Mục lục
Có rể là chiến vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Đạo Nhiên ra tay, tặng Lê Văn Vân một cú đâm sau lưng.





Cũng vì một đao của Lý Đạo Nhiên đã khiến Lê Văn Vân không kịp phản ứng,





phía chính diện, Lý Đông Dã giơ một chân lên đạp, bàn chân siêu cấp đá Lê Văn Vân bay ra ngoài!





“Bốp!”





Lê Văn Vân bay ra xa mấy chục mét, rồi rơi xuống đống đổ nát bên trong căn phòng.





“Phụt!” Anh đứng dậy, há mồm phun ra một ngụm máu tươi!





Giữa lúc đường cùng tuyệt vọng, anh suy cho cùng cũng chẳng có quá nhiều bị thương.





Những nhiệm vụ nguy hiểm cứ lặp đi lặp lại hết lần này đến lần khác khiến





còn một hơi thở, anh nhất định sẽ không từ bỏ hy vọng.





Chỉ có điều, tình hình lúc này có lẽ còn nghiêm trọng hơn ba năm trước nhiều!





Ba năm trước, anh còn có cơ hội đột phá, nhưng giờ đây, đến cơ hội đột phá anh cũng không còn nữa.





“Mạnh đấy” Lê Văn Vân lau vệt máu tươi nơi khóe miệng, cau mày nói một





câu.





Đúng vậy, Lê Văn Vân không ngờ sẽ có thêm một siêu cấp nữa, điều này đã vượt ngoài tầm dự đoán của anh!





“Lợi Nhi, Lợi Nhi!” Nét mặt Lý Đạo Nhiên lộ rõ vẻ bị thương, nhìn chằm chằm Lý Lợi đang nằm bất động trên nền đất.





Bọn họ không thể lường được, Lê Văn Vân đã rơi vào tình cảnh như vậy rồi mà vẫn dám phản đòn tấn công, giết chết một người bên họ.





Thấy hai người kia lại tiếp tục xông về phía mình, Lê Văn Vân thở dài một hơi nói: “Cảm giác khi cháu trai chết, xem ra cũng không dễ chịu lắm nhỉ!”





Anh biết, bản thân anh lúc này đây, có lẽ sẽ phải chết!





Nhưng trước khi chết, chọc tức đối phương trước chắc sẽ lẽ một lựa chọn không tồi, nhìn Lý Đông Dã và Vân Đạo Tử đang tới gần, Lê Văn Vân cười cười nói: “Đường Đường, tôi đến chơi với cậu đây, chỉ thấy hơi đáng tiếc chút, đời này không thể hoàn thành ước mơ của mình, đó là cưới bác sĩ Phạm rồi!”





Dứt lời, anh bỗng nhiên đứng bật dậy. Một tay siết chặt, cây đao Phá Không lại nằm trong tay anh lần nữa!





Năng lượng điên cuồng tuôn ra lúc anh gần chết, dường như cũng sắp kết thúc.





Vào thời điểm kết thúc, năng lượng toàn thân anh sẽ bị rút cạn, cơ thể rơi vào trạng thái suy nhược trầm trọng, khi ấy, kể cả là người thường cũng thừa sức thọc chết anh!





Sắc trời đã chuyển tối, mà hai thanh đao trong tay anh phản chiếu lại ánh trăng, thời khắc cuối cùng này dường như càng thêm lộng lẫy.





phòng đổ nát, rồi lại chảy xuống nền đất dưới cùng.





“Lê Văn Vân!” Lý Đông Dã nghiến răng nghiến lợi quát: “Mày đáng bị ngàn vạn nhát dao chém chết!”





Quải trường kiếm dài trong tay ông ta chỉ thẳng Lê Văn Vân.





Vân Đạo Tử đứng bên cạnh cúi đầu, bọn họ vọt tới giữa đường thì tự động dừng lại, họ cảm giác được khí thể hiện tại của Lê Văn Vân đang suy yếu không ngừng, giai đoạn năng lượng điên cuồng tuôn ra lúc gần chết dường như đã qua rồi.





“Kể ra thì thiên phú cũng không tồi, thú thực thì tôi đã từng nghe qua danh cậu.” Vân Đạo Tử nói: “Mất ba năm để thành Người Gác Đêm Số Không, sau năm đạt nửa bước siêu cấp, sáu năm trước thì mất tích… Nhìn ra thế giới ngầm, có thể nói là xưa nay chưa từng có. Nhưng mà, nếu nói cậu mất tích ba năm, vậy thì từ hôm nay trở đi, cậu hãy mất tích vĩnh viễn đi.”





Lê Văn Vân cười nhạo nói: “Hai con chó già, đừng có vội, tôi sẽ ở dưới đó chờ các người, và chưa hết, phải chờ cả nhà họ Lý các người nữa chứ, ông già Trác Nhất Minh kia biết tin tôi chết chắc hẳn sẽ nổi điên lên, và sẽ tìm cách báo thù cho tôi, các người… Một kẻ cũng đừng hòng thoát!”





“Trên thế giới này, cũng có những nơi mà Người Gác Đêm không muốn và không dám nhúng tay vào.” Vân Đạo Tử bình tĩnh đáp lại.





Lê Văn Vân không nói gì nữa, anh nhân lúc năng lượng điên cuồng tuôn ra lúc hấp hối vẫn còn dư lại, tính kế dù có thể nào cũng phải nghĩ được cách đổi thêm một mạng người.





Hai thanh đao trong tay anh lại nâng lên lần nữa, chỉ về phía mọi người đằng xa!





“Một lũ hèn nhát!” Anh cười nhạo.


Đúng vậy, ngay lúc này, cả Lý Đông Dã lẫn mọi người bên trong, tất cả đều tự động kéo dài khoảng cách với Lê Văn Vân. Dreờng như bọn ho không có ý định đối kháng với đồn giãy giụa cuối cùng của Lê Văn Vân. Họ lựa chọn né tránh, chi đíứng đại đến khi năng lượng điện cuống tuôn ra lúc gần chết hết đi, năng lượng trong cơ thể sẽ bị rút cạn.











Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK