Lúc Lâm Ẩn tu luyện trong tiên thổ.
Ngoại giới cũng xảy ra thay đổi to lớn. Tinh hải vô tận đã hoàn toàn rối loạn, rất nhiều thế lực tự nhiên bị cuốn vào trận chiến, dần dần tất cả các thế lực ở thiên vực Tiểu Đông đều hiểu lần này dường như là thế lực ở tinh hải vô tận đang nhằm vào bọn họ.
Bên trong thiên vực Tiểu Đông cũng có một vài thế lực lớn, có không ít lão quái vật Hư Đạo cảnh tọa trấn, dưới sự chỉ huy của bọn họ, thế lực ở thiên vực Tiểu Đông bắt đầu phản kích, nhưng lần này có quá nhiều thế lực ra tay, các thế lực ở tinh vực Tiểu Đông hoàn toàn không thể ứng phó.
May mà có không ít cao thủ bí ẩn xuất hiện ra tay, thiên vực Tiểu Đông mới có thể ổn định được.
“Thiên vực Tiểu Đông nho nhỏ mà cũng muốn ngăn cản mấy chục đại giáo chúng ta ư?” ! “Thiên vực Tiểu Đông cũng chỉ có ba bốn tông môn có chút thực lực, lão tổ của tông môn chúng ta còn chưa ra tay, nếu lão tổ ra tay, chỉ cần giơ tay là có thể hủy diệt thiên vực Tiểu Đông rồi”.
Có người ở trong tinh hải vô tận lên tiếng.
“Đúng thế, lúc này chỉ là thời gian chưa tới, các lão tổ vẫn chưa ra tay, nếu ra tay, đã có thể nhanh chóng xử lý những thế lực phản kháng này rồi”.
Trước đây thiên vực Tiểu Đông cũng từng huy hoàng, nhưng cũng chỉ là đã từng thôi, lần này thiên vực Tiểu Đông chắc chắn sẽ bị tiêu diệt!”
Một vài lời nói khinh thường không biết vang lên từ đâu.
Rất nhiều người đều hiểu chắc chắn là người của những thế lực kia chế giễu mỉa mai, muốn hạ thấp ý chí chiến đấu của thiên vực Tiểu Đông.
Nhưng bọn họ cũng hết cách, vì sự thật chính là như vậy, thực lực bên phía bọn họ thật sự không mạnh bằng đối phương.
…
Thiên Hoang giới.
Từ mười năm trước, Trấn Sơn Hải đã trở về.
Khi biết đệ tử Lâm Ẩn bị Vô Cực Tông truy sát, lão lập tức đến Quảng Hàn cung giết chết bảy cao thủ Thiên Thần, Cung chủ Quảng Hàn cung là Nguyệt Huyền vì đang bàn chuyện ở Vô Cực Tông nên thoát được một kiếp.
Nhưng trưởng lão Thiên Thần của Quảng Hàn cung tử thương gần hết, thực lực thua xa lúc trước.
Vốn dĩ bên phía Vô Cực Tông cho rằng mình thắng chắc, nhưng viện binh của Vô Cực Tông mãi không thấy đến, dù cao thủ Thần Vương trở về Thiên Hoang, nhưng cũng không làm gì được Trấn Sơn Hải, hai bên vẫn ở trong trạng thái giằng co.
Hai mươi năm nay, mâu thuẫn vẫn không ngừng xảy ra.
Một vài người có quan hệ khá tốt với Lâm Ẩn nghe xong đều thầm thấy khó chịu.
“Thực lực của Châu Hoài đúng là không tệ, nhưng vẫn thua Lâm thánh tử không ít”, Tông chủ Lăng Đạo của Tùng Tuyền Tông, y vốn dĩ là đỉnh cao Chân Thần, mấy năm nay đã bước vào cảnh giới Thiên Thần.
Hơn nữa y tận mắt nhìn thấy thực lực của Lâm Ẩn, rất có quyền lên tiếng.
Keng!
Thẩm Xuyến thẳng thừng rút kiếm.
“Ai dám to gan nói xấu sư phụ ta, cho rằng sư phụ của ta không đủ mạnh thì thắng được kiếm trong tay ta đã!” Đã nhiều năm trôi qua, bé gái cũng đã thành một đại mỹ nhân, mấy năm nay cô và sư muội vẫn luôn tu luyện ở Triều Thiên cung.
Danh Sách Chương: