Mục lục
Có rể là chiến vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, anh định dập máy.


Đúng lúc này, một giọng nói khàn khàn đột nhiên vọng ra: “Số Không!”


Sắc mặt Lê Văn Vân hơi thay đổi, giọng điệu cũng trở nên lạnh lùng, anh hỏi: “Ai vậy?”


Đầu dây bên kia lại im lặng, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó, một lúc lâu sau, người đó mới nói: “Ơn giả!”


Ngày hôm nay, đối với thành phố Lâm Hải mà nói là một ngày không bình thường.


Nhà họ Lê rơi vào cảnh hỗn loạn và lo lắng, giá cổ phiếu của các công ty niêm yết gần như giảm mạnh. Chỉ trong một buổi sáng, tổng giá trị thị trường của gia đình họ Lê đã bốc hơi vài tỷ tệ.


Đúng lúc này, trong tổng bộ của nhà họ Diệp, Diệp Kỳ đang ngồi trong văn phòng, nhìn thị trường chứng khoán trên điện thoại di động, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn xen lẫn kinh hãi!


Đúng vậy, những người khác không biết tại sao bây giờ nhà họ Lê lại hỗn loạn như vậy, nhưng anh ta thì có.


Lê Văn Vân thật sự làm được, anh đã thật sự khiến nhà họ Lê chịu tổn thất cực kỳ lớn!


Đây mới chỉ là thứ hai đầu tuần thôi, cho đến trước khi buổi tổng kết cuối năm của nhà họ Lê diễn ra, ai mà biết được nhà họ sẽ còn tổn thất bao nhiêu tiền nữa.


Và vì đã có sự chuẩn bị từ trước nên hiện giờ anh ta đã tham gia vào cuộc tranh đoạt, và rất có thể anh ta sẽ trở thành người hưởng lợi đầu tiên trong lần chao đảo rối ren này của nhà họ Lê!


Trong lòng anh ta vừa thấy vui mừng vừa thấy sốc!


Anh ta thực sự không thể hiểu, một người đã ngồi trong tù chín năm như Lê Văn Vân rốt cuộc đã làm được những điều này bằng cách nào.


“Lê Văn Vân!” Diệp Hinh đang ngồi đối diện Diệp Kỳ, trên nét mặt cô ta hiện lên vẻ chán nản và rầu rĩ, miệng lẩm bẩm cái tên đó.


“Anh ta thật sự đã nói là sẽ chứng minh sự trong sạch của bản thân trong buổi tổng kết cuối năm của nhà họ Lê vào thứ bảy sao?” Cô ta ngẩng đầu nhìn Diệp Kỳ hỏi.


Diệp Kỳ gật đầu đáp: “Đúng là anh ta đã nói như vậy.”


Diệp Hinh mím môi, sau đó thở dài, nói: “Vậy đến lúc đó em cũng đi, anh đưa vé vào cửa cho


em!”


Cùng lúc đó, tại nhà họ Liễu ở Lâm Hải!


Liễu Tinh Ngữ tức giận, thở hổn hển chạy vào trong nhà.


Nơi ở của nhà họ Liễu không phải là một ngôi nhà có kiến trúc hiện đại, mà là một nơi có kết cấu như tứ hợp viện. Đương nhiên, trang hoàng bên trong vẫn mang hơi hướng hiện đại.


Tứ hợp viện chiếm diện tích khá lớn, một tổ hợp viện như này ở Lâm Hải có ít nhất cũng phải


có giá vài trăm triệu tệ!


Trong tứ hợp viện, có một căn phòng cực lớn, căn phòng này được gọi là phòng luyện công.


Liễu Tinh Ngữ chạy xồng xộc vào trong đó.


Bên trong, Liễu Vân Sơn đang ngồi xếp bằng. Nghe thấy tiếng động, ông ta mở mắt ra, nhìn Liễu Tinh Ngữ hỏi: “Chuyện đã làm xong chưa?”


“Vẫn chưa ạ.” Liễu Tinh Ngữ đáp: “Lôi Bân nói thích làm là làm thôi!”


“Hửm?” Liễu Vân Sơn nhướng mày hỏi: “Ông ta thật sự nói như vậy ư?”


“Thật ạ. Cháu còn gặp được Lê Văn Vân ở tầng dưới của tập đoàn Hãn Vũ. Anh ta là một tên khốn, anh ta dám… dám gọi cháu là cô em xã hội đen!” Liễu Tinh Ngữ Vô cùng tức giận.


->


“Em nên đánh cho thằng nhãi đó một trận, sau đó kéo nó đến đây!” Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên giọng nói của Liễu Bạch.


Liễu Vân Sơn xua tay nói: “Hừ, nếu Lôi Bân đã không nể mặt ông, vậy thì ông cũng không cần cho ông ta mặt mũi nữa. Mang điện thoại đến đây cho ông!”


Ngay sau đó, có một người đưa điện thoại di động tới, Liễu Vân Sơn cầm lấy, tìm số điện thoại rồi bấm nút gọi. Không lâu sau, cuộc gọi được kết nối, một giọng nói vang lên: “Alo, ông Liễu, có chuyện gì ư?”


Liễu Vân Sơn thở ra một hơi, nói: “Hoàng Lượng, sau khi lấy được thẻ kim cương từ chỗ ông cụ nhà ông, tôi vẫn luôn không dùng đến nó. Lần này, tôi phải phiền ông giúp đỡ một chút.”


nói đi” Hoàng Lượng nói: “Chỉ cần nằm trong phạm vi khả năng cho phép, tôi nhất định sẽ giúp ông”


“Là thế này, Liễu Bạch bị một người tên Lê Văn Vân đánh cho một trận. Tên Lê Văn Vân này là người bên Lôi Bân, tôi muốn anh ta phải xin lỗi cháu trai tôi, nhưng Lôi Bân lại cự tuyệt điều đó. Nên tôi nghĩ, không biết có thể nhờ tập đoàn Hãn Vũ bên chỗ các ông gây thêm sức ép cho ông ta không. Đương nhiên là cũng không cần hoàn toàn trở mặt với nhau, chỉ cần để cái tên Lê Văn Vân đó đến nhà chúng tôi xin lỗi Liễu Bạch là được.” Liễu Vân Sơn nói.


Liễu Bạch đang đứng ở bên cạnh, khuôn mặt cao ngạo của cậu ta hiện lên một vẻ giễu cợt.


Giống như cậu ta đã nhìn thấy dáng vẻ khúm núm của Lê Văn Vân ở trước mặt mình rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK