Sói cũng rất muốn làm Vương thú, nhưng sói biết mình là sói mà không phải con cọp, cho nên họ lựa chọn phụ thuộc Vương thú sinh tồn cũng vì mình quyết định đến lợi ích lớn nhất. Mà không phải liều mạng mình và đồng bạn, nhất định căn bản là ngồi không vững ở vị trí này.
Cho nên, nàng lựa chọn đi theo hắn.
Huống chi. . . . . . Lại chuyển hướng nhìn người trước mặt.
Khanh Như Ý không thể không thừa nhận, nam tử mặc áo tím tự xưng là Mạnhcho nàng một loại cảm giác đặc biệt an toàn.
Thậm chí an toàn để cho nàng nguyện ý để mình dứt khoát lười một chút, tựa như kiếp trước vậy, lúc thi hành nhiệm vụ cũng có thể ngủ một giấc.
Đó mới là nàng Khanh Như Ý, cà lơ phất phơ, lười biếng chậm lút.
Tất cả cơ trí cùng lưu loát đều chỉ dùng vào thời điểm mấu chốt, chỉ cần nàng không nói, không có ai nhìn ra được sát thủ nhà nghề có thể giết người trong nháy mắt.
Hiện tại, nàng rất chờ mong quay trở về sinh hoạt kia.
Nếu như vị Mạnh này nguyện ý không bỏ nàng theo như lời hắn nói, lời hứa đáng giá nghìn vàng.
Như vậy, phải đối mặt toàn bộ nàng hết sức vui vẻ đều giao cho hắn, hắn dẫn đi đâu thì đi đó. Hắn làm cái gì, nàng cũng làm theo.
Hắn yêu màu tím, nàng cũng có thể tiếp nhận.
Như vậy, có lẽ cuộc sống sau này sẽ rất tốt đẹp!
Người chính là như vậy, có mong đợi, tâm tình sẽ vui vẻ.
Khi Khanh Như Ý hài lòng đóng chặt mắt dựa vào buồng xe ngủ thì khóe miệng có một tia cười chiếu vào mắt của Mạnh.
Nụ cười lại để cho hắn cảm thấy thật ra thì đây là một nử tử rất đẹp mắt, chỉ cần nàng trừ đi thân dơ bẩn, có lẽ sẽ mang đến một kinh hỉ.
. . . . . . Chỉ là bọn hắn ai cũng không biết, vui thích lúc đó vĩnh viễn đều không thay đổi được phải đối mặt thực tế.
Khi nàng xuyên qua trọng sinh, cũng làm sói nữ tám năm, cuộc đời đã xảy ra thay đổi giá trị quan, cuộc sống cùng hắn xảy ra va chạm, hơn nữa không cách nào hài hòa tương dung thì phải đối mặt lẫn nhau, chính là mỗi một lần đối chọi gay gắt, còn có chần chờ đối với câu kia "không bao giờ bỏ nhau",.....