Mục lục
Có rể là chiến vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi thanh toán tiền, Lê Văn Vân đứng dậy nói: “Tôi về nhà đây, cô cũng về nhà sớm đi!”


Hai người đi ra ngoài và tự bắt taxi rời đi.


Cùng lúc đó trên một chiếc taxi khác, sắc mặt của Doãn Thị Đan vô cùng khó coi, cô ta cảm thấy sự xuất hiện của Lê Văn Vân hoàn toàn chính là lãng phí thời gian của cô ta, cô ta cảm thấy Tào Dung đúng là người nào cũng giới thiệu cho cô ta!


Cô ta tức giận nên lấy điện thoại ra để tìm số điện thoại của Tào Dung và gọi ngay lập tức!


“Alô!” Ngay sau đó, đầu bên kia Tào Dung đã nhận điện thoại hỏi: “Thi Đan, sao rồi, cháu gặp Lê Văn Vân chưa? Có hài lòng không?”


“Cháu hài lòng cái gì chứ!” Giọng nói của Doãn Thi Đan vô cùng khó chịu: “Dì Tào, dì cảm thấy cháu rất xấu đúng không? Loại người nào dì cũng giới thiệu cho cháu. Dì giới thiệu cho cháu người cháu này của dì đã ngồi tù mấy năm, không nhà, không xe, còn không có công việc. Dì đang sỉ nhục cháu đúng không? Dì cho rằng cháu chỉ xứng với loại người này sao?”


Tào Dung sửng sốt một chút nói: “Lê Văn Vân nói với cháu như vậy à? Đứa nhỏ này đúng thật là!”


“Dì Tào, sau này dì cũng đừng giới thiệu ai cho cháu nữa.” Doãn Thi Đan cười lạnh nói.


Tào Dung vội vàng nói: “Thi Đan, không phải như vậy đâu, Lê Văn Vân đúng là đã ngồi tù vài năm, nhưng bây giờ cậu ấy có việc làm mà. Cậu ấy làm việc cho tập đoàn Hãn Vũ, chính là trợ lý duy nhất của doanh nhân Lôi Bân ở tập đoàn Hãn Vũ, hơn nữa cậu ấy có quan hệ rất tốt với Chủ tịch Lôi. Trước đây cậu ấy đã gọi điện cho Chủ tịch Lôi và tìm việc làm cho Liễu Ngọc!”


“Dì nói việc làm của Liễu Ngọc là do anh ta giới thiệu sao?” Doãn Thi Đan sững sờ hỏi.


“Đúng thế” Tào Dung nói: “Hơn nữa, cậu ấy còn có quan hệ rất tốt với Trần Mỹ Huyên, chủ tịch công ty các người, dì còn nghĩ nếu cháu có thể làm quen với cậu ấy thì sẽ có lợi cho công việc của cháu. Sao dì có thể tùy tiện giới thiệu người nào đó cho cháu chứ? Tuy rằng bố của Lê Văn Vân làm công việc nhàn hạ, nhưng lương hàng năm của ông ấy cũng là mấy trăm vạn!”


“Chuyện này.” Doãn Thị Đan giật mình.


Nghĩ đến Lê Văn Vân vừa rồi, lại nghĩ đến thái độ của mình, đột nhiên cô ta cảm thấy có chút ngơ ngác.


Vừa rồi Lê Văn Vân cũng nói rằng anh quen biết Trần Mỹ Huyên.


Nhưng Doãn Thị Đan vốn không tin, cô ta không nghĩ Lê Văn Vân không nghĩ rằng Lê Văn Vân thật sự quen biết chủ tịch của công ty mình.


Theo cô ta, Lê Văn Vân chính là một người tầm thường, là người ở tầng lớp thấp nhất trong xã hội, sao có thể quen biết Trần Mỹ Huyên!


Nhưng bây giờ xem ra, điều đó có vẻ là sự thật!


Sau một hồi kinh ngạc, cô ta vội vàng nói: “DÌ Tào, dù không lựa cháu chứ!”


“Dì lừa cháu làm gì, những chuyện này cháu có thể đi hỏi thăm mà, nếu không thì cháu nghĩ Liễu Ngọc có thể tìm được công việc lương một năm trăm vạn ở đâu chứ.” Tào Dung nói đến đây, còn hơi khoe khoang!


Doãn Thi Đan nghiến răng, nghĩ đến thái độ vừa rồi của cô ta, trong lòng không khỏi có chút bối rối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK