Mục lục
Thiểm hôn tổng tài khế ước thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 104: Cô muốn hiến thân đến thế








Cố Hề Hề không nghĩ Doãn Tư Thần đột nhiên lại nổi cơn thịnh nộ. Trước giờ dù anh tức giận cũng không bộc phát như thế này, cô nhất thời bị dọa sợ ngây người tại chỗ.




“Vậy em liệu mà làm cho tốt việc của em!” Doãn Tư Thần cắn răng nghiến lợi: “Trong thời gian hôn nhân, nếu em dám làm chuyện gì ảnh hưởng đến Doãn gia…”




Lời phía sau, Doãn Tư Thần tức giận đến mức không nói ra được. Anh hung hăng điên tiết ném món đồ trong tay vào tường.




BANG — Một hộp gấm rơi xuống, lẳng lặng nằm trên sàn.




Doãn Tư Thần cũng không thèm nhìn, tức giận đá cửa phòng họp đi ra ngoài. Cố Hề Hề ngẩn ngơ, tầm mắt lập tức rơi vào vật trên sàn. Hộp gấm… một cặp nhẫn hiện ra trong mắt cô. Đây là…




Cô từ từ ngồi xổm xuống, cầm lấy cặp nhẫn đặt vào trong lòng bàn tay, nhìn thật tỉ mỉ. Cặp nhẫn này đẹp quá! Chẳng lẽ anh gọi cô đến là muốn cô xem cặp nhẫn này?




Nhưng sao lại muốn cô xem? Không phải nhẫn này dành cho Lâm Tiểu Nhã sao? Không phải anh nói với Lâm Tiểu Nhã là anh vẫn chưa quên cô ta sao?




Trong đầu Cố Hề Hề loé qua một tia sáng, cô cẩn thận đeo chiếc nhẫn nhỏ vào tay.




Vừa y!




Chẳng lẽ chiếc nhẫn này không phải dành cho Lâm Tiểu Nhã?




Cố Hề Hề cầm chiếc nhẫn còn lại chạy ra khỏi phòng họp, nhưng không còn thấy bóng dáng Doãn Tư Thần nữa. Cô lại đi đến phòng làm việc của anh, cũng không thấy anh ở đó.




Anh đi đâu mất rồi?




Trợ lý thấy vẻ mặt mất mát của Cố Hề Hề, liền nói: “Thiếu phu nhân, tổng giám đốc đã đến phòng tập quyền anh.”




Tập quyền anh? Anh còn có sở thích này sao?




Đã biết anh đang ở đâu, thì Cố Hề Hề ngược lại không đi tìm nữa.




Thôi được rồi, để cô giữ tạm cặp nhẫn này vậy, sau này trả lại cho anh. Nhưng tay cô nhỏ thế này thì không thể mang chiếc nhẫn lớn được, hộp gấm cũng bị hư rồi, không thể nào để lại chỗ cũ được.




Cố Hề Hề nghĩ ngợi một hồi liền tháo dây chuyền ra, đem hai chiếc nhẫn xuyên vào dây chuyền rồi đeo lại trên cổ.




Những trợ lý đi theo Doãn Tư Thần hôm nay đều cảm nhận được áp lực nặng nề và tâm trạng cực kỳ không vui của anh, không ai dám nhiều lời, mỗi người đều chuẩn bị sẵn tinh thần giống như anh sẽ trút cơn thịnh nộ lên họ bất cứ lúc nào, cả đám tất bật đi theo Doãn Tư Thần đến phòng tập quyền anh.




Doãn Tư Thần cứ thỉnh thoảng sẽ đến phòng tập quyền anh này, nếu không là người quen biết khá rõ về anh, thì chắc sẽ không ai biết Doãn Tư Thần là một tay đấu quyền anh hạng cân bảy mươi ký.




Thời gian còn ở nước ngoài, những lúc nhàn rỗi không có gì làm thì anh tham gia vài cuộc thi đấu nhỏ, có một lần đã bộc lộ tài năng trong môn quyền anh!




Thế nhưng Doãn gia là gia tộc như thế nào, thật vất vả để bồi dưỡng người thừa kế, sao có thể cho phép anh theo nghiệp quyền anh?




Vì thế Doãn lão phu nhân đã ra lệnh tước đoạt quyền thi đấu của Doãn Tư Thần và buộc anh ngồi vào ghế tổng giám đốc. Về sau này, Doãn Tư Thần cũng chỉ thỉnh thoảng đến phòng tập quyền anh để thoả cái cảm giác thi đấu ngày xưa.




Nhưng hôm nay không giống mọi bữa, Doãn Tư Thần một thân cường đại khí thế, không thèm quan tâm gì cả, trút hết sự tức giận qua từng cú đấm, những người khác ở trong phòng tập vì sự kịch liệt của Doãn Tư Thần mà ngẩn ngơ nhìn.




Khí thế thật đáng sợ…




Tiểu A đã ở bên cạnh chuẩn bị hết các vật dụng, Doãn Tư Thần làm nóng người trước rồi mang bao tay vào đánh điên cuồng, bao cát ở giữa phòng nặng ước chừng cũng hai trăm ký mà bị anh đánh đến lắc lư liên hồi!




Mấy người trợ lý nhìn nhau!




Tiểu B nhịn không được hỏi Tiểu A: “Tổng giám đốc hôm nay làm sao vậy? Ngài ấy trước kia cũng không đánh bao cát như vậy! Hôm nay có chuyện gì mà lại tức giận đến vậy?”




Tiểu A thở dài một tiếng, không nói gì.




Có thể làm tổng giám đốc tức giận đến mất kiềm chế như thế này, ngoài thiếu phu nhân ra thì còn ai khác? Đoán là thiếu phu nhân lại vô ý nói gì đó chọc giận tổng giám đốc nữa rồi. Thân là trợ lý thân cận nhất của tổng giám đốc, có phải nên nhắc nhở thiếu phu nhân một chút không?




Tiểu A yên lặng suy nghĩ.




Doãn Tư Thần đánh xong bao cát, lại xoay người đá một cái, bao cát rơi xuống đất, anh lại hung hăng một chân đá bao cát bay đến góc phòng!




PHANH — Một tiếng động lớn làm toàn bộ phòng tập im lặng, mọi người dừng lại nhìn về phía anh với gương mặt hoảng sợ!




Tiểu B thấy cảnh này, cảm thấy hôm nay không ổn rồi! Tổng giám đốc thật sự đang rất tức giận!




Tiểu A nhìn những người khác, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo họ không cần qua đây. Dù sao tổng giám đốc có vẻ như cũng trút giận được rồi.




Ai… Tổng giám đốc cũng thật khổ! Thiếu phu nhân yếu đuối mong manh như vậy, hiện tại còn đang có thai, dù tổng giám đốc tức giận cỡ nào cũng không đụng đến một đầu ngón tay của thiếu phu nhân.




Cho nên cũng chỉ biết đến đây để bộc phát!




Mà thiếu phu nhân, rốt cuộc cô đã nói gì mà khiến tổng giám đốc tức giận đến như vậy?




Doãn Tư Thần ở phòng tập quyền anh đánh suốt hai giờ liền, đến khi người mệt nhoài nằm vật trên sàn, mồ hôi đầm đìa thì mới thôi. Xả hết tức giận trong lòng, cuối cùng Doãn Tư Thần mới thấy tâm trạng bình ổn lại.




Tiểu A thấy Doãn Tư Thần đã hoàn toàn bình tĩnh lại, mới lập tức mang khăn lông đến.




Doãn Tư Thần nhận khăn lông lau mồ hôi, rồi ném lại cho Tiểu A, hỏi một câu: “Mấy giờ rồi?”




“Đã năm giờ chiều.” Tiểu A cung kính trả lời: “Đến giờ tan tầm ở công ty.”




Ý tứ của Tiểu A rất rõ: Thiếu phu nhân sau giờ làm sẽ không có xe để về, vì vừa rồi tổng giám đốc lúc ra khỏi công ty, cũng đã lấy xe đi rồi!




Doãn Tư Thần tức thì hiểu ý nhắc nhở của Tiểu A, từ từ đứng lên: “Dọn dẹp đi, chuẩn bị trở về.”




“Vâng, tổng giám đốc!” Tiểu A đáp lời rồi rời đi.




Ai da, vừa rồi vì để trút giận mà tổng giám đốc đánh hỏng hết bao cát, lại đem mọi người trong phòng tập ra làm bao cát tập luyện tiếp, xem ra phải thu dọn bồi thường cho phòng tập rồi…




Doãn Tư Thần đi vào phòng tắm chuyên dụng dành cho riêng anh, nhanh chóng tắm xong rồi ra ngoài. Anh còn chưa kịp đến phòng thay quần áo, liền nhìn thấy một bóng dáng trốn trong góc phòng đang từ từ bước ra.




Doãn Tư Thần cố nén lại tâm tình mới không đá văng đối phương đi!




“Tư Thần…” Lâm Tiểu Nhã đã đợi ở đây rất lâu, rốt cuộc cô ta cũng chờ được, nũng nịu bước tới ôm lấy hông Doãn Tư Thần.




Doãn Tư Thần cúi đầu nhìn cô ta, khoé miệng nở nụ cười chế giễu. Giờ đây không còn một siêu mẫu Lâm Tiểu Nhã đầy khí chất từng thấy ở Milan nữa, thân thể cô ta mặc một bộ đồ bó sát, mang tất chân ren màu đen, nhìn như những phụ nữ hay xuất hiện trên tạp chí khiêu dâm, muốn gợi tình bao nhiêu thì có bấy nhiêu!




“Tư Thần, em thật sự rất nhớ anh!” Cả người Lâm Tiểu Nhã ôm chặt Doãn Tư Thần, tham lam hít lấy mùi hương đặc trưng của anh, õng ẹo cọ sát vào người anh.




“Cô vào đây bằng cách nào?” Doãn Tư Thần nhíu mày.




Đây là phòng tắm dành riêng cho anh, người ngoài vốn không được phép vào, trừ phi là các nhân viên ở đây.




“Tư Thần, em biết anh kết hôn với Cố Hề Hề là bị ép buộc! Hơn nữa anh chưa từng quên em, cũng lâu như vậy mà anh chưa từng chạm đến người phụ nữ khác. Tư Thần, giờ không cần thử lòng em nữa đâu, em thật sự hối hận rồi, em sẽ nghiêm túc sửa sai. Hôm nay hãy để em hầu hạ anh nhé?” Bàn tay Lâm Tiểu Nhã không chờ nổi nữa, cô tay mau chóng cởi áo choàng tắm của Doãn Tư Thần.




Thân hình cường tráng hoàn mỹ làm thiêu đốt đôi mắt thèm thuồng của Lâm Tiểu Nhã!




Đây mới là một người đàn ông ưu tú! Chỉ có người đàn ông như vậy, mới xứng với Lâm Tiểu Nhã!




Ngón tay Lâm Tiểu Nhã vuốt ve lồng ngực săn chắc của Doãn Tư Thần, tức thì bàn tay anh bắt lấy tay cô ta, ngăn lại động tác ve vãn này.




“Cô còn chưa trả lời câu hỏi của tôi.” Ánh mắt Doãn Tư Thần đầy vẻ khinh thường.




Trước đây thời gian cô ta ở bên cạnh anh, quả thật cảm giác cũng không tệ lắm, thậm chí anh từng nghĩ chờ cô ta thoả nguyện sự nghiệp xong thì sẽ kết hôn. Bởi vì anh từng cho rằng Lâm Tiểu Nhã khác biệt với những người phụ nữ khác.




Lúc trước Lâm Tiểu Nhã ở trước mặt anh là bộ dáng cao cao tại thượng, chưa bao giờ lộ vẻ mặt gấp gáp ham muốn hiến thân, không làm những trò hề rẻ tiền này.




Hiện tại anh không thể không tiếc nuối khi phát hiện thì ra anh cũng lúc nhìn nhầm. Lâm Tiểu Nhã lúc này so với bộ dáng trước kia, thật sự là khác nhau quá xa!




Nếu sớm biết Lâm Tiểu Nhã cũng như những người phụ nữ khác, anh lúc trước có lẽ sẽ không buồn liếc nhìn cô ta dù một cái.




“Em… Em xin làm phục vụ ở chỗ này.” Lâm Tiểu Nhã tưởng bở rằng Doãn Tư Thần hỏi câu này là quan tâm cô ta, liền bày ra vẻ nức nở: “Tư Thần, em làm vậy đều là vì anh! Em đã phải làm như vậy, anh sẽ tin em nghiêm túc rồi chứ?”




“Xin làm phục vụ?” Doãn Tư Thần nhướng mày, ha hả, người phụ nữ này quả nhiên cũng như những người khác, không có gì khác biệt!




Còn Cố Hề Hề cho tới bây giờ cũng chưa, và sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy. Thậm chí cô ấy chỉ nghĩ đến việc rời khỏi anh…




Nghĩ đến Cố Hề Hề, ánh mắt Doãn Tư Thần lại muốn bùng cháy lửa giận.




Lâm Tiểu Nhã thấy ánh mắt nóng lên của Doãn Tư Thần, cô ta lại tưởng rằng mình đã thành công khơi gợi ham muốn của anh, lập tức kêu lên một tiếng não nùng, cả người đều dựa vào người anh.




“Tư Thần, em cũng không ngại cùng anh ở chỗ này…” Lâm Tiểu Nhã nũng nịu nói một câu ám muội.




Chỉ cần Doãn Tư Thần tiếp nhận, vậy thì mọi chuyện tiếp theo đều dễ dàng!




Cố Hề Hề, người đàn ông này không thuộc về cô, cô chiếm anh ấy đã lâu như vậy thì cũng nên từ bỏ đi!




Lúc Lâm Tiểu Nhã đầy chờ mong Doãn Tư Thần sẽ nhào vào cô ta như một con sói, thì Doãn Tư Thần lại cười lành lạnh, nhẹ nhàng hỏi một câu: “Cô thật sự muốn hiến thân đến thế?”




Lâm Tiểu Nhã nghe câu hỏi này, liền trở nên ẻo lả hơn!




Thật đáng ghét mà! Người ta đã mặc như vậy, rõ ràng đến vậy rồi! Anh còn không mau nhào vào!




Lâm Tiểu Nhã nũng nịu: “Đúng vậy, Tư Thần! Em đã chuẩn bị sẵn sàng rồi! Hôm nay em phải trở thành người phụ nữ của anh!”




Đôi mắt Doãn Tư Thần lướt qua người phụ nữ đang bám sát vào lồng ngực của anh, bàn tay anh đặt lên vòng eo của Lâm Tiểu Nhã: “Thật không? Cô sẽ không hối hận?”




“Đương nhiên không hối hận!” Lâm Tiểu Nhã cam đoan.




“Mặc kệ hôm nay tôi làm gì với cô, cô đều không hối hận?” Ánh mắt Doãn Tư Thần lạnh băng, bàn tay cũng dùng sức hơn.




Chính cô tự tìm đường chết, vậy đừng trách bổn thiếu gia vô tình.




Đã cho cô rất nhiều cơ hội! Cô vẫn nhiều lần thách thức sự nhẫn nại của bổn thiếu gia!




Lâm Tiểu Nhã, vậy thì cô chuẩn bị sẵn sàng đi!



Edited by Airy



Beta by Airy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK