Cố Hề Hề đưa tay vuốt ve nhẹ nhàng bụng của mình, cô không trả lời câu hỏi của Mộc Nhược Na mà cười nhẹ, nói: “Nhược Na này, cậu cũng có thể cảm giác được vì sao tôi luôn duy trì khoảng cách với mọi thứ đúng không, đó là vì để tương lai khi ra đi sẽ không phải lưu luyến điều gì cả!”
“Ừm, tôi cảm giác được.” Mộc Nhược Na nói xong, lại quan sát Cố Hề Hề, nói tiếp: “Tôi cảm giác được, vậy Doãn Tư Thần… anh ta hẳn cũng cảm giác được?”
Cố Hề Hề không trả lời vấn đề này.
Doãn Tư Thần có cảm giác được hay không cũng không quan trọng nữa. Anh đã trở lại bên cạnh Lâm Tiểu Nhã rồi, cô ta lại một lần nữa lợi dụng cô để thực hiện mục đích.
Thôi, không nghĩ nữa!
Coi như là hoàn toàn chấm dứt tình cảm này, chấm dứt tình bạn gần hai mươi năm! Từ nay về sau, cô và Lâm Tiểu Nhã không còn liên quan. Chỉ là nghĩ đến việc cô lại bị lợi dụng, cảm thấy bản thân thật ngu ngốc. Nếu không phải Mộc Nhược Na nói ra sự thật, có lẽ cô vẫn sẽ tiếp tục bị lừa…
Không sao cả…!
Cô đã lựa chọn rời khỏi Doãn gia, rời khỏi Doãn Tư Thần, cô sẽ mang theo mẹ cùng đi xa khỏi nơi này! Giờ mẹ đã cắt đứt quan hệ với Cố gia, hoàn toàn không có gì cản trở mẹ đi cùng cô nữa. Chỉ là căn nhà Doãn Tư Thần đã mua cho mẹ, giờ lại từ bỏ…
Cố Hề Hề nghĩ đến đây, lập tức nhìn Mộc Nhược Na nói: “Nhược Na, tôi có chuyện muốn nhờ cậu.”
“Được, cậu nói đi!” Mộc Nhược Na khẳng khái trả lời: “Chỉ cần giúp được, tôi sẽ không từ chối.”
Cố Hề Hề lấy di động ra, rồi nói: “Tôi sẽ chuyển toàn bộ tiền của tôi qua tài khoản của cậu, giờ tôi bị cấm túc nên không thể ra ngoài. Số tiền này cậu giúp tôi chuyển cho mẹ tôi. Đây là tiền tôi để dành cho mẹ dưỡng già.”
Mộc Nhược Na nhíu mày: “Số tiền đó cậu nên giữ lại để chi tiêu sau này. Chưa đến nửa năm nữa là sinh con rồi!”
“Không sao đâu, Doãn gia chăm sóc tôi không thiếu thứ gì cả, tôi vốn dĩ không cần đến tiền.” Cố Hề Hề miễn cưỡng cười: “Nếu đã quyết định ra đi thì cũng phải chuẩn bị trước. Tính cách Doãn Tư Thần thất thường, tôi chỉ lo anh ấy làm khó dễ luôn cả cậu, sau này lại không cho tôi gặp cậu. Cho nên nhân lúc này tôi phải phòng hờ trước.”
“Thôi được…” Mộc Nhược Na nhìn số tiền trong tài khoản của Cố Hề Hề, thật ra cô không thích việc này. Nhưng vì Cố Hề Hề đã tin tưởng mà nhờ cậy, cô là bạn cũng không thể từ chối.
Cố Hề Hề không chần chừ liền chuyển toàn bộ số tiền của cô sang tài khoản của Mộc Nhược Na. Mộc Nhược Na cũng lập tức cho người chuyển số tiền này giao cho Giản Tiếu.
Doãn Tư Thần từ trước đã cài đặt một chế độ tự động cho tài khoản của Cố Hề Hề, khi tài khoản của cô có thay đổi thì sẽ có tin nhắn được gửi vào di động của anh. Anh đang ở trong cuộc họp với một vài người khác, tin nhắn này làm anh liền biến sắc! Những người còn lại lập tức cảm thấy không ổn, đều nhìn anh.
Cố Hề Hề bình thường đều không dùng đến tiền, hơn nữa cô ấy đang bị cấm túc không được ra khỏi nhà, vậy mà cô ấy lại sử dụng một số tiền lớn như vậy!
Không khí chung quanh Doãn Tư Thần nháy mắt trở lên lạnh.
Tiểu A nãy giờ vẫn đứng bên cạnh, tuy không biết vì sao tổng giám đốc lại đột nhiên biến sắc, nhưng cũng đoán được tám chín phần là liên quan đến thiếu phu nhân.
Đã một tuần rồi mà tổng giám đốc và thiếu phu nhân vẫn chưa hoà hảo.
Lần này hai người cãi nhau lâu hơn những lần trước, không lẽ tổng giám đốc và thiếu phu nhân thật sự sẽ…?
Tiểu A nghĩ ngợi một hồi rồi lặng lẽ đi ra ngoài, gọi điện thoại về biệt thự hỏi tình hình. Tiểu A nghe nói Mộc Nhược Na đến thăm Cố Hề Hề, cũng đoán chuyện này liên quan đến Mộc Nhược Na.
Tiểu A không chần chừ, liền quay trở lại cúi người bên cạnh Doãn Tư Thần báo cáo mọi việc.
Lúc này Lâm Tiểu Nhã bưng trà vào, thản nhiên mỉm cười nói: “Thật ngại quá, để mọi người đợi lâu. Tư Thần…”
Lâm Tiểu Nhã chưa kịp nói xong thì mặt Doãn Tư Thần đã lạnh băng, không nói một lời liền đứng dậy rời khỏi!
Tiểu A đành quay lại giải thích với các vị khách: “Xin thứ lỗi, tổng giám đốc có chút việc, hôm khác sẽ hẹn mọi người để tạ lỗi.”
Các vị khách ngồi đó nhìn nhau, họ đang bàn đến vấn đề quan trọng thì Doãn Tư Thần nói đi là đi, thôi thì bọn họ cũng không cần Doãn Tư Thần tạ lỗi gì, họ vẫn mong chờ lần gặp mặt tiếp theo có thể tạo mối quan hệ với anh là cái lợi quan trọng nhất rồi.
Lâm Tiểu Nhã nhìn thấy Doãn Tư Thần bỏ đi, tức khắc đuổi theo: “Tư Thần…”
“Cút!” Doãn Tư Thần không buồn liếc mắt đến Lâm Tiểu Nhã, lạnh lùng nói ra một chữ.
Lâm Tiểu Nhã vất vả lắm mới được một lần nữa đến cạnh Doãn Tư Thần, cô ta đương nhiên không dễ dàng bỏ qua cơ hội này, thấy anh tức giận vậy thì cô ta cũng đoán được chuyện có liên quan đến Cố Hề Hề, lập tức liền nói: “Tư Thần, đã lâu em không gặp Hề Hề rồi, em rất muốn gặp cô ấy…”
Bước chân Doãn Tư Thần dừng lại, chậm rãi quay đầu lạnh lùng nhìn Lâm Tiểu Nhã.
Lâm Tiểu Nhã trước giờ chưa từng thấy ánh mắt đáng sợ như vậy của Doãn Tư Thần, cô ta bắt đầu run lên.
Tầm mắt Doãn Tư Thần lạnh băng một lúc, sau đó giống như nghĩ ra điều gì, liền nói hai chữ: “Theo tôi.”
Nói xong anh lập tức rời khỏi.
Lâm Tiểu Nhã đứng đó toát mồ hôi vì sợ hãi, cô ta cứ nghĩ Doãn Tư Thần sẽ trừng phạt cô ta, nhưng anh lại nói cô ta theo anh?
Nhìn Doãn Tư Thần và Tiểu A sắp rời khỏi, cô ta mới phản ứng lại, liền chạy theo.
Cố Hề Hề vừa tiễn Mộc Nhược Na, cô còn chưa kịp về phòng thì thấy một chiếc xe chạy nhanh vào cổng, dừng lại trước mắt cô.
Cô nhìn người trong xe, tức khắc ngẩn người.
Doãn Tư Thần sao đã trở lại rồi?
Chính là ngay sau đó, Cố Hề Hề lại thấy Doãn Tư Thần khoát tay Lâm Tiểu Nhã cùng nhau bước xuống…
Cảm giác đau đớn lần nữa bao phủ trái tim cô, Cố Hề Hề khó khăn tự dời tầm mắt đi chỗ khác, cô không muốn nhìn thấy đôi nam nữ này một chút nào.
“Thiếu phu nhân…” Tiểu A đến gần, thấy cô đang khó xử nên đành nói: “Tổng giám đốc nói tiểu thư Dina và thiếu phu nhân vốn là bạn tốt, gần đây thiếu phu nhân ở nhà nhất định rất nhàm chán, nên muốn đưa tiểu thư Dina đến đây chơi làm bạn với…”
Đưa Lâm Tiểu Nhã đến đây?
Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần.
Cô nghĩ đến cả trăm tình huống, cũng không nghĩ Doãn Tư Thần có thể mang Lâm Tiểu Nhã về nhà!
Anh rõ ràng biết hết mọi chuyện của cô và Lâm Tiểu Nhã, còn mang cô ta đến đây…
Tôi hiểu rồi, Doãn Tư Thần, anh đây là muốn nói với tôi, cô ta sẽ là nữ chủ nhân tương lai ở đây đúng không?
Tôi đã hiểu!
Ánh mắt Cố Hề Hề trở nên chật vật.
Doãn Tư Thần nhìn thấy ánh mắt ủy khuất của Cố Hề Hề, đáy lòng anh đột nhiên thấy đau xót. Nhưng anh liền nghĩ đến lúc Lâm Tiểu Nhã gửi những hình ảnh kia, lửa giận của anh lại không thể kiềm chế được!
Thì ra Cố Hề Hề từ lúc bắt đầu đã có ý định như vậy, sinh ra đứa bé xong sẽ cùng Triệu Trạch Cương cao bay xa chạy?
Ha hả, đúng là vậy mà, sao anh lại có thể quên mất, trong ngày hôn lễ Cố Hề Hề cũng chút nữa là thật sự bỏ đi với Triệu Trạch Cương! Nếu có khác nhau chỉ là bỏ đi trước khi kết hôn và bỏ đi sau khi sinh con?
Cô ấy hẳn phải biết công ty của Triệu Trạch Cương đã bị anh xử lý, chắc là tên Triệu Trạch Cương kia rất cần tiền, vậy là Cố Hề Hề đã đem toàn bộ số tiền của cô ấy để giúp đỡ hắn?
Ha hả, Cố Hề Hề, trái tim em rốt cuộc làm bằng gì vậy?
Doãn Tư Thần này chưa từng đối với người phụ nữ nào như vậy!
Tôi đã làm nhiều việc vì em, vẫn không thể làm em rung động sao? Em vẫn muốn bỏ đi cùng Triệu Trạch Cương sao?
Cố Hề Hề! Em giỏi lắm!
Nghĩ đến những chuyện này, Doãn Tư Thần biến nỗi niềm đau lòng trong anh thành lời nói lạnh lùng: “Dù sao trong nhà cũng còn trống rất nhiều phòng, phu nhân sẽ không để tâm chứ, đúng không?”
Lúc này Lâm Tiểu Nhã quả thật đã vui đến phát điên rồi! Cô ta chờ ngày này đã rất lâu! Giờ cô ta có thể hiên ngang bước vào căn nhà này! Tất cả mọi thứ thuộc về Cố Hề Hề đều sẽ thuộc về cô ta!
Ha ha ha!
Cố Hề Hề, thật xin lỗi! Mọi thứ cô đang có, tôi đành phải tiếp nhận thôi!
Doãn Tư Thần nói xong câu này, không nhìn đến Cố Hề Hề, liền đi cùng Tiểu A vào nhà.
Cố Hề Hề cảm thấy đầu cô choáng váng, trong đầu luôn lặp lại một câu hỏi: Vì sao? Vì sao lại như vậy?
Lâm Tiểu Nhã tiến lên đem hành lý trong tay đưa cho thím Trương, cao giọng nói: “Hề Hề, thật ngại quá, tôi không cố ý, cậu đừng giận tôi được không?”
Lâm Tiểu Nhã đặt tay lên bả vai Cố Hề Hề, lại bị cô gạt ra.
Thấy Cố Hề Hề phản kháng, Lâm Tiểu Nhã càng đắc ý: “Tư Thần cũng thật là, anh ấy cứ nói ở bên ngoài không tốt, nhất quyết đòi mang tôi về nhà bằng được, làm người ta bối rối quá!”
Lâm Tiểu Nhã tiếp tục khoe khoang: “Cũng tốt, dù sao chúng ta cũng từng là bạn, giờ xem ra quan hệ lại càng hoà hảo. Tôi trước giờ cũng không biết Tư Thần lại có thể dịu dàng như vậy… Ha hả ha hả… Ngại quá, tôi không cố ý làm cậu buồn đâu! Dù sao sớm muộn cậu cũng rời khỏi đây mà! Tôi cũng phải tiếp nhận vị trí nữ chủ nhân tương lai để bước vào ngôi nhà này thôi!”
Cố Hề Hề thấy đáy lòng mình bị dìm xuống thật sâu, thật sâu… Sâu đến mức không thể thấy chút ánh sáng mặt trời! Một khắc này, cô đột nhiên phát hiện ra cảm giác này thật lạnh lẽo!
Thím Trương bên cạnh hoàn toàn không nhịn được, đến gần Cố Hề Hề nói: “Thiếu phu nhân, cô đứng lâu như vậy rồi, cô có muốn đi nghỉ ngơi một chút không? Lão phu nhân vẫn luôn quan tâm lo lắng cho cô!”
Edited by Airy
Beta by Airy