngày tận thế hay không?”



Tôi có một loại dự cảm không tốt: “Cái gì?”



Bồng nhiên Lãnh Hiên dán sát vào tôi, miệng nói bên tai tôi: “Cô nói xem, dùng thanh kiếm siêu thân trong tay cô, tự tay đâm vào trái tim người bạn quan trọng của cô, là loại cảm giác như thế nào?”



“Ông muốn làm gì?” Thần kinh của tôi lập tức căng thẳng: “Lãnh Hiên, ông muốn đánh muốn giết thì nhanh tới đi! Đừng làm hành động của tiểu nhân!”



Lãnh Hiên cười rời khỏi tôi: “Cô phá hủy nhiều chuyện tốt của tôi, nếu cô ngoan ngoãn dựa theo sắp xếp của tôi phát cuồng tức giận biến thành quỷ thần mất đi lý trí thì tốt, nhưng cô cứ muốn duy trì tỉnh táo tín niệm và ý chí như vậy, giết Lạc Nhu và Tống Lăng Phong quân cờ lớn nhất của tôi thì không nói, ngay cả quỷ thân mới Hồng Hồng đều lại biến thành người của cô, phế đi nhiều sức mạnh của tôi như thế, muốn trực tiếp chết sao? Không dê dàng như vậy đâu. Không phải là tín niệm của cô rất mạnh sao? Hôm nay, tôi sẽ khiến cô lĩnh hội hoàn toàn, cái gì gọi là sụp đổ”



“Lãnh Hiên, rốt cuộc là ông muốn…” Cơ thể tôi chấn động mạnh một cái, ngay sau đó, tôi nói gì đều không nói ra được.



“Cô nhóc!” Mộ Tu đang gọi tôi.



“Đồng Đồng! Ông ta bỏ phần tử không khí vào trong cơ thể cô! Cô phải…” Giọng nói của Hồng Hồng lại trở nên rất xa vời, không nghe rõ được nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK