Mục lục
Có rể là chiến vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Gia Gia lên tiếng chế nhạo, sau đó hoàn toàn không để ý đến lời nói của Lôi Bân, phất phất tay về phía sau nói: “Ra tay đánh trước một trận đi, những chuyện khác từ từ rồi nói sau.”


Dáng vẻ của anh ta hết sức phách lối, sắc mặt của Lôi Bân hơi thay đổi.


Lúc này Lê Văn Vân mới bật cười rồi đứng lên nhìn về phía Tân Tuyết Nhi, sau đó vừa cười vừa nói: “Xem ra thật sự phải giúp ông già Hoàng Tông Thực dạy dỗ đứa cháu trai này của ông ta một chút mới được rồi.”


Nghe Lê Văn Vân nói vậy thì Hoàng Gia Gia có hơi sửng sốt, sau đó trên mặt anh ta đầy vẻ giận dữ nói lại: “Anh dám gọi thẳng tên ông nội tôi hả?”


Lê Văn Vân sờ sờ mũi, anh cười híp mắt nhìn Hoàng Gia Gia hỏi ngược lại: “Vậy cậu nói xem lần này cậu đến đây làm gì?”


Hoàng Gia Gia tháo kính râm xuống, liếc mắt nhìn Lê Văn Vân sau đó nói: “Rất đơn giản, hợp đồng quảng cáo kia vẫn phải tiếp tục, bộ phim điện ảnh do các anh đầu tư kia cũng phải tiếp tục. Còn anh, cút ra khỏi tập đoàn Hãn Vũ, sau đó bị tội tìm người đến dạy dỗ một trận.”


“Đương nhiên, vừa nãy anh dám gọi thẳng tên ông nội tôi cộng với việc nói năng ngông cuồng trước mặt tôi, nên tôi dự định sẽ cho anh phải nằm bệnh viện hai tháng.” Hoàng Gia Gia nói.


Tân Tuyết Nhi ở bên cạnh cười lạnh một tiếng, nhìn Lê Văn Vân nói: “Lê Văn Vân, không phải hôm qua anh giỏi lắm sao?”


Lôi Bân lên tiếng cười nhạo: “Hoàng Gia Gia, cậu quá coi trọng chính mình rồi, để tôi nói cho cậu biết người phụ nữ này là loại người thế nào.”


Vẻ mặt của Tần Tuyết Nhi chợt biến sắc, sau đó quay sang nũng nịu với Hoàng Gia Gia: “Anh Gia Gia …”


Hoàng Gia Gia tức giận trừng mắt nhìn Lôi Bân hỏi: “Chủ tịch Lôi, ông không phải không biết cô ấy là người phụ nữ của tôi, nếu tôi không đến Lâm Hải thì tôi sẽ chẳng ngờ được cô ấy lại bị các ông bắt nạt như vậy rồi. Ông tin chỉ cần tôi nói với ông nội tôi nói một tiếng thì ông nội tôi sẽ lập tức dừng việc trợ giúp ông, mà ngược lại sẽ quay sang trợ giúp cho nhà họ Lê không?”


Lê Văn Vân sờ sờ mũi nói: “Có thể cô ta là người phụ nữ của rất nhiều người đấy”


“Nhóc con, anh đang nói cái gì đó.” Hoàng Gia Gia mặt mũi xanh mét nhìn chằm chằm vào Lê Văn Vân: “Các anh còn chần chờ gì nữa, màu đánh cho tôi.”


“Để tôi xem ai dám ra tay.” Lôi Bân cười lạnh một tiếng nói.


Lê Văn Vân xua tay nói: “Aizz, quả nhiên ông già Hoàng Tông Thực này không giỏi dạy dỗ con cháu cho lắm, không ngờ nhà họ Hoàng lại sinh ra một đứa cháu thích phá của nhà cậu. Gia đình các cậu có rất nhiều tiền, cho dù thất bại một chút cũng không đáng là gì, nhưng cậu lại đi thích cái loại giả tạo như Tân Tuyết Nhi thật sự khiến tôi rất thất vọng đó, hôm nay tôi phải thay mặt Hoàng Tông Thực dạy cho cậu một bài học nhớ đời mới được.”


Anh vừa nói vừa sải bước tiến về phía trước.


Chân của Hoàng Gia Gia vẫn còn gác ở trên bàn, chưa kịp phản ứng lại đã bị Lê Văn Vân túm lấy trực tiếp lôi cả người anh ta xuống khỏi ghế.


“Dừng tay”


Sắc mặt của đám người mà Hoàng Gia Gia dẫn theo liên tục thay đổi.


“Đừng nhúc nhích.” Đúng lúc này Lôi Bán xông lên, vừa tung một cú đá về phía một người trong số đó đồng thời giơ một ngón tay chỉ vào một người khác uy hiếp nói.


Ông ta xuất thân là Người Gác Đêm, cho dù có bị chặt đứt một tay đi nữa thì những người bình thường này cũng không thể nào so sánh được.


“Lê Văn Vân, anh có biết tôi là ai không mà dám ra tay với tôi, tôi thấy anh chán sống rồi đúng không?” Hoàng Gia Gia nổi điên quát lên.


Lê Văn Vân cười nói: “Vậy sao?”


“Phịch, phịch, phịch, phịch”


Ngay sau đó, anh bắt đầu tung quyền đám cước đá mà đánh Hoàng Gia Gia, đương nhiên anh khống chế sức lực của mình rất tốt, phần lớn chỉ khiến cho Hoàng Gia Gia nếm mùi đau đớn nên tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất kỳ vết thương nghiêm trọng nào.


“A.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK