Phong Lệ Na trông có vẻ bình tĩnh, nhìn váy cưới và cười nói: "Con đi lên thay quần áo trước."
Phong Tử Nghĩa lôi ra hai cái thùng xe đẩy, tất cả mọi thứ đều được đóng gói vào trong thùng xe đẩy, Lưu Hân Di lo lắng hỏi: "Giấy tờ đều đã đem theo hết chưa?"
Phong Tử Nghĩa gật đầu.
Diệp Vô Phong nhìn bộ dạng bận rộn của hai người bọn họ, trước tiên tự mình rót một chén trà, sau đó gõ bàn nói: "Thật ra hai người có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện."
Hai người đang thu dọn đồ đạc tò mò nhìn Diệp Vô Phong, Diệp Vô Phong cười nói: "Thật ra mọi người cũng không cần rời đi, xí nghiệp Thượng Đạt lớn như vậy, lại đang phát triển tốt như thế, nếu như trực tiếp vứt bỏ thì thật đáng tiếc."
Phong Tử Nghĩa bất lực nói: "Thực ra lúc chúng tôi chuẩn bị rời đi, chúng tôi đã bán cổ phần của xí nghiệp Thượng Đạt rồi. Bây giờ tôi không còn là chủ tịch xí nghiệp Thượng Đạt nữa."
Diệp Vô Phong mỉm cười: "Tôi biết mà, vậy thì ông có hứng thú đến xí nghiệp Thượng Đạt làm việc không? Tôi có thể chia cho ông mười phần trăm cổ phần."
Phong Tử Nghĩa nhìn Diệp Vô Phong có chút khó hiểu, đây là ý gì?
Đến Thượng Đạt làm việc có nghĩa là gì, lại còn chia cho ông ta 10% cổ phần.
Có nhầm lẫn gì không?
Diệp Vô Phong giải thích: "Tôi là người đã mua lại xí nghiệp Thượng Đạt của ông, và bây giờ xí nghiệp Thượng Đạt đã là công ty chi nhánh dưới tay tôi."
Phong Tử Nghĩa sửng sốt: "Cậu, cậu mua công ty của chúng tôi sao? Nhưng sao tôi không biết, lúc bán cổ phần tôi luôn chú ý, là công ty Hoa Cường đã thu mua lại."
Diệp Vô Phong gật đầu: "Đúng vậy, Hoa Cường là công ty của tôi. Để tôi chính thức giới thiệu một chút, tôi tên là Diệp Vô Phong, chủ tịch công ty Hoa Cường."
Nhìn thấy Diệp Vô Phong vươn tay, Phong Tử Nghĩa đã có chút sững sờ, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Nhưng ông ta vẫn vô thức bắt tay với Diệp Vô Phong.
Diệp Vô Phong mỉm cười: "Tôi mới đến từ Liêu Đông, có thể ông không biết rõ tôi, nhưng nếu ông tới Liêu Đông hỏi thăm thì sẽ biết danh tiếng của tôi ở Liêu Đông rất tốt, làm việc dưới quyền của tôi thì nhất định không phải là sai lầm đâu, hơn nữa ông cũng không muốn rời khỏi Liêu Tây, rời khỏi nhà của mình đúng không?”
Anh muốn giữ Phong Tử Nghĩa, dù sao xí nghiệp Thượng Đạt vẫn cần một người quản lý, hiện tại công ty Hoa Cường cũng không có nhiều người như vậy, hơn nữa bản thân Phong Tử Nghĩa cũng có sự nhạy bén trong kinh doanh, hoàn toàn không có vấn đề gì khi để ông ta tiếp tục quản lý công ty.
Hơn nữa anh cần lôi kéo một số người dân địa phương ở Liêu Tây làm đối tác của mình, như vậy mưưới có thể quen thuộc hơn với các quy tắc ở Liêu Tây.
Phong Tử Nghĩa nhanh chóng nói: "Nếu là trước kia, tôi nhất định sẽ đồng ý, nhưng hiện tại chúng tôi đã xúc phạm đến nhà họ Nguyên, nhà họ Nguyên sẽ không để chúng tôi tiếp tục ở lại Liêu Tây, nếu không mau rời đi, tất cả chúng tôi sẽ chết ở đây!"
Ông ta biết rất rõ thân thế của nhà họ Nguyên ở Liêu Tây, muốn hạ một công ty cũng chỉ là chuyện đơn giản, cho nên nếu việc kinh doanh của Thượng Đạt tiếp tục do ông ta điều hành, nhất định sẽ rất khó khăn.
Thậm chí, tính mạng của gia đình ông ta sẽ bị đe dọa.
Vì vậy ông ta sẽ không tiếp tục ở lại Liêu Tây nữa.
Ông ta khuyên nhủ: "Những chuyện cậu làm hôm nay, nhà họ Nguyên sẽ không bỏ qua cho cậu đâu, cho nên cậu cũng tranh thủ rời khỏi nơi này đi.”
Lúc này, Phong Lệ Na đã thay trang phục giản dị và bước ra khỏi phòng với một chút trang điểm trên mặt, nhưng nhìn chung cô ta đã xinh đẹp hơn trước rất nhiều.
Hơn nữa, Diệp Vô Phong thấy rằng sau khi Phong Lệ Na trải qua những chuyện này, toàn bộ tính khí của cô ta dường như khác hẳn, trước kia cô ta cho anh cảm giác đây là người phụ nữ rất hèn mọn.
Nhưng bây giờ cuối cùng cũng trông giống như một công chúa nhỏ rồi.
Phong Lệ Na đi đến bên cạnh Bạch Nhạn Phi, ôm lấy cô ấy, sau đó quay đầu nhìn Phong Tử Nghĩa: "Đúng rồi, bố, con còn chưa nói cho bố biết, bạn thân nhất của con là chủ của công ty vệ sĩ Long Kiếm ở Liêu Đông, còn vị này là chủ tịch công ty Hoa Cường.”
Phong Tử Nghĩa tức giận nói: "Bây giờ mới nói à, bố đã sớm biết rồi."
Phong Lệ Na lè lưỡi: "Bây giờ con mới nhớ phải giới thiệu với bố, vừa rồi con nghe mọi người thảo luận, con nghĩ Diệp Vô Phong nói rất có lý, con cũng không muốn rời khỏi Liêu Tây, dù sao đây cũng là nhà của con."
Vẻ mặt Phong Tử Nghĩa thay đổi: “Con đang hồ đồ đấy, con có biết nhà họ Nguyên nhất định đang chuẩn bị tới nơi này của chúng ta không, sản nghiệp của nhà họ Nguyên bao gồm cả công nghiệp xám, thuộc hạ dưới tay thì rất mạnh mẽ, tùy tiện kéo một người qua đây cũng không phải loại mà chúng ta có thể đối phó đâu.”
Lưu Hân Di cũng cảm thấy rằng Phong Lệ Na đang nói đùa, lúc ấy bọn họ đã bàn bạc ổn thỏa rồi, sau khi giải quyết chuyện này sẽ rời đi.
Vất vả lắm bọn họ mới thoát khỏi khách sạn Cana, và bây giờ chỉ cần họ thu dọn đồ đạc và lên máy bay thì mọi thứ sẽ ổn.
Mọi thứ họ cần giải quyết đã được xử lý xong.
Kết quả là, sự thay đổi ý định tạm thời này chắc chắn là điều tồi tệ nhất.
Diệp Vô Phong nở nụ cười trên mặt, chờ Phong Lệ Na thuyết phục bọn họ.
Phong Lệ Na chỉ vào Diệp Vô Phong: "Chỉ cần có anh ấy ở đó, thì nhà họ Nguyên là cái thá gì chứ? Nhà Âu Dương ở Liêu Đông không phải cũng rất hùng mạnh sao? Kết quả thì thế nào, còn không phải bị công ty Hoa Cường xử lý sao? Hiện tại chủ tịch Diệp của công ty Hoa Cường đã đích thân đến đây rồi nên đương nhiên nhà họ Nguyên sẽ không sống dễ dàng như trước đâu.”
"Con thì biết cái gì, Liêu Đông là Liêu Đông, Liêu Tây là Liêu Tây, thực lực của nhà Nguyên ở Liêu Tây là vô biên, quan hệ của bọn họ đủ để kết nối toàn bộ Liêu Tây, dưới tình hình này, mặc kệ con làm chuyện gì với nhà họ Nguyên thì đều là đối nghịch với toàn bộ Liêu Tây đấy.”
Phong Tử Nghĩa hiểu rõ được vị trí quan trọng của nhà Nguyên ở Liêu Tây, tương đương với nòng cốt của toàn bộ Liêu Tây, mọi ngành nghề đều có liên hệ với nhà họ Nguyên.
Diệp Vô Phong nói muốn ra tay với nhà họ Nguyên, như vậy không phải muốn công kích toàn bộ Liêu Tây sao?
Loại chuyện này sao có thể làm được chứ.
Phong Tử Nghĩa nghiêm túc nhìn Diệp Vô Phong: "Có thể cậu không biết, nhà Âu Dương ở bên kia ít nhất vẫn còn có chỗ hòa giải, nhưng ở Liêu Tây, nếu như động đến nhà họ Nguyên thì chính là muốn cả Liêu Tây tiến vào thời kỳ suy thoái đấy. Cậu cảm thấy cậu sẽ làm được điều này sao?”
Diệp Vô Phong chỉ lên trời: "Loại chuyện này không phải một mình tôi định đoạt, cũng không phải chỉ có công ty Hoa Cường muốn động đến nhà họ Nguyên ở Liêu Tây, còn có những người phía trên cũng muốn động đến nhà họ Nguyên, nhà họ Nguyên đã cắm rễ ở Liêu Tây một thời gian quá dài rồi, Liêu Tây đã dần dần mất kiểm soát, đương nhiên phía trên sẽ không cho phép mọi chuyện đều do nhà họ Nguyên định đoạt."
Phong Tử Nghĩa sửng sốt một chút sau khi nghe lời này, không ngờ bây giờ lại xảy ra tình huống như vậy, nếu như bên trên muốn động thủ thì tính chất sự việc sẽ khác.
Diệp Vô Phong nở nụ cười: "Cho nên ông có thể cân nhắc một chút, nếu ông không muốn rời khỏi Liêu Tây, tôi vẫn có thể cho ông sống yên ổn ở Liêu Tây."
Lần này Phong Tử Nghĩa đã rơi vào do dự, đương nhiên ông ta không muốn rời khỏi Liêu Tây.