Mục lục
Chàng Rể Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu, rốt cuộc cậu là ai? Dám gây chuyện trên địa bàn của anh Ẩn sao?”.

Đường Hôi sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm người đàn ông.

“Khụ khụ...”.

Lúc nói chuyện, Đường Hôi lại không nhịn được ho khù khụ vài tiếng, che bụng lại, trông như đã bị trọng thương.

“Ha, anh Ẩn? Lâm Ẩn ghê gớm lắm sao?”, người đàn ông cười giễu cợt, ánh mắt khinh thường, nói: “Đừng tưởng rằng ở thủ đô Lâm Ẩn có danh tiếng rất lớn, là có thể dọa được tôi”.

“Lâm Ẩn có thể xưng vương xưng bá ở thủ đô, Lâm Thanh Diệp tôi cũng có thể”.

Lâm Thanh Diệp ngạo nghễ nói, vẻ mặt vô cùng ngông cuồng bá đạo, tựa như chẳng coi ai ra gì.

“Lâm Thanh Diệp...”.

Đường Hôi lẩm bẩm tự nói, cẩn thận suy nghĩ gì đó.

Ở thủ đô, gã chưa bao giờ nghe tới danh tiếng của người đàn ông mạnh mẽ này, cũng chưa gặp bao giờ.

Cũng không biết kẻ tàn nhẫn này từ đâu tới, võ công tài giỏi kinh khủng như vậy, ngay cả thế lực lớn như anh Ẩn ở thủ đô mà cũng không thèm để ý.

“Lâm Thanh Diệp, dù anh có mạnh đến thế nào đi nữa, cũng nên hiểu đạo lý rồng dữ không thắng được rắn dưới đất. Cậu Ẩn đã ra ngoài làm việc, anh dẫn người tới thủ đô làm loạn, chờ cậu Ẩn trở về, xem anh sẽ giải thích như thế nào?”, Long Dương trầm giọng nói, ánh mắt hiện lên vẻ kiêng dè.

Đã từng là đà chủ Dương Môn, Long Dương lăn lộn trong giới lánh đời, biết đến sự tồn tại của nhà họ Lâm ở Lang Gia, cũng biết tới Lâm Thanh Diệp này.

Lâm Thanh Diệp là nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất nổi danh nhất nhà họ Lâm, còn trẻ đã có thể leo lên bảng Địa, danh tiếng vang xa ở trong giới lánh đời, tiềm lực không thể đong đếm được.

Đặc biệt, người này còn có gia thế cực lớn là nhà họ Lâm ở Lang Gia nữa.

Long Dương cũng biết, nhà họ Lâm ở Lang Gia là một trong sáu gia tộc lớn trong giới lánh đời, gốc gác hùng hậu. Hơn nữa, cụ tổ nhà họ Lâm lại là nhân vật truyền kỳ ở Long Quốc như vậy, địa vị thực lực ở trong giới lánh đời trên cả Dương Môn, có thể xếp phía trước mười bậc.

“Giải thích? Tôi cần phải giải thích với đứa con hoang như Lâm Ẩn sao?”, Lâm Thanh Diệp cười lạnh lùng, vẻ mặt vô cùng cuồng vọng.

“Các người có biết ông chủ của các người, Lâm Ẩn, là người nhà họ Lâm ở Lang Gia hay không?”, Lâm Thanh Diệp kiêu ngạo nói: “Địa vị của cậu ta ở nhà họ Lâm, căn bản là không đủ để huênh hoang với tôi”.

“Hơn nữa, Lâm Ẩn không biết trên dưới, lần trước dám đánh mấy người bề trên ở thủ đô. Hôm nay tôi xuống núi, chính là tới hỏi tội cậu ta”.

“Mấy người mau nói, Lâm Ẩn đã đi đâu? Có trốn cũng không thoát được đâu”.

Lâm Thanh Diệp kiêu ngạo ép hỏi.

“Nếu không nói, tôi sẽ đánh gãy tay gãy chân của tất cả các người”.

“Chuyện này...”.

Đường Hôi và Long Dương sắc mặt hoảng sợ, trợn mắt nhìn nhau.

Hai người họ đều bị tin tức Lâm Thanh Diệp vừa tiết lộ làm cho kinh sợ.

Cậu Ẩn là người nhà họ Lâm ở Lang Gia?

Chuyện này là thật hay giả?

Ánh mắt Long Dương lộ ra tia sáng kỳ dị.

Trước đây, hắn vẫn luôn suy đoán lai lịch trong giới lánh đời của Lâm Ẩn, nhưng không ngờ cậu Ẩn lại có lai lịch lớn đến vậy, chính là con cháu xuất thân từ nhà họ Lâm danh tiếng ngời ngời ở Lang Gia.

Chuyện này cũng không trách được, anh có thể lực lực lật trời như vậy mà.

Nếu so nhà họ Lâm ở Lang Gia với năm tài phiệt lớn ở thủ đô, thì cũng không biết họ mạnh hơn bao nhiêu lần.

Dẫu sao, đây cũng là thế gia hàng đầu đã sừng sững trong giới lánh đời cả mấy trăm năm, nếu ở thời cổ đại sẽ có năng lực kinh khủng có thể thay đổi cả thời đại

Nhất là lúc này, Lâm Thanh Diệp còn đại diện cho nhà họ Lâm ở Lang Gia tới đây.

Điều này tựa như có liên quan đến chuyện nội bộ trong gia tộc của cậu Ẩn.

Chuyện này khiến Long Dương và Đường Hôi lâm vào khó khắn, có hơi không biết phải làm sao, căn bản không biết nên xử lý chuyện này như thế nào, cũng không trấn áp được tình hình.

“Lâm Thanh Diệp, cho dù lời anh nói đều là thật. Nhưng thủ đô là địa bàn của cậu Ẩn, anh chẳng lẽ không có chút e ngại nào sao?”, Long Dương trầm giọng hỏi.

“Ha ha ha...”, Lâm Thanh Diệp cười hài hước.

“Địa bàn của cậu Ẩn? Lâm Ẩn là cái thá gì chứ?”, Lâm Thanh Diệp ngạo nghễ nói: “Tất cả sản nghiệp của cậu ta ở bên ngoài, nhà họ Lâm sẽ thu hồi lại”.

“Mấy người nên rõ ràng, Lâm Ẩn tới cậy nhờ quyền thế của nhà họ Lâm. Mấy kẻ đàn em như các người, còn không thấy gió đang thổi chiều nào sao?”.

“Tôi sắp bị các người làm cho mất hết kiên nhẫn rồi”, Lâm Thanh Diệp dùng giọng thiếu kiên nhẫn nói: “Mau nói cho tôi biết Lâm Ẩn hiện giờ đang ở đâu, mau chuyển giao tất cả sản nghiệp của Lâm Ẩn ở thủ đô cho tôi”.

“Nếu không, giết không cần hỏi tội”.

Nói tới đây, Lâm Thanh Diệp dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hai người Đường Hôi, tỏa ra sát khí vô cùng mãnh liệt.

Đường Hôi và Long Dương toát đầy mồ hôi trán, trong lòng vô cùng áp lực.

Tinh tinh tinh.

Đúng lúc này, di động của Lâm Thanh Diệp vang lên, người tùy tùng đứng thẳng bên cạnh gã ta đưa điện thoại tới.

“Cậu chín, là điện thoại của chú bảy gọi tới”.

Lâm Thanh Diệp nhận điện thoại, hỏi: “Chú bảy, tình hình bên chú thế nào rồi?”.

“Thanh Diệp, cháu không cần lãng phí thời gian với hai tên vô dụng kia nữa đâu. Chú đã biết được tung tích của Lâm Ẩn, giờ cháu xuống lầu đi”.

“Vâng”.

Lâm Thanh Diệp ngắt điện thoại, cười lạnh liếc mắt nhìn hai người Đường Hôi.

“Bắt hai kẻ vô dụng không biết tốt xấu này lại, trông coi cẩn thận. Ngoài ra, trong vòng một ngày, phải cử người thu hồi được toàn bộ sản nghiệp của Lâm Ẩn ở thủ đô cho tôi”.

Lâm Thanh Diệp căn dặn tùy tùng, sau đó nghênh ngang đi xuống lầu.

Tòa nhà Tinh Thần, dưới quảng trường.

Lúc này, mười mấy chiếc xe sang màu đen khí phái dừng lại.

Một nhóm thanh niên mặc vest tập trung xung quanh, Vu Tắc Thành dẫn người tới đây.

Diệp Hắc và Hoàng Thanh Sam cũng có mặt.

Lúc này, ba nhân tài Lâm Ẩn để lại thủ đô trông coi địa bàn, đanh giằng co với mấy người xa lạ.

Một người đàn ông trung niên mặc một bộ vest đen gọn gàng, nhìn Diệp Hắc và Hoàng Thanh Sam bằng ánh mắt khinh thường.

“Tên đàn em của Lâm Ẩn kia thật ra cũng có chút bản lĩnh. Hai người có võ công cũng không tệ lắm, nhưng còn chưa đủ đâu”, người đàn ông trung niên chậm rãi nói: “Sau khi trở về, thông báo cho Lâm Ẩn, trong vòng ba ngày phải trở về thủ đô tìm tôi. Nói với cậu ta, tôi là chú bảy của cậu ta”.

Người đang nói chuyện này chính là chú bảy, người có vai vế cực cao trong nhà họ Lâm ở Lang Gia, là người cùng thế hệ với ông ngoại Lâm Huyền Diệp của Lâm Ẩn.

Thực lực võ công cũng khá mạnh mẽ.

Lúc này đây, xuống khỏi núi Lang Gia, mục đích chính là tìm được Lâm Ẩn, nhất định phải lùng bắt bằng được Lâm Ẩn trở về nhà họ Lâm, lầm trước tới tìm Lâm Ẩn, anh đã phế võ công của hai người nhà họ Lâm.

Diệp Hắc và Hoàng Thanh Sam không nói gì, vẫn giữ im lặng, nhìn chằm chằm Lâm Huyền Đồ.

Mới vừa rồi, hai người họ đã giao đấu với người này.

Dù đã hợp lại nhưng vẫn không thể xử lý được Lâm Huyền Đồ.

Đây tuyệt đối là một kẻ mạnh sắp chạm tới thứ tự trên bảng Thiên.

“Chú bảy, chú đã tra ra được sao? Biết Lâm Ẩn trốn ở đâu?”.

Lúc này, Lâm Thanh Diệp đi ra từ bên trong tòa nhà, mở miệng dò hỏi.

“Lâm Ẩn trở về tỉnh Đông Hải, nghe nói là đi tìm vợ của cậu ta”, Lâm Thanh Đồ nói: “Thanh Diệp, cháu lập tức chuẩn bị người, tự mình tới tỉnh Đông Hải một chuyến, bắt Lâm Ẩn trở về”.

“Thủ đô bên này, chú sẽ xử lý tất cả”.

“Cháu cũng muốn nhìn xem, Lâm Ẩn có thể trốn đến khi nào. Thấy đế quốc thương mại của cậu ta tranh đoạt được lại bị chúng ta cướp mất, có đau lòng không đây”.

Lâm Huyền Đồ dùng vẻ mặt nghiền ngẫm nghiêm nghị nói.

“Vâng, chú bảy, mấy tên tôm tép ở thủ đô này giao cho chú xử lý, cháu sẽ lập tức tới tỉnh Đông Hải bắt Lâm Ẩn”, Lâm Thanh Diệp nhẹ nhàng bâng quơ nói.

Tựa như trong mắt gã ta, chuyện lùng bắt Lâm Ẩn là một chuyện vô cùng đơn giản nhẹ nhàng.

Nghe cuộc đối thoại của hai người này.

Diệp Hắc và Hoàng Thanh Sa sắc mặt xanh mét, ra vẻ đã sẵn sàng hành động.

“Sao thế? Hai người còn không phục sao? Ông chủ của các người đã trốn đi, mấy con chó giữ nhà như các người còn muốn lật ngược tình thế gì chứ?”.

Lâm Thanh Diệp liếc nhìn hai người Hoàng Thanh Sam một cái, hài hước nói.

“Nói cho các người biết cũng không sao, tôi chắc chắn sẽ hạ được Lâm Ẩn”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ĐĐG
Đạo Đức Giả23 Tháng ba, 2023 12:14
Tác giả óc dkmm nó chó
D
dinhtran5426 Tháng hai, 2023 15:40
Dịch gia có ông nội tên Hờ Hững
D
dinhtran5426 Tháng hai, 2023 15:40
Dịch gia có ông nội tên Hờ Hững Thằng main láu cá ,hèn , con vk thì hạ nhân rác rưởi , Chuyện ngu
TTT
Thánh Toxic truyện khi ....07 Tháng sáu, 2022 17:06
Ra tu tiên là rác rưởi
HH
Huy Hoàng16 Tháng tư, 2022 18:11
Kết sao thế
LD
Lý Dội13 Tháng hai, 2022 14:35
Kết không đẹp mấy
H
Honghuyhien28 Tháng chín, 2021 01:18
Nvp toàn một lũ não tàn.tình tiết chẳng có chút lôi cuốn nào nào.chán vl.tác giả viết chuyện ncc
NL
nam ly06 Tháng chín, 2021 10:44
Ra nhiều chương tí đi...chờ cả tháng quay lại đọc mà có được 113 chương thôi
NL
nam ly06 Tháng chín, 2021 10:44
Ra nhiều chương tí đi...chờ cả tháng quay lại đọc mà có được 113 chương thôi
Minh Đức02 Tháng chín, 2021 05:20
Truyện gì ra có tí xíu đọc sao đc nhỉ ?
Minh Đức02 Tháng chín, 2021 05:20
Truyện gì ra có tí xíu đọc sao đc nhỉ ?
NTT
Nguyễn Tấn Thi03 Tháng tám, 2021 02:15
Đọc truyện mà chờ đợi hoài nhầm bữa k có luôn,đi kiếm truyện khác đọc đi ae
TN
Thuận Nguyễn27 Tháng bảy, 2021 14:18
Thấy truyện chàng rễ quyền thế hấp dẫn hơn
TL
Thanh Le03 Tháng bảy, 2021 14:26
Toi nói thật ngày đầu ra chuyện thi đk cả 50 chương song dần là 10 chương 1 ngày bjo thì lại 1-2 chuong 1 ngày có khi ngày thì không có nhiều khi chán không buồn vào đọc luôn...cả năm trời không hết được chuyện k bít định dài thời gian đến bao giờ nữa...ra cho song một quấn chuyện đy rùi sang quấn khác
TL
Thanh Le03 Tháng bảy, 2021 14:26
Toi nói thật ngày đầu ra chuyện thi đk cả 50 chương song dần là 10 chương 1 ngày bjo thì lại 1-2 chuong 1 ngày có khi ngày thì không có nhiều khi chán không buồn vào đọc luôn...cả năm trời không hết được chuyện k bít định dài thời gian đến bao giờ nữa...ra cho song một quấn chuyện đy rùi sang quấn khác
TL
Thanh Le03 Tháng bảy, 2021 14:26
Toi nói thật ngày đầu ra chuyện thi đk cả 50 chương song dần là 10 chương 1 ngày bjo thì lại 1-2 chuong 1 ngày có khi ngày thì không có nhiều khi chán không buồn vào đọc luôn...cả năm trời không hết được chuyện k bít định dài thời gian đến bao giờ nữa...ra cho song một quấn chuyện đy rùi sang quấn khác
LVH
Le Van Hùng30 Tháng sáu, 2021 13:09
Tác giả đi cách li rồi
TSH
Tý Silver Head28 Tháng sáu, 2021 16:15
Chuyện nào tương tự như chuyện này k m. N
TN
Thịnh Nguyễn22 Tháng sáu, 2021 14:58
Tác giả viết,gần cuối truyện ko hấp dẫn & lôi quấn nữa rồi...
TN
Thịnh Nguyễn22 Tháng sáu, 2021 14:58
Tác giả viết,gần cuối truyện ko hấp dẫn & lôi quấn nữa rồi...
TN
Thảo Nguyễn07 Tháng sáu, 2021 15:41
Tập nào lâm ẩn chịch vk mọi người
TN
Thảo Nguyễn07 Tháng sáu, 2021 15:41
Tập nào lâm ẩn chịch vk mọi người
LVH
lê văn huy06 Tháng năm, 2021 20:19
cái dkmmmm chế thêm vào 1 ân thôi nhảm vc
TH
Thanh Hoang25 Tháng một, 2021 07:12
Truyện này ra chậm quá, đang hấp dẫn mà
TH
Thanh Hoang25 Tháng một, 2021 07:11
Hóng tập tiếp theo quá ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK