Hôm sau.
Một chiếc máy bay đường quốc tế đáp xuống sân bay thủ đô.
Một người Phù Tang ăn mặc rất đơn giản, tay xách vali màu bạc, bước xuống máy bay.
...
Rạng sáng lúc nửa đêm.
Trong thành cũ, phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Thạch Thái.
"Á!".
Một tiếng kêu sợ hãi vang vọng khắp hành lang.
"Các, các người là ai?".
Trong phòng làm việc, Thạch Thái và Đồ Sơn lộ vẻ khiếp sợ, nhìn một loạt bóng người màu đen đi tới.
Mà bên ngoài phòng làm việc, hàng chục bảo vệ đô con mặc đồ vest nằm la liệt ngang dọc khắp nơi.
Trong không khí còn tràn ngập mùi máu tanh.
"Các người dám làm chuyện này ở đây ư? Biết chúng tôi là ai không?", Đồ Sơn tức giận nói.
Đồ Sơn và Thạch Thái vừa lúc đang bàn giao công việc ở trụ sở chính của tập đoàn.
Vốn đang chuẩn bị mau sẽ đến hội nghị thượng đỉnh Thiên Long, chuẩn bị các văn kiện kinh doanh quan trọng.
Kết quả lại bị một đám người tránh né khỏi camera, lặng yên không một tiếng động giết thẳng vào trong phòng làm việc, thậm chí ngay cả các tinh anh trông cửa cũng bị quật ngã hết.
"Tất nhiên biết rồi, hai người các ông làm việc cho Lâm Ẩn".
Một giọng cười âm hiểm vang lên, chỉ thấy một chiếc ghế lăn được đi vào.
Trên chiếc xe lăn, là Từ Bạch Hạc với vẻ mặt âm u, nhìn chằm chằm vào Đồ Sơn và Thạch Thái.
"Từ Bạch Hạc?", vẻ mặt Thạch Thái có hơi ngạc nhiên.
"Ông muốn làm gì? Chơi mấy thủ đoạn này có ích gì không? Nhà họ Từ các người đã không thể cứu vãn được nữa, giờ lại giở trò gì?", Thạch Thái lạnh giọng nói, cũng chẳng sợ hãi gì nhiều.
"Ha ha ha, không thể cứu vãn được nữa?", Từ Bạch Hạc lắc lắc đầu, đắc ý cười nói: "Ông thật sự cho rằng, cậu Ẩn nhà các người sẽ thắng chắc sao?".
"Ông Musashi, hai người kia chính là đàn em đắc lực của Lâm Ẩn, ông có thể lấy được tin tức tình báo mình muốn từ trên người bọn họ đấy".
Nói đoạn, Từ Bạch Hạc nhìn vào một chỗ tối tăm, cung kính nói.
Trong góc tối, có một vóc người đàn ông rắn rỏi từ từ bước ra, bên hông ông ta còn đeo một thanh đao khắc hoa cúc Phù Tang.
Phía sau ông ta là từng đao khách Phù Tang đeo mặt nạ quỷ dữ tợn.
"Hả!".
Sau khi nhìn thấy đám người này, sắc mặt của Thạch Thái và Đồ Sơn lập tức thay đổi.
Hai người bọn họ biết sau lưng nhà họ Từ có một đám người Phù Tang, lúc trước đi theo đại ca đến khu Hoa Dương để cứu Đường Hôi, đã từng giao đấu với nhau.
Nhưng mà, chẳng phải họ đã nghe đại ca nói, người Phù Tang đã bị anh Ẩn giải quyết hết rồi sao?
Chẳng lẽ còn có cá lọt lưới.
"Người Long Quốc, ông ngạc nhiên gì thế?", Musashi Juro nói, ánh mắt lạnh lùng âm hiểm nhìn Thạch Thái, phát âm tiếng Long Quốc kỳ quái lạ lùng.
Thạch Thái và Đồ Sơn không nói gì.
Xoẹt!
Musashi Juro bỗng nhiên rút đao ra khỏi võ, bổ một đao lên người bọn họ, bỗng chốc máu me văng đầm đìa.
"Tên Lâm Ẩn người Long Quốc giết sư đệ của tôi, chính là đại ca của các người?", Musashi Juro nói với vẻ âm trầm.
"Đừng ép tôi phải dùng đến thủ đoạn tàn nhẫn, tự mình nói đi, ngày mai Lâm Ẩn sẽ đi đường nào đến thành Thiên Long?", Musashi Juro lạnh lùng nói.
Đồ Sơn và Thạch Thái quyết tâm cắn chặt răng, trên người cả hai đều có một vết thương đáng sợ do đao chém.
Bọn họ đã rõ, người Phù Tang này đang muốn tra ra tin tình báo, dự định mai phục ám hại anh Ẩn.
"Hả? Không chịu mở miệng à?", Musashi Juro cười lạnh: "Dẫn hai người này xuống, cạy miệng ra".
"Kiểm tra một lượt tất cả các văn kiện ở đây".
Musashi Juro khoát tay, dặn dò cấp dưới đi làm việc.
Soạt soạt soạt, vài kẻ Phù Tang dữ tợn kia ra tay nhanh nhẹn, chỉ vài đấm đã đánh gục Thạch Thái và Đồ Sơn, kéo hai người vào căn phòng sát vách để dụng hình.
Mười mấy tên khác thì nhanh chóng kiểm tra một loạt các văn kiện trong văn phòng, còn ra tay cạy vài cái két sắt ra.
"Ông Musashi, tôi có ý kiến này. Không biết ông cảm thấy thế nào?", Từ Bạch Hạc nói với vẻ nịnh nọt.
Musashi Juro ngồi xuống trên ghế chủ tịch, thản nhiên nhìn Từ Bạch Hạc.
"Thứ ngu xuẩn như ông thì có ý kiến gì?", Musashi Juro lạnh lùng nói: "Ngay cả kẻ mạnh như sư đệ tôi cũng không dìu nỗi đám bùn đất nhà họ Từ các người. Ông còn không biết xấu hổ nêu ý kiến với tôi à?".
"Tôi nói cho ông biết, chờ sau khi giết Lâm Ẩn báo thù cho sư đệ tôi. Tôi sẽ tính toán rõ ràng món nợ này với nhà họ Từ các người!".
"Tất nhiên. Còn có tập đoàn Thất Tinh! Chủ tịch Park của các người lại dám trốn tôi?".
Nói xong, Musashi Juro lạnh lùng liếc mắt sang, khiến một người đàn ông trung niên đang mặc vest, đeo huy chương Thất Tinh phải run lẩy bẩy.
"Ông Musashi, xin ông bớt giận. Tôi sẽ chuyển lời của ông lại cho chủ tịch Park", người đàn ông trung niên túa mồ hôi mà nói.
Từ Bạch Hạc gượng ra một nụ cười miễn cưỡng, cũng lau mồ hôi trên trán.
"Ông Musashi, ông bớt giận đi. Nhà họ Từ chúng tôi nhất định sẽ cho ông một lời giải thích rõ ràng. Còn chuyện quan trọng bây giờ vẫn là phải báo thù Lâm Ẩn".
Vị Musashi Juro mới đến thủ đô hôm nay, chắc chắn là một kẻ tàn ác.
Hoàn toàn không dễ nói chuyện giống ông Cung Cửu lúc trước.
Musashi Juro vừa đến nhà họ Từ đã ép hỏi tình hình, giết chết vài ám vệ nhà họ Từ ngăn cản ông ta.
Hơn nữa còn quyết đoán mãnh liệt, lập tức hành động ngay, đêm đến đã ra tay với Lâm Ẩn.
Nếu không do Lâm Ẩn đang ở núi Trường Thanh, triệu tập hết các nhân viên nòng cốt sang bên đó.
Thì Musashi Juro này sẽ không đơn giản chỉ bắt mỗi Đồ Sơn và Thạch Thái này rồi.
"Ông Musashi, ngày mai tổ chức hội nghị thượng đỉnh Thiên Long, Lâm Ẩn chắc chắn sẽ đến tham gia", Từ Bạch Hạc dè dặt nói: "Nếu ông định ra tay ngay trên đường, đánh úp Lâm Ẩn, chặn giết cậu ta, thì đây không phải là một kế hoạch quá thông minh".
"Ý kiến của tôi là muốn khuyên ông hãy nhắm vào người ở cạnh Lâm Ẩn, cũng tiến hành các hoạt động ám sát liên quan".
"Ồ?", Musashi Juro như thế thấy thích thú, nhìn về phía Từ Bạch Hạc: "Người ở bên cạnh Lâm Ẩn? Ông nghĩ cậu ta sẽ quan tâm đến những người kia sao? Có tin tình báo chính xác không?".
"Ông nội Lâm Ẩn ở núi Tử Long, đó là cấm địa quân sự của Long Quốc, không động vào lão ấy được", Musashi Juro chậm rãi nói: "Lâm Ẩn không có những thân nhân khác, còn người nào khiến cậu ta quan tâm sao?".
Từ Bạch Hạc nói: "Ông Musashi, tôi biết một người. Đó chính là một cô gái tên Sở Sở, người phụ nữ kia là thiên kim nhà họ Sở ở Điền Nam, chắc hẳn ông cũng từng thấy những hành động ám sát của ông Cung Cửu nhằm vào cô gái này lúc trước".
"Tôi đã thăm dò, người phụ nữ nhà họ Sở ở lại nơi nào trong đất thủ đô này", Từ Bạch Hạc nghiêm nghị nói: "Cô Sở Sở này bình thường ở cùng cô chủ nhà họ Công Tôn trong một khu nhà gần núi Tử Long. Nói đó có ám vệ nhà họ Công Tôn trông coi, cần phải mượn sức mạnh của ông".
"Ồ? Thiên kim nhà họ Công Tôn? Là nhà họ Công Tôn - một trong năm gia tộc lớn ở thủ đô?", Musashi Juro nghi vấn nói.
"Đúng thế", Từ Bạch Hạc gật đầu, rặt một bộ bán nước, liên tục nói: "Chỉ cần giết hai cô gái này, sẽ thành một mũi tên bắn hai con chim. Nhà họ Công Tôn và nhà họ Sở ở Điền Nam đều sẽ tính món nợ máu này lên đầu Lâm Ẩn!".
Danh Sách Chương: