~ Hai ngày nay Tỉnh trưởng cảm thấy như thế nào?
Hồ lão y sư sảng khoái uống một ngụm trà ngon bảo mẫu đem lên, thở hắt sau. Làm lãnh đạo sướng như vậy đấy, luôn được hưởng thụ những thứ tốt mà người thường không thể hưởng thụ được.
Tỉnh trưởng La cười sang sảng nói:
- Nhờ phúc của lão Hồ và bác sĩ Tiểu Giang, hai ngày nay cảm thấy thắt lưng đã tốt hơn trước rất nhiều. Lần trước sau khi bác sĩ Tiểu Giang xoa bóp cho tôi thì được khoảng bốn năm ngày là lại bắt đầu cảm thấy lưng hơi cứng cứng. Nhưng lần này đã đến ngày thứ bảy nhưng tôi vẫn chưa có cảm giác gì rõ ràng.
- Ừ... như vậy là tốt, như vậy là tốt!
Nghe Tỉnh trưởng La nói vậy, Hồ lão y sư vui mừng vuốt râu, cười nói:
~ Tỉnh trưởng... như vậy chứng tỏ đã có chuyển biến tốt rồi, không cần vội, cứ từ từ, chắc chắn sẽ càng ngày càng đỡ thôi!
- Haha.... như vậy thì tốt, như vậy thì tốt...
Lần này Tỉnh trưởng La tự cảm thấy tốt nên lập tức cao giọng cười lớn.
Sau khi kê cho Tỉnh trưởng La một đơn thuốc trung y, Giang Nguyên lại xoa bóp cho Tỉnh trưởng La một lần, hai người trở về phòng khám, chỉ còn Chủ nhiệm Lý vẫn ở bên cạnh cẩn thận hầu hạ Tỉnh trưởng La.
- Hôm nay sao đi lâu vậy?
Tỉnh trưởng La nhận ly trà Chủ nhiệm Lý đưa, tùy tiện hỏi.
- Hôm nay bác sĩ Tiểu Giang xảy ra chút chuyện...
Chủ nhiệm Lý mỉm cười kể lại một lượt chuyện xảy. ra hôm nay.
Nghe Chủ nhiệm Lý nói, hai mắt Tỉnh trưởng La sáng lên, cười nói:
- Bác sĩ Tiểu Giang này lợi hại vậy à?
- Đúng... Tỉnh trưởng, lúc tôi bước vò đã thấy ba cảnh sát ngã trên mặt đất, hơn nữa trông bộ dạng là bị gậy chính điện của mình gật ngất. Sau đó còn có người cầm súng ép bác sĩ Tiểu Giang, bác sĩ Tiểu Giang mặt không biến sắc... quả là có công phu rất khỏi!
Nói đến chỗ này, Chủ nhiệm Lý cũng không kìm được nét mặt hớn hở, nói:
- Nếu đổi lại là người khác, chờ khi tôi đến e cũng đã phải chịu khổ không ít rồi!
Tỉnh trưởng La khẽ gật đầu, nói:
- Hồ lão y sư từng nói, Giang gia này có ngành chấn thương chỉnh hình Tổ truyền nên biết chút công phu cũng là chuyện bình thường... Hôm nay cậu làm rất khá... Sau này nếu bên họ có chuyện gì, làm được thì cố mà làm..
~ Cảm ơn Tỉnh trưởng... Tôi hiểu rồi!
Chủ nhiệm Lý ở bên cạnh hơi khom người, trên mặt lộ vẻ vui mừng, không quá nhiều cũng không quá ít.
Có điều Chủ nhiệm Lý như nhớ ra chuyện gì đó, sau đó lại chậm rãi lên tiếng:
~ Tỉnh trưởng... hình như bác sĩ Tiểu Giang... - Ồ? Được... vậy thì cậu đi làm chuyện này đi...
Tỉnh trưởng La nhẹ nhàng, tuy những chuyện nho. nhỏ này căn bản không cần xin chỉ thị của ông, nhưng Tỉnh trưởng La vẫn rất hài lòng với thái độ làm việc như vậy của Chủ nhiệm Lý.