Mục lục
Có rể là chiến vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Hi khoát tay nói: “Tớ á? Bỏ đi, mẹ tớ chắc chắn không cho tớ đi Yến Kinh đâu, bố tớ gần đây luôn quấn lấy mẹ muốn phục hôn, nhưng mà mẹ tớ không đồng ý.”


“Cậu thì sao? Cậu nghĩ thế nào?” Vương Giai Kỳ hỏi.





“Tớ à?” Trần Hi lắc đầu: “Tớ cũng không hy vọng hai người họ phục hôn, bố tới là một tra nam rõ ràng.”


“Được rồi, không nói những chuyện này nữa, buổi tối tớ mời tạm biệt, gọi hết những bạn bè quen biết đến đi, tớ mời mọi người ăn cơm.” Trần Hi nói.


Vương Giai Kỳ gật đầu nói: “À đúng rồi, cậu cũng gọi cho Lê Văn Vân đi, Lê Văn Vân bây giờ là hàng xóm tớ, vốn là cảm thấy vừa ý anh ấy, kết quả là còn chưa làm hàng xóm được hai ngày thì tớ phải đi rồi.”


“Được, để tớ nhắn tin hỏi anh ấy một chút.” Trần Hi gật đầu nói.


Bệnh viện nhân dân số một Lâm Hải.


Sau khi Lê Văn Vân mạng người đến bệnh viện, bởi vì Lưu Giai bị thương nên Lê Văn Vân đã chủ động giúp cô ấy gọi cấp cứu. Rất nhanh, đứa trẻ đã được đưa đi, Lê Văn Vân đi cùng với Lưu Giai băng bó đơn giản một chút.


May mắn là cô ấy không bị thương nặng, sau khi bận rộn một hồi, đầu cô ấy được bằng lại, sau đó liền đeo khẩu trang và kính râm lên.


Dù sao thì cô ấy cũng là người nổi tiếng, để tránh gây ra những chuyện ồn ào không cần thiết, cô ấy vẫn nên che giấu bản thân.


Sau khi băng bó xong, cô ấy bước nhanh về phía khu phòng bệnh, thấy con mình đang được truyền dịch, tình trạng đã ổn định, cô ấy mới hơi thở ra nhẹ nhõm.


Cô ấy đứng dậy, nhìn Lê Văn Vân nói: “Thật sự cảm ơn anh, thật sự cảm ơn anh rất nhiều!”


“Không có gì. Chỉ là cảm thấy Tần Tuyết Nhi đó quá giả tạo, tôi nhìn không nổi nên thuận tay giúp đỡ mà thôi. Cô không cần phải để trong lòng.” Lê Văn Vân xua tay nói: “Ngược lại là bên phía Tần Tuyết Nhi, tiền bồi thường chiếc xe đó chắc chắn không phải là con số nhỏ. Cô phải chuẩn bị tâm lý.”


2a)


Sắc mặt Lưu Giai hơi thay đổi: “Anh cảm thấy sẽ phải bồi thường bao nhiêu?”


“Ước chừng cũng phải hơn bảy chữ số.” Lê Văn Vân nói.


Con số này đối với mấy ngôi sao, đặc biệt là những người đã từng hot, chắc chắn không tính là gì cả.


Tuy nhiên, điều khiến anh ngạc nhiên là khi Lưu Giai nghe thấy con số này, cả người cô ấy khẽ run lên, nói: “Nhiều như vậy?”


“Cô không có?” Lê Văn Vân ngạc nhiên hỏi.


“Tôi…” Lưu Giai thở dài nói: “Đối với tôi của trước đây thì không tính là gì, nhưng tôi hiện tại thật sự không có bao nhiêu tiền… Bảy chữ số…”


Trong khi họ đang nói chuyện, cửa phòng bệnh mở ra một giọng nói cũng truyền đến: “Xin cho hỏi ai là cô Lưu Giai!”


Lưu Giai nhanh chóng đứng lên, tháo kính râm xuống nói: “Là tôi!”


Một người đàn ông mặc áo khoác trắng ở cửa liếc nhìn cô ấy. Sau đó anh ta nhìn ra bên ngoài khách khí nói: “Bọn họ ở đây!”


Không lâu sau, Lê Văn Vân nhìn thấy một bóng người cao gầy đang chậm rãi đi về phía bên này, phía sau cô ta có anh Hứa cũng đi cùng, ngoài ra còn có mấy người vệ sĩ.


Bọn họ đi vào phòng bệnh, Tần Tuyết Nhi tháo kính râm xuống, khi nhìn thấy Lê Văn Vân, lông mày của cô ta khẽ giật.


Cô ta nhìn Lê Văn Vân hỏi: “Anh Vân, tôi nghe người của tập đoàn Hãn Vũ nói rằng anh là trợ lý của chủ tịch Lôi, Lôi Bân?”


Vẻ mặt của Lê Văn Vân hơi thay đổi.


Rõ ràng là Tần Tuyết Nhi cùng một số thành viên cấp cao của tập đoàn Hãn Vũ có liên hệ với nhau, vừa rồi còn gọi điện thoại hỏi thăm tình hình của mình.


Lê Văn Vân sờ sờ mũi nói: “Xem là như thế đi, có chuyện gì?”


“Không có chuyện gì.” Tần Tuyết Nhi liếc Lê Văn Vân một cái nói: “Chỉ là muốn nói với anh, chuyện không liên quan đến mình thì đừng có tham gia vào. Nếu mất việc thì không hay rồi. Mặc dù bố của anh ở tập đoàn Hãn Vũ giữ chức Phó tổng giám đốc, nhưng đó chỉ là một chức vụ nhàn hạ, không bảo vệ nổi anh đâu!”


Lê Văn Vân hơi nhướng mày.


Tần Tuyết Nhi này đang uy hiếp anh!


Anh cũng cảm thấy Tần Tuyết Nhi này khá thực tế, lúc chưa điều tra anh giọng điệu nói chuyện với anh là một kiểu, bây giờ sau khi điều tra xong, đối mặt với anh đã dùng giọng điệu hoàn toàn khác. Lúc này giọng điệu của cô ta tràn đầy kiêu ngạo và coi thường!


Sau khi nói xong, cô ta đưa một tay về phía sau lưng, ngay sau đó anh Hứa nhanh chóng đưa cho Tần Tuyết Nhi một danh sách. Tần Tuyết Nhi đem danh sách đặt trước mặt Lưu Giai, nhàn nhạt nói: “Đây là xử lý của cảnh sát. Cô chịu hoàn toàn trách nhiệm. Xe của tôi đã được kéo về tiệm 4S. Ước chừng sẽ phải sửa chữa rất nhiều. Xe của tôi mua với hai ngàn vạn. Tôi cũng biết hoàn cảnh của cô nên sẽ không làm khó cô. Cô cứ đền hai trăm vạn là được. Con số này đối với chị Lưu Giai không có gì khó khăn nhỉ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK