“Lâm Ẩn, cậu đừng có không biết điều!”
Chu Hà tức giận, là cao thủ Địa Tiên của nhà họ Chu, cụ ta chưa từng bị khinh thường như thế bao giờ cả. Nhưng khi nãy cụ ta cũng đã chứng kiến thực lực của Lâm Ẩn, kêu cụ ta liều mạng với anh, cụ ta cũng không có lòng tin.
Thấy thái độ của Chu Hà cũng có chút nhượng bộ, trong lòng cụ Đường cũng căng thẳng, phải biết rằng nhà họ Đường chính là kẻ đầu sỏ muốn ra tay với nhà họ Nguyên, dù Lâm Ẩn có thể bỏ qua cho Chu Hà cũng không thể bỏ qua cho lão ta được, nhưng cảnh tiếp theo lại khiến lão ta thở phào.
“Nói nhảm nhiều thế, đến đây chịu chết đi!”
Lâm Ẩn đứng yên tại chỗ, lạnh nhạt nói.
“Tự tìm đường chết!”
Chu Hà biết chuyện hôm nay chắc chắn không thể giải quyết bằng hòa bình được rồi, là cao thủ Địa Tiên, cụ ta vẫn có lòng can đảm để chiến đấu một trận.
“Cùng ra tay, đừng để cậu ta có cơ hội đánh bại từng người một!”
Chu Hà quay đầu nói với cụ ông nhà họ Đường.
“Được!”
Cụ Đường cũng không nhiều lời, vỗ túi Càn Khôn, trong tay lập tức xuất hiện một hạt châu màu vàng, lão ta rót một đạo chân nguyên vào bên trong, trong không trung xuất hiện một bàn tay lửa màu vàng to chừng hai mươi mấy trượng, hừng hực thiêu đốt tựa như Phật tổ đưa tay, Kim Cang giáng trần, cứ thế đánh về phía Lâm Ẩn.
“Vèo vèo vèo!”
Lúc này Chu Hà cũng ra tay bằng hết sức mình, mười mấy phong nhẫn cao chừng mười trượng gào thét bay về phía Lâm Ẩn.
Mỗi một phong nhẫn đều đủ để phá hủy một ngọn núi nhỏ, mười mấy phong nhẫn cùng xuất hiện, tình cảnh vô cùng tráng lệ.
Hai Địa Tiên trung kỳ ra tay cùng một lúc, sức mạnh có thể nói là long trời lở đất.
Ngay cả ông Tần bảo vệ người nhà họ Nguyên ở xa xa cũng híp mắt, vội vàng la lên: “Lùi!”
Ông ấy chỉ là một Địa Tiên sơ kỳ thôi, đối mặt với sự hợp tác của hai cao thủ Địa Tiên trung kỳ, một mình ông ấy chống lại dư âm thật sự không thành vấn đề, nhưng người của nhà họ Nguyên ở sau lưng lại không có năng lực này.
Người của nhà họ Nguyên nghe thấy lời nhắc nhở của ông Tần cũng đều bỏ chạy về phía xa.
Còn Nhân Tiên của mấy nhà khác cũng yên lặng lùi về sau, uy thế của việc cao thủ Địa Tiên ra tay, những Nhân Tiên nho nhỏ như bọn họ sao có thể nhúng tay vào được.
‘Lâm Ẩn, cậu nhất định phải chống lại được đấy!’
Ông Tần vừa bảo vệ mọi người lùi về sau vừa thầm nghĩ. Lúc này ông ấy coi như đã trở mặt với Chu Hà rồi, nếu Lâm Ẩn thua trận, Chu Hà và cụ ông nhà họ Đường chắc chắn sẽ không để ông ấy rời đi.
“Đi!”
Đối mặt với hai cao thủ Địa Tiên trung kỳ cùng hợp tác, sắc mặt Lâm Ẩn vẫn ung dung như trước, vẻ mặt thong dong nhàn nhã. Anh tiện tay vung áo bào, một ánh kiếm màu trắng chém mạnh lên trên bàn tay lửa.
Ánh kiếm dài hơn một trượng chẳng khác nào một con kiến trước bàn tay lửa hơn hai mươi trượng cả.
Nhưng một tiếng “loảng xoảng” vang lên!
Cự chưởng lửa đột nhiên nứt toác như thủy tinh bị búa tạ đánh trúng, chớp mắt một cái đã vỡ nát. Còn ánh kiếm màu trắng lại mang theo khí thế không thể địch nổi chém về phía cụ ông nhà họ Đường từ xa.
“Sao có thể như vậy được!”
Sắc mặt cụ Đường thay đổi, phải biết rằng một chiêu này của lão ta mượn lực từ xá lợi tử của cao tăng Địa Tiên hậu kỳ để lại ở trong tay, tương đương một một đòn mạnh nhất của Địa Tiên trung kỳ, lại có thể bị Lâm Ẩn chém vỡ một cách thoải mái như thế được.
“Liều thôi!”
Cụ ông nhà họ Đường cắn răng, trực tiếp ném xá lợi tử về phía ánh kiếm Lâm Ẩn đánh ra.
“Ầm!”
Một tiếng nổ vang lên, xá lợi tử bắn ngược về, kiếm khí của Lâm Ẩn cũng tiêu tán.
Cụ Đường giơ tay bắt lấy xá lợi tử, nhìn thấy trên xá lợi tử xuất hiện vết nứt, trong mắt lộ vẻ đau lòng, viên xá lợi tử của cao tăng này có hiệu quả ngưng tâm tĩnh thần, giúp tăng tốc độ tu luyện. Nếu không vì lúc còn trẻ lão ta có duyên lấy được xá lợi tử, thì cũng sẽ không bộc lộ tài năng trong rất nhiều người cạnh tranh của nhà họ Đường, càng khỏi nói đến chuyện thăng lên Địa Tiên trung kỳ.
Nhưng nhìn dáng vẻ của xá lợi tử, chưa dùng bao nhiêu lần đã mất đi hiệu quả rồi.
Mà lúc này, mười mấy phong nhẫn của Chu Hà cũng đã tới.
Lâm Ẩn quay đầu, duỗi tay về phía phong nhẫn.
“Răng rắc!”
Phong nhẫn đủ để hủy diệt một ngọn núi kia cứ thế trực tiếp bị Lâm Ẩn bóp nát. Khiến Chu Hà trợn mắt há mồm, sắc mặt tái nhợt.
Sau đó Lâm Ẩn không nhanh không chậm bóp vỡ hết mười mấy phong nhẫn, mặc cho chúng nó đánh lên người mình, phong nhẫn đều vỡ vụn, nhưng lại chẳng làm tổn thương gì đến anh được.
“Các người đã đánh xong, cũng nên đến lượt tôi rồi!”
Lúc này, Lâm Ẩn mới bước ra một bước, bay về phía cụ ông nhà họ Đường.
“Chu Hà, cứu tôi!”
Cụ ông nhà họ Đường la to một tiếng, lại sử dụng xá lợi tử để tấn công Lâm Ẩn.
Trong mắt lão ta lộ ra sự điên cuồng.
Rõ ràng lão ta đột phá đến Địa Tiên trung kỳ, là lúc có thể tung hoành trên đảo Tùy Vân, giành lấy nhiều lợi ích hơn cho nhà họ Đường. Nhưng vừa mới xuất quan đã gặp phải một tên khó chơi như Lâm Ẩn.
Trong lòng Chu Hà cũng rất bực tức, công pháp hệ gió chủ tu của cụ ta có tốc độ rất nhanh, nhưng lực sát thương lại hơi thấp. Nếu đối phó với Địa Tiên bình thường, có thể người khác còn chưa kịp ngăn cản đã bị phong nhẫn của cụ ta chém đứt làm đôi. Nhưng gặp cao thủ luyện thể biến thái như Lâm Ẩn, phong nhẫn của cụ ta hoàn toàn không có hiệu quả với anh.
“Chết đi!”
Lâm Ẩn lạnh lùng chỉ một ngón tay về phía cụ ông nhà họ Đường.
Ngón tay của anh đụng phải xá lợi tử.
Ầm!
Sau khi xá lợi tử chống đỡ được một lát thì biến thành một đống bột phấn màu vàng rơi xuống từ trong không trung.
Còn ngón tay của Lâm Ẩn thì không hề dừng lại, trực tiếp chỉ lên trên trán cụ Đường.
“Tôi không cam lòng…”
Trên mặt cụ ông nhà họ Đường mang theo vẻ tuyệt vọng. Sau đó, ánh sáng trong mắt lão ta biến mất, trở nên trống rỗng. Tiếp theo, từ đầu đến chân lão ta đều nổ tung, biến thành một đoàn sương máu. Ngay cả thần hồn trong người cũng không kịp chạy trốn, bị một ngón tay của Lâm Ẩn trực tiếp giết chết!
Xung quanh vô cùng yên tĩnh!
Ngay cả Chu Hà muốn xông lên giết chết Lâm Ẩn cũng dừng chân, quay đầu bỏ chạy về phía xa, bây giờ trong lòng cụ ta chỉ có một suy nghĩ, đó chính là trốn đi thật xa, mời cụ ông trong gia tộc xuất quan, sau đó giết chết tên tai họa này!
Nhân Tiên của các gia tộc lớn cũng biến sắc, bỏ chạy về các hướng khác nhau không quay đầu lại.
“Tôi đi giết cụ ta!”
Lâm Ẩn quay đầu nói một tiếng với người nhà họ Nguyên, sau đó đuổi theo hướng Chu Hà chạy trốn.
“Lâm Ẩn thật mạnh quá!”
Nguyên Chấn nhìn bóng lưng Lâm Ẩn đi xa, nói khẽ.
Một Địa Tiên có tiếng như cụ ông nhà họ Đường vậy mà không thể đỡ được một ngón tay của Lâm Ẩn, anh chỉ dựa vào năng lực của bản thân ép mọi người phải chịu thua?
Những người khác trong nhà họ Nguyên cũng đều ngỡ ngàng, lúc này thực lực Lâm Ẩn thể hiện ra đã hoàn toàn vượt khỏi sức tưởng tượng của bọn họ rồi. Ở trong mắt cao thủ Địa Tiên, bọn họ giống như những con kiến vậy, nhưng các cao thủ Địa Tiên đó cũng chỉ là một con kiến trong mắt Lâm Ẩn.
Bây giờ tuy nhà họ Nguyên của bọn họ có rất nhiều người thiệt mạng, nhưng quen được một nhân vật mạnh như Lâm Ẩn, sau này có anh làm chỗ dựa, lại thêm việc cụ ông nhà họ Đường đã chết, cao thủ Nhân Tiên của nhà họ Đường cũng chết với bị thương gần một nửa, có lẽ nhà họ Nguyên sẽ trở thành bá chủ tiếp theo của đảo Tùy Vân rồi?
Về phần tính cả hòn đảo nhà họ Mộc và nhà họ Hải đang thống trị, đây là chuyện bọn họ ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
…
Hai người Lâm Ẩn và Chu Hà một đuổi một chạy, đến tận trên mặt biển, Lâm Ẩn mới bắt kịp Chu Hà.
Danh Sách Chương: