Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ừ... Thế đúng rồi. Để hắn ngủ thôi...

Dưới ngọn đèn mờ mịt, Giang Nguyên năm lẳng lặng rên thảm, bên cạnh chỉ có một người lẳng lặng chờ đợi, quan sát động tĩnh của hắn.

Chẳng qua quan sát một hồi, phát hiện Giang Nguyên cũng không có gì bất thường, người nọ liền không chú ý thêm nữa, chỉ ngẫu nhiên liếc về phía hắn một cái.

Mà lúc này, phía dưới quần áo của Giang Nguyên, hình xăm đỏ nhạt trên vai trái của hắn càng không ngừng lóe sáng. Phương pháp vận khí Ngũ Cầm Hí trong cơ thể Giang Nguyên lúc này không ngừng vận chuyển chậm rãi, hấp thu dược lực còn sót lại của sâm già vào nội khí trong cơ thể.

Mà Giang Nguyên lại khó có một đêm không mơ ngủ, giống như toàn bộ tinh thần lực đều đã bị tiêu hao. hoàn toàn vậy...

- Cơ thể sắp tỉnh lại... Ngừng hấp thu năng lượng. Trước mắt năng lượng tích lũy của đuôi thứ tư đạt 10%...

Cùng với tin tức này hiện lên trong đầu, Giang Nguyên mơ mơ màng màng mở mắt ra, chứng kiến khuôn mặt già nua đang mỉm cười, sau đó quay đầu bốn phía, thấy nắng sớm ngoài cửa sổ. Lúc này Giang Nguyên mới nhớ ra chuyện đêm qua.

- Thầy thuốc Giang vất vả quá...

Giang Nguyên tắm rửa thay quần áo xong, được ông lão họ Dương nắm chặt tay, lắc lắc vài cái. Điều này khiến Giang Nguyên cảm thấy hơi không quen. Lão đồng chí như ông lại nắm tay người ta làm gì chứ?

May mà ông lão họ Dương này vẫn có phong cách lãnh đạo nghiêm khắc, cuối cùng cũng buông tay Giang Nguyên ra, nói một loạt những lời vừa thân thiết vừa khiến người ta cảm động, khiến trong lòng hắn nghe mà cảm thấy ấm áp, cảm thấy hai ngày nay khổ cực thể, giải độc cho vị lão đồng chí này như vậy cũng đáng giá.

Có thuốc chế từ Mộc Long Căn, hơn nữa công đoạn đẩy độc lần thứ nhất phiền toái nhất đã hoàn thành, việc. hai lần đẩy dư độc còn lại cũng hoàn thành rất thuận lợi. Giang Nguyên rút cây châm bạc cuối cùng trên người ông lão họ Dương ra, vẻ uể oải trên mặt cũng không quá đậm, lúc này giao ống châm cho Dương Vân Dương như trước, để ông tiêu hủy đi mới cười với Dương Vân Dương:

- Trưởng bạn, độc của Dương lão đã được tẩy sạch.. Kế tiếp sẽ không có vấn đề gì nữa. Ngày mai tôi định quay về Vân Giang!

- Trở về Vân Giang? Thầy thuốc Giang, mấy ngày nay cậu khổ cực như vậy, cậu ở chỗ này nghỉ ngơi hai ngày rồi hãy về!

Dương Vân Dương cười khuyên nhủ:

~- Hơn nữa ngày mai cha tôi tỉnh lại, nhất định còn muốn tự mình cảm tạ cậu. Nếu cậu cứ đi như vậy, đến lúc đó tôi cũng không biết phải bàn giao với cha tôi thế nào!

Nhìn vẻ mặt chăm chú của Dương Vân Dương, Giang Nguyên suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu đồng ý. Về Vân Giang chậm hai ngày cũng không sao. Mình cũng nên từ biệt Phan Hiểu Hiểu. Lần trước đột nhiên bay từ 'Yên Kinh về Sở Nam, hắn cũng chưa từng gọi báo Phan Hiểu Hiểu, bị Phan Hiểu Hiểu gọi điện đến mắng cho. một trận xối xả rồi.

Lần này sau khi quay về Vân Giang liền chạy tới Vân Tỉnh và Xuyên Tỉnh, đi thăm xem tình huống nhà mấy đồng đội, không biết bao giờ mới về Yên Kinh. Hay là ngày mai đi tạm biệt cô ấy thì tốt hơn.

Thấy Giang Nguyên đồng ý rồi, lúc này Dương Vân Dương cũng vui vẻ, cười gật đầu nói:

~ Tốt, vậy là tốt rồi...

Đi ra từ phòng đọc của ông lão họ Dương, Giang Nguyên lại gặp ngay lão Cố.

Mấy ngày nay lão Cố hoàn thành nhiệm vụ về Yên Kinh xong, Giang Nguyên cũng chưa gặp mặt lần nào.

Lần này gặp lão Cố, tâm tình hắn cũng rất tốt, kêu lên:

- Lão Cố, mấy ngày nay ông đi đâu thế? Nếu ông không lộ diện là tôi phải về Vân Giang rồi đấy?

- Ha ha... Thầy thuốc Giang, mấy ngày nay có việc bên ngoài, cũng không phải xong xuôi mọi việc là tôi liền vội vàng về ngay hay sao!

Nhìn Giang Nguyên, lúc này lão Cố cũng lộ vẻ vui mừng, đưa tay bắt tay Giang Nguyên, nói:

- Đi một chút... Hôm nay không có việc gì rồi, đi uống rượu...

- Được... Đi, uống rượu!

Việc đã xong xuôi, hiển nhiên Giang Nguyên cũng yên tâm rồi. Mấy ngày ở Sở Nam, lão Cố đều phải nhịn uống. Mà Giang Nguyên cũng không thể uống thoải mái với lão Cố một hồi. Lần này lão Cố bố trí, hiển nhiên Giang Nguyên cũng không từ chối.

Đêm nay uống rượu cực kỳ vui vẻ. Tửu lượng của lão Cố cũng không tồi, hai người ăn mấy món, mỗi người uống tới một cân Mao Đài, sau đó mới tận hứng trở về.

Đêm đó Giang Nguyên cũng ngủ rất thoải mái. Cuối cùng chuyện bên phía Yên Kinh cũng xong rồi, nhà họ Dương cũng nợ hắn một món nợ ân tình lớn. Cho dù phần ân tình này sau này không cần đến nhưng cũng khiến Giang Nguyên vẫn luôn có cảm giác đi trên sợi chỉ giờ yên tâm hơn.

Ban đêm Giang Nguyên ngủ rất sâu, rất sâu... Không biết ở ngoài ngàn dặm có một trận tai họa đang đột nhiên giáng xuống.

Cũng bởi Giang Nguyên vừa đẩy độc, ông lão họ Dương đang ngủ say thì bốn giờ sáng đã bị đánh thức khẩn cấp, sau đó mặc xong quần áo, ngồi lên xe, nhanh chóng chạy tới phòng họp tham dự hội nghị khẩn cấp.

Phòng họp vốn đã tắt đèn giờ lại sáng rực. Một số nhân viên công tác cũng đang vội vàng đi lại nhanh chóng trong phòng họp. Trong gian thông tin, tiếng điện thoại thỉnh thoảng lại vang lên. Từng phần văn kiện và từng dòng tin nhanh chóng được sửa sang, đưa vào hồ sơ, sau đó gửi tới phòng hội nghị.

Mặt ông lão họ Dương nghiêm nghị đi vào phòng hội nghị, liền thấy sáu thành viên còn lại của tổ bảy ngư: cao đang ngồi từ lâu. Một không khí nghiêm trong lan tràn cả gian phòng.

~ Tốt rồi, lão Dương tới rồi... Chúng ta bắt đầu đi...

Một ông lão ngồi ở vị trí đầu tiên chậm rãi gật đầu.

~ Chuyện gì mà lại khẩn cấp như vậy?

Bị gọi tới phòng họp gấp, lúc này ông lão họ Dương nhận tập văn kiện do thư ký chuyển tới, rốt cục không nhịn được hỏi.

- Huyện Lỗ Sơn giữa Xuyên Tỉnh và Tàng Tỉnh phát sinh động đất 8,3 độ... Lần này có thể dân cư sẽ tử vong rất nghiêm trọng, tổn thất có thể sẽ rất lớn...

Ông lão ngồi ở vị trí chủ tọa vừa mở văn kiện, vừa trầm giọng đáp.

- Cái gì...8,3 độ... Sắc mặt ông lão họ Dương trắng bệch. Chuyện này làm ông chợt nhớ tới trận động đất mười mấy năm trước ở Đường Sơn...

Năm đó động đất còn chưa tới 8 độ nhưng nhân số thiệt mạng đã vượt quá hai mươi vạn... Lúc ấy ông lão họ Dương thân ở hiện trường, chứng kiến thảm trạng ở nơi đó, dù nổi tiếng là cương nghị cũng không nén nổi chảy vô số nước mắt.

Lần này không ngờ lại tới 8,3 độ, vậy rốt cục sẽ có bao nhiên dân chúng bởi vậy mà...

Nghĩ tới đây, ông lão họ Dương không dám nghĩ tiếp nữa, chỉ run rẩy đưa tay lật văn kiện, khẩn trương xem. Nếu hiện giờ bên kia đã có vấn đề lớn như vậy, hẳn là phía quân đội đã bắt đầu bố trí rồi. Hiện giờ việc cần làm là nhanh chóng tra rõ tình huống cụ thể, đồng thời phối hợp tổ chức cứu viện càng nhanh càng tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK