Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Nguyên híp mắt hít sâu một hơi, trong đầu, là bức ảnh người đồng hiện ra, sau đó là vô số những huyệt vị cùng kinh lạc dày đặc bên trên.

Sau đó, một đoạn ký ức lại hiện ra. Giọng nói gì nua của Tổ sư gia kia lại vang lên: Người bị liệt mặt, là thái dương, tứ bạch... phong hàn hoặc tăng nghênh hương, địa thương... phong thấp hoặc tăng ấn đường... phòng đàm tăng ấn đường, dương bạch.

Mấy ngày nay Giang Nguyên học mấy thứ này. Ban nãy trong lúc hắn gấp gáp, nghĩ phải làm thế nào để chữa khỏi cho người này thì đoạn ký ức này liền hiện ra.

Căn cứ theo trí chớ, đồng chí Tổ sư gia đã từng chữa vài chục người có chứng bệnh này, có không ít người vừa châm cứu đã khỏi.

Đương nhiên, vừa châm cứu đã khỏi này không phải châm một cây kim, mà là châm cứu một lần thì khỏi.

Lúc này Giang Nguyên có đoạn ký ức này, vậy thì chỉ có thể coi ngựa chết như ngựa sống cứu chữa một lần. Hắn quyết không thể nhìn thằng nhãi hung hăng này đến bịp phòng khám, phá hỏng danh dự của phòng khám.

Giang Nguyên vừa nhớ lại vị trí huyệt vị, vừa nhìn ông lão bên cạnh. Hản nhìn từ trán đến hai gò má của ông ta, rồi lại cẩn thận nhìn cằm một lần nữa.

Tuy lúc bé hắn đã theo ông nội học chút bản lĩnh châm cứu, nhưng cùng lắm chỉ được tính là ở trình độ vô cùng thấp. Dù sao thứ đồ chơi năm đó Tổ sư gia lưu truyền lại không nhiều, thuật châm cứu của ông nội không thể nào sánh được với tay nghề xoa bóp, chỉ có thể coi là miễn cưỡng chấp nhận được.

'Theo những gì Giang Nguyên thấy, hình vẽ trong trí nhớ đã bắt đầu trùng khớp với khuôn mặt cua rông lão này, sau đó vị trí từng huyệt vị trên mặt ông lão này cũng bắt đầu hiện ra.

Giang Nguyên thở ra một hơi, đưa tay sờ một cây châm trong họp ra, đưa tay nói:

- Bông sát trùng!

'Trương Nhạc ở bên hầu hạ cực kỳ chu đáo. Anh ta lập tức cẩn thận đưa bông sát trùng qua. Đồng thời, anh †a nhìn chằm chằm tay Giang Nguyên, xem Giang Nguyên định châm ở huyệt vị nào. Nếu thật sự lần này có thể châm cứu chữa khỏi, vậy đây chẳng phải giống như một bí quyết sao? Giờ còn không học thì còn chờ đến khi nào?

Những người bên cạnh lúc này cũng không kìm được nghểnh cổ sang, muốn xem thử rốt cuộc bác sĩ Tiểu Giang này châm cứu như thế nào? Lẽ nào hắn còn lợi hại hơn cả thầy hắn? Hồ lão y sư ban nãy đã bó tay rồi, nếu bác sĩ Tiểu Giang này thật sự châm cứu khỏi, vậy chẳng phải lại có thêm một vị thần y sao?.

||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||

Nhưng, lúc này bên cạnh vẫn có kẻ lộ vẻ trào phúng, chuẩn bị xem kịch hay. Bác sĩ Tiểu Giang này mới bao. nhiêu tuổi chứ? Hồ lão y sư này hành nghề y mấy chục năm, số lần qua cầu còn nhiều hơn cơm cậu nhóc này ăn. Ông ấy đã chữa không được, cậu còn dám nổ sao?

Lúc này những bác sĩ khác cũng đều chạy đến, xem Giang Nguyên động thủ. Vẻ mặt ai nấy đều đây mong chờ, hy vọng Giang Nguyên có thể một lần nữa thể hiện tài năng!

Mặc kệ mọi người nghĩ thế nào, dù sao lần này Giang Nguyên cũng đã động thủ rồi.

Giang Nguyên đưa tay dùng tăm bông xoa lên lông mày bên trái của ông lão, khử trùng xong, cây châm được đâm thẳng vào da. Sau đó, hắn lại dùng thủ pháp. này cho lông mày bên phải.

Trương Nhạc đứng bên nhìn đến mơ hồ. Anh ta vốn không học trung y, chỉ miễn cưỡng hiểu một chút về huyệt vị kinh mạch. Lần này nhìn chỗ Giang Nguyên vừa châm, không thể hiểu được Giang Nguyên đang châm vào huyệt vị gì.

Nhưng, Hồ lão y sư đứng bên thì thấy rõ, đây là huyệt dương bạch.

Châm vào huyệt dương bạch có tác dụng chữa sưng đau mắt, hoa mắt, mắt rủ xuống. Đa phần nó chỉ có tác dụng chữa trị bệnh về mắt, nhưng chưa từng nghe nói có thể chữa liệt mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK