Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

~ Vậy chỉ có thể thế thôi, để cậu ta dẫn đoàn đi khám bệnh các phòng đi... chúng ta để ý kỹ một chút...

Lúc này Chủ nhiệm Triệu cũng bất đắc dĩ gật đầu, sau đó nói:

~ Được rồi... cũng chỉ có thể thế thôi, để cậu ta quản giường bệnh chắc chắn là không được... Chúng ta lén dặn dò các bác sĩ, nếu Phó chủ nhiệm Giang này có đưa ra chỉ thị gì, thì bọn họ phải lén tự cân nhắc lại một chút, tuyệt đối không thể phản kháng quá rõ rệt, cái gì không biết chính xác thì đến hỏi chúng ta!

- Được... Vậy cứ thế đi... Đợi lát nữa chúng ta lén dặn dò riêng...

Phó Chủ nhiệm Lý bất đắc dĩ đáp lời nói.

Chủ nhiệm Triệu nhìn Phó Chủ nhiệm Lý tức giận ra ngoài thì cũng thở dài. Nếu là chỗ khác thì cũng thôi, chỗ chúng ta đây là quân y, không cẩn thận một chút sẽ chết người, sao bên trên lại đưa xuống mệnh lệnh như vậy chứ?

Bác sĩ Tiểu Giang kia có lẽ cũng có chút sở trường đặc biệt về phẫu thuật ngoại thương, nhưng chỗ chúng †a có yêu cầu kỹ thuật và quy phạm chuyên mồn, hơn nữa còn là bệnh viện nhất nhì cả nước, nếu xảy ra vấn đề thì sẽ thành một con sâu làm rầu nồi canh.

Có điều chuyện đã đến nước này, cấp trên ra lệnh, không thể không nghe theo...

Trong Bệnh viện đa khoa ba quân chủng không ít người mặc quân trang, có điều phần lớn bên ngoài đều khoác thêm áo blouse trắng. Chỉ có buổi sáng, số người mặc quân trang đi làm không ít.

Giang Nguyên đi trong dòng người cũng không quá gây sự chú ý với người khác. Nhưng khi hắn vào Trung tâm chấn thương chỉnh hình đã hấp dẫn sự chú ý của nhiều người. Mấy y tá đi ngang qua ai cũng mở to mắt ngọt ngào nói:

- Chào Chủ nhiệm Giang...

~ A... Chào cô...

- Haha... Chào buổi sáng... chào buổi sáng... ~ A... chào buổi sáng, hôm qua trực đêm à?

Cả đoạn đường Giang Nguyên mỉm cười vừa đi vừa đáp lời, sau đó đi về phía phòng làm việc của Chủ nhiệm. Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, hơn nữa hắn còn là một Phó chủ nhiệm thật sự, dù sao cũng phải tới chỗ Chủ nhiệm trước, xác định phạm trù công việc của mình mới được. Hôm qua hắn đã làm rõ mình không phải tới đây để chơi, mà phải làm cho thật tốt, làm thật đàng hoàng mới được.

- Chủ nhiệm Giang đến sớm vậy... Dù giờ đã là tám giờ kém mười lăm, nhưng Chủ nhiệm Triệu thấy Giang Nguyên bước vào vẫn cười ha hả nói.

- Đâu có... Chủ nhiệm Triệu còn đi sớm hơn tôi nhiều, thật xấu hổ... còn chưa quen đường lắm...

Giang Nguyên cười giải thích nói.

- Đúng vậy... đường Bắc Kinh ngã rẽ nhiều, lại tắc xe, sau này Chủ nhiệm Giang quen hơn sẽ đỡ hơn thôi!

Chủ nhiệm Triệu tủm tỉm cười nói:

- Đến đây đến đây, Chủ nhiệm Giang... Tôi dẫn cậu đến văn phòng của cậu, ở sát ngay bên cạnh...

Chủ nhiệm Triệu vừa dẫn đường, vừa cười nói:

~ Chủ nhiệm Giang, điêu kiện của chúng ta có hạn, cho nên phòng làm việc không lớn lắm...

~A a... không sao, tôi cũng không yêu cầu gì cả...

Giang Nguyên cười, có điều đợi khi hắn thật sự bước vào phòng làm việc mới cảm thán một tiếng. Bệnh viện đa khoa ba quân chủng đúng là Bệnh viện đa khoa ba quân chủng, người ta nói nhỏ, có thể đối với họ mà nói thật sự nhỏ. Chỉ riêng phòng làm việc thật sự o lớn, nhưng cả gian phòng, trong phòng làm việc còn có một phòng nghỉ... Cộng lại với nhau thì không nhỏ, ít nhất cũng hai bảy hai tám mét vuông...

Một không gian lớn như vậy, Giang Nguyên cảm thấy tương đối đủ dùng.

Chủ nhiệm Triệu thấy trên mặt Giang Nguyên không lộ ra vẻ gì không hài lòng thì cũng thở phào nhẹ nhỏm. 'Thăng nhãi này lai lịch không hề nhỏ, chuyện gì cũng phải cố gắng để hắn hài lòng là tốt nhất. Nếu không quay về hắn tùy tiện nhắc với vị nào đó, nói Chủ nhiệm trung tâm mình đây hà khắc với hắn, ai biết vị dám đưa lệnh lung tung xuống kia có trút giận lên đầu mình không.

- Được rồi... đây là chìa khóa... Chủ nhiệm Giang cầm lấy, buổi trưa có thể nghỉ ngơi ở đây, sau đó chiều lại qua bên Học viện quân y!

Chủ nhiệm Triệu mỉm cười nói.

- Cảm ơn Chủ nhiệm Triệu...

Giang Nguyên mỉm cười gật đầu cảm ơn. Nhớ lại những lời tối qua ông cụ Dương dặn dò mình, hắn liền vừa cầm bộ đồng phục lên, vừa hỏi:

~ Chủ nhiệm Triệu, vậy ở đây tôi phụ trách những công việc gì?

~ Ừ... Tôi và Chủ nhiệm Lý đã thương lượng rồi... Vì chỉ có bị áng Chủ nhiệm Giang mới ở đây, buổi chiều còn phải phụ trách công việc bên Học viện quân y, cho nên chúng tôi quyết định để câu dẫn một tổ nhỏ đi khám bệnh các phòng, chỉ đạo bọn họ một chút...

Chủ nhiệm Triệu vừa nói vừa quan sát sắc mặt Giang Nguyên.

Dù sao cấp trên cũng đã dặn dò như vậy, nhưng ai biết bản thân Chủ nhiệm Giang mới nhậm chức này như thế nào? Nếu hẳn cảm thấy khó khăn, mình có thể thuận lý thành chương nói hắn vừa tiếp nhận công việc còn chưa quen thuộc, mình có thể giúp hắn làm quen một chút.

Có điều, Chủ nhiệm Triệu đã thất vọng rồi... Ông phát hiệ ¡ Chủ nhiệm Giang này mặc dù còn trẻ, nhưng dường như chuyện gì cũng bình tĩnh tự tin, hắn gật đầu không chút do dự, ngay cả chút xíu căng thẳng cũng chẳng có.

Thấy Giang Nguyên như vậy, trong lòng Chủ nhiệm Triệu buồn bã, thầm nghĩ: “Vị bác sĩ Giang này rốt cuộc là nghé không sợ hổ hay thật sự quá mức ngông cuồng, không thèm để các bác sĩ của Trung tâm chấn thương chỉnh hình chúng ta vào trong mắt?”

“Có điều ngành này dựa vào thực lực để kiếm cơm, có thể trấn giữ được cục diện hay không, giờ phải trông vào chính cậu, là la hay là ngựa ra ngoài đi dạo... Nếu cậu o có bản lĩnh còn dám giả vờ ngang ngạnh, vậy thì chúng tôi đã tận tình tận nghĩa rồi... Dù sao cái này cũng phải nói thật với cấp trên, không thể nào phá hỏng danh tiếng của Trung tâm chấn thương chỉnh hình chúng tôi được!” Chủ nhiệm Triệu nghĩ vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK