Khi ba người Lâm Ẩn rời khỏi chưa được ba giờ đồng hồ, Thập Tam trưởng lão của Huyết Tộc và vua hổ đỏ đã quay trở lại hang núi nơi từng có hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng, ngoài hai người còn có một Huyết Tộc thuần huyết và một kỵ sĩ tóc vàng của Giáo Đình.
Khí thế trên người bọn họ như vực như biển, sâu không lường được, rõ ràng cũng là hai cao thủ Địa Tiên cảnh.
Nhưng lần này, Giáo Đình và Huyết Tộc phương Tây vốn dĩ như nước với lửa lại hợp tác với nhau.
“Đáng ghét, để mấy tên trộm kia chạy mất rồi!”
Vua hổ đỏ thấy hang núi lộn xộn thì gào lên một tiếng.
“Lão Thập Tam, nếu tôi đoán không lầm, người mà ông nói chính là người đã giết lão Cửu vừa được mở phong ấn đấy”, Huyết Tộc xa lạ trên lưng có cánh thản nhiên nói.
“Dilsey, Huyết Tộc ta cho các ngươi nhiều tài nguyên như thế mới đổi được việc mở phong ấn cho lão Cửu, bây giờ lão Cửu chết trên địa bàn của Giáo Đình các người, ngươi cần ăn nói rõ ràng với bọn ta”.
Huyết tộc xa lạ nhìn kỵ sĩ tóc vàng, lạnh lùng nói.
“Cậu ta dám giết người ở giáo đường, đáng chết!”
Vẻ mặt Dilsey vẫn rất lạnh nhạt, hoàn toàn không quan tâm lời nói của cao thủ Huyết Tộc xa lạ.
Lão chính là người xét xử của Giáo Đình, không thích đám quái vật của Huyết Tộc, cấp cao của Giáo Đình đồng ý thả Cửu trưởng lão của Huyết Tộc khiến lão cảm thấy không vừa lòng, bây giờ chết rồi vừa khéo hợp với ý lão.
“Dilsey, nếu tin tức của Huyết Tộc ta là đúng, có lẽ người đó cũng giết chết không ít người của Giáo Đình ngươi đúng không!”, Thập Tam trưởng lão của Huyết Tộc thản nhiên nói..
“Tên này không coi Giáo Đình ta ra gì, hôm nay nếu không tìm thấy cậu ta, ta sẽ tự mình đến phương Đông dẫn cậu ta về Giáo Đình, cho cậu ta cảm nhận uy nghiêm của Giáo chủ!”
Dilsey thản nhiên nói.
“Bên ngoài rừng rậm có tinh nhuệ của Huyết Tộc ta canh gác, bọn họ chắc chắn vẫn chưa đi ra ngoài, chúng ta cùng nhau tìm kiếm đi, ta không tin bọn họ dám chạy vào sâu trong rừng!”
Nhắc tới bên trong rừng Ma Quỷ, trên mặt Thập Tam trưởng lão của Huyết Tộc cũng lộ ra chút hoảng sợ, rõ ràng Huyết Tộc của bọn họ nằm ở phương Tây, cũng có chút hiểu biết với bên trong rừng Ma Quỷ, nói không chừng còn từng chịu thiệt ở trong đó.
“Chúng ta chia làm hai đường, tìm kiếm ở bên ngoài! Nếu phát hiện đừng bứt dây động rừng, tập trung lại trước rồi đối phó với bọn họ sau!”
Dilsey nói xong thì dẫn vua hổ đỏ đi tìm theo một hướng, Thập Tam trưởng lão và Huyết Tộc xa lạ cũng đi tìm theo một hướng khác.
…
Chớp mắt đã nửa tháng trôi qua.
Tửu Đạo Nhân vẫn luôn ở trong trạng thái bế quan, hai người Lâm Kình Thương và Lâm Ẩn vẫn luôn trông coi ở gần đó, chú ý động tĩnh xung quanh.
Lúc ngày thứ ba, hai cao thủ Địa Tiên của Huyết Tộc đã tìm đến chỗ bọn họ bên này, nhưng trước khi Tửu Đạo Nhân bế quan đã bố trí trận pháp ở xung quanh, mới không bị hai người đó phát hiện ra.
Trong khoảng thời gian Tửu Đọa Nhân bế quan, người của Huyết Tộc và Giáo Đình đi ngang qua nơi này ba lần, cũng may không phát hiện ra bọn họ, đến lúc này đã hơn nửa tháng không nhìn thấy mấy người kia, có lẽ đã từ bỏ rồi.
Qua hơn một tháng bế quan này, Lâm Ẩn cũng thuận lợi đột phá đến Nhân Tiên hậu kỳ, sau khi anh trở về từ Nam Dương, ăn đan dược, chuyển tu bí quyết Chu Thiên Tinh Thần, qua ba tháng tu luyện vất vả, tu vi cũng đã sắp đột phá, bây giờ đột phá đến Nhân Tiên hậu kỳ chỉ là nước chảy thành sông mà thôi.
Tu vi của Lâm Kình Thương thì không có tăng lên, vẫn là Nhân Tiên trung kỳ, nhưng tu vi càng cô đọng hơn, bí quyết Lang Gia không hổ là công pháp cùng cấp bậc với Long Điển Chí Tôn, với thực lực của Lâm Kình Thương bây giờ, có lẽ Nhân Tiên hậu kỳ cũng không phải đối thủ của cậu.
“Phải xuất quan rồi!”
Lâm Ẩn nhìn nơi vòng xoáy linh khí hội tụ, nhỏ giọng nói.
“Tửu đạo trưởng sắp hóa rồng rồi!”, Lâm Kình Thương cũng lắc đầu nói.
Khoảng thời gian này Lâm Ẩn nói với cụ rất nhiều chuyện, cụ cũng biết đến sự tồn tại của bí cảnh Côn Luân và những môn phái lánh đời kia, hơn nữa đối thủ của nhà họ Lâm bây giờ cũng cực kỳ lớn mạnh, với tu vi của cụ và Lâm Ẩn bây giờ hoàn toàn không thể đấu lại được.
Tuy cụ và Lâm Ẩn mỗi người có một quả của hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng, nhưng cái bọn họ thiếu nhất lúc này chính là thời gian, dù là Lâm Ẩn muốn tu luyện đến Nhân Tiên đỉnh cao cũng cần không ít thời gian. Nhưng bây giờ cao thủ của bí cảnh Côn Luân có thể xuống thế giới thường bất cứ lúc nào, nếu nhiều gia tộc cùng hợp tác, chưa chắc núi Long Hổ có thể đấu lại được.
“Phù phù phù!”
Lâm Ẩn và Lâm Kình Thương bên ngoài động phủ đều có thể nghe thấy tiếng hít thở vững vàng của Tửu Đạo Nhân một cách rõ ràng.
Theo hô hấp nhịp nhàng của Tửu Đạo Nhân, nguyên khí mênh mông trong đất trời cũng hội tụ đến từ bốn phương tám hướng, tạo thành một vòng xoáy nguyên khí đất trời mạnh mẽ ở bên ngoài động.
Vốn mấy năm trước là Tửu Đạo Nhân đã có thể đột phá Địa Tiên cảnh, chỉ là lão tự chặn lại, bây giờ mượn sự giúp đỡ của hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng, tạo ra thân thể Địa Tiên hoàn mỹ, động tĩnh cực kỳ to lớn.
“Động tĩnh quá lớn rồi, trận pháp không thể nào che giấu được động tĩnh nơi này nữa”.
Lâm Kình Thương nhíu mày nói.
“Có lẽ người của Huyết Tộc và Giáo Đình đã rời khỏi, chắc vấn đề không lớn đâu”, nơi này cách lối vào rừng Ma Quỷ rất xa, nếu những cao thủ Địa Tiên kia đã rời khỏi rừng Ma Quỷ thì không thể nào phát hiện động tĩnh của nơi này được.
Nhưng phải lo lắng việc vua hổ đỏ đến gây chuyện, nó là bá chủ khu vực ngoài của rừng Ma Quỷ, hơn nữa nguyên khí đất trời ở bên ngoài khá loãng, không có lợi cho việc tu luyện, có lẽ sẽ không dễ dàng rời khỏi rừng Ma Quỷ được.
“Gào!”
Lâm Ẩn vừa nghĩ tới điều này, một tiếng hổ gầm đã vang lên từ phía xa.
“Đám trộm cắp, không ngờ các ngươi lại trốn ở đây!”
Thân thể cao lớn của vua hổ đỏ nhanh chóng vụt đến từ cây cối xa xa, đằng sau còn có bốn dị thú Nhân Tiên hậu kỳ, cảm nhận được nguyên khí đất trời cuồn cuộn ở nơi này, sắc mặt không khỏi hơi thay đổi.
Hai loài người dám ra tay với nó kia chỉ Nhân Tiên cảnh đã có thực lực như thế, nếu đột phá đến Địa Tiên cảnh, nó làm gì còn cơ hội sống nữa chứ.
“Chịu chết đi!”
Nghĩ vậy, vua hổ đỏ phát ra tiếng gào thét rung trời, bốn con dị thú bắt đầu tấn công Lâm Ẩn và Lâm Kình Thương, còn vua hổ đỏ thì phun ra một ngọn lửa về phía Tửu Đạo Nhân bế quan.
“Ẩn Nhi, cháu ngăn vua hổ đỏ lại, ông xử lý bốn con dị thú này”.
Sắc mặt Lâm Kình Thương thay đổi, la to.
“Vâng, ông cố cẩn thận!”
Lâm Ẩn cũng không nói nhiều, anh có lòng tin với thực lực của Lâm Kình Thương, tuy ngăn cản bốn con dị thú này một lúc có lẽ sẽ bị thương, nhưng chắc chắn không thể mất mạng.
Bên phía Tửu Đạo Nhân đã đến giai đoạn quan trọng, lúc này tuyệt đối không thể bị quấy rầy, nếu không thời gian tăng cấp lên Địa Tiên sẽ bị chậm lại rất nhiều năm.
“Ầm!”
Lâm Ẩn giậm nhẹ chân xuống đất, lập tức xuất hiện trước mặt ngọn lửa, đánh một quyền về phía nó.
“Ầm!”
Một quyền của anh đánh bay ngọn lửa, hơn nữa còn không hề ngừng lại mà đánh thẳng về phía vua hổ đỏ.
“Đồ trộm cắp, chẳng lẽ ngươi thật sự tưởng mình là đối thủ của ta à?”
Vua hổ đỏ gào lên một tiếng, vung móng vuốt về phía Lâm Ẩn.
Trong chốc lát, một người một hổ đã đánh nhau mấy trăm chiêu, ai cũng không làm gì được ai, càng chiến đấu, vua hổ đỏ càng hoảng hốt, nửa tháng trước lúc nó đấu với Lâm Ẩn, Lâm Ẩn vẫn còn nằm ở thế yếu, nhưng bây giờ chỉ mới nửa tháng trôi qua, không ngờ thể lực của Lâm Ẩn lại có tiến bộ thêm, đúng là đáng sợ.
Nhưng vào lúc này.
Một khí thế long trời lở đất dâng lên trong động phủ.
“Xẹt!”
Hai tia chớp sáng rực lóe lên trong hư không.
Danh Sách Chương: