“Được rồi, ở đây có tiền là muốn làm gì làm, chỉ cần có tiền thì không lo không được phục vụ chu đáo! Thậm chí là đem các anh chàng đẹp trai đến đây hầu hạ cũng là chuyện nhỏ!” Mộc Nhược Na hào hứng tiến vào, cô cởi áo khoác để sang một bên ghế sofa, bước lên tấm thảm mềm trong phòng, nhấn vào nút gọi phục vụ: “Cho phòng của tôi một suất phục vụ trọn gói!”
Cố Hề Hề ngơ ngác bước đến hỏi: “Suất phục vụ trọn gói là gì?”
“Đương nhiên là tìm người mát xa rồi! Cậu ngốc thật!” Mộc Nhược Na liếc mắt một cái: “Tôi đi công tác mấy bữa mệt mỏi, giờ trở về phải thư giãn một chút, cậu đừng có bảo thủ quá, chán lắm!”
Lời trêu chọc của Mộc Nhược làm tâm tình Cố Hề Hề dường như dễ chịu hơn một chút, không lâu sau ở bên ngoài có tiếng gõ cửa và có… bốn chàng trai tiến vào.
Cố Hề Hề hoảng hốt, thật đúng là kêu bốn anh chàng đến đây ư!
Mộc Nhược Na có vẻ như đã rất quen thuộc, liền nói với Cố Hề Hề: “Phục vụ ở đây là vậy, khách nam sẽ do nhân viên nữ phục vụ, còn khách nữ sẽ được nhân viên nam phục vụ, nếu không sao ở đây lại thu phí cao như vậy được? Yên tâm đi, bọn họ không chỉ có ngoại hình đẹp mà cả kỹ thuật đều rất tuyệt. Được rồi, tới đây tới đây ấn vai giúp tôi, người tôi mệt muốn chết rồi! Tôi đã đi công tác một lèo qua mười mấy quốc gia mà không ngừng nghỉ đó, mệt đến điên luôn!”
Mộc Nhược Na xoay người đi đến bên cạnh giường mát xa và nằm sấp xuống, hai chàng trai lập tức tiến đến quỳ gối bên giường, bắt đầu đấm bóp toàn thân cho cô.
Cố Hề Hề nghẹn họng nhìn trân trối.
Hai chàng trai còn lại cung kính nói với Cố Hề Hề: “Xin hỏi phu nhân cần mát xa ở đâu?”
Cố Hề Hề xua xua tay định từ chối.
Mộc Nhược Na lúc này đang thả lỏng, liền mở miệng, giọng nói có vài phần thư giãn: “Cô ấy hiện tại đang mang thai bảy tháng, hai người giúp cô ấy xoa bóp vai, cổ và tứ chi đi. À đúng rồi, ở đây không phải có bài tập vật lý trị liệu giúp tịnh tâm dưỡng thai sao? Giúp cô ấy đi.”
Cố Hề Hề chưa kịp phản ứng thì đã bị hai chàng trai phục vụ kéo đến ngồi trên một ghế dài, hai người họ quỳ xuống chủ động cởi giày của cô và bắt đầu công việc.
“Này này này… tôi thật sự không có quen…” Cố Hề Hề quay đầu nhìn Mộc Nhược Na đang nằm trên giường bên cạnh, gương mặt cô phiêu phiêu như sắp ngủ.
“Từ từ là quen thôi, cậu đó, đừng có lúc nào cũng gò bó bản thân quá! Thân là thiếu phu nhân của Doãn gia mà ngày nào cũng tự nhốt mình ở nhà, không sợ buồn đến chết sao? Ở thành phố này nhiều hội sở cao cấp mà lại không tận hưởng? Cậu yên tâm đi, phục vụ ở đây làm việc rất chuyên nghiệp, không phải kiểu lung tung đâu, mỗi tháng họ đều phải trải qua kiểm tra thân thể định kỳ để đảm bảo sức khoẻ cho công việc. Đương nhiên nếu thích ai trong số họ thì cậu cũng có thể bao nuôi một anh… ha ha! Chỉ là tôi chưa hứng thú với anh nào cả…!” Mộc Nhược Na càng nói thì hai bên tai Cố Hề Hề càng đỏ ửng lên.
Cố Hề Hề cúi đầu, nhìn một anh chàng đang quỳ gối mát xa cho cô, ánh mắt người thanh niên này rất sáng, gương mặt thanh tú, cô nhịn không được liền lên tiếng hỏi: “Cậu năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Sao lại làm công việc này?”
“Hồi phu nhân, tôi năm nay mười chín tuổi, từ năm mười lăm tuổi thì đã nghỉ học và theo nghề này được ba năm rồi. Thiếu phu nhân yên tâm, tôi sẽ cẩn thận, không làm cô và em bé bị ảnh hưởng gì cả.” Ánh mắt người thanh niên sáng ngời, nhanh nhẹn đáp.
Cố Hề Hề cảm thấy chàng trai này thật xinh đẹp, thậm chí nét mặt còn hao hao con gái. Anh chàng cũng cảm nhận được Cố Hề Hề có thiện cảm với cậu ta, nên càng ra sức mát xa chu đáo.
Cố Hề Hề nhìn sang thấy Mộc Nhược Na đang hưởng thụ rất thoải mái, nên cô không kháng cự nữa, tuỳ ý để cho đối phương xoa bóp tứ chi.
Cảm giác này thật là… thật là thoải mái quá…
Một hồi sau thì mắt Cố Hề Hề đã lờ đờ, cô mơ màng ngủ lúc nào không hay, cửa phòng mở ra từ lúc nào không biết, một thân ảnh cao lớn từ bên ngoài nhẹ nhàng bước vào. Bốn người phục vụ định mở miệng thì đối phương liền ra hiệu im lặng, cả bốn người lập tức không hé răng.
Người đàn ông bước vào phòng chậm rãi đi đến bên cạnh Cố Hề Hề, kéo một cái ghế ngồi xuống, đưa tay tiếp tục công việc của chàng trai phục vụ giúp Cố Hề Hề xoa bóp và bấm huyệt toàn thân.
Cố Hề Hề ngủ say sưa, hoàn toàn không biết người phục vụ đã thay đổi, chỉ cảm thấy bàn tay mát xa giống như đã dùng sức hơn, giúp toàn thân cô thư giãn gân cốt…
“Ưm… nhẹ một chút…” Cố Hề Hề mơ màng lẩm bẩm: “Đừng đụng đến nhẫn của tôi…”
Động tác xoa bóp bỗng nhiên khựng lại, ngón tay thon dài dịu dàng vuốt ve ngón áp út đeo nhẫn của Cố Hề Hề, một lúc sau lại đan chéo bàn tay hai người lại, cùng nắm tay nhau.
Cố Hề Hề càng ngủ càng sâu, tựa như những nỗi buồn mất mát trong nhiều ngày qua đã dần phai nhạt… Bàn tay to lớn nhẹ nhàng vén phần tóc mai của cô, nhịn không được lại cúi đầu đặt một nụ hôn lên trán cô.
“Đừng nói cho cô ấy tôi đã tới đây…” Thân ảnh cao lớn đứng lên, yên lặng rời đi: “Mấy ngày qua cô ấy đã ngủ không yên giấc, cứ để cô ấy ngủ.”
Một giấc ngủ này thật dài, đến khi tỉnh dậy cúi đầu vẫn còn thấy hai anh chàng phục vụ đang xoa bóp chân cho cô, bởi vì mang thai nên chân của cô bắt đầu phù ra, mỗi ngày người hầu trong nhà đều phải giúp cô mát xa.
Nghĩ lại không ngờ hai anh chàng này có kỹ thuật tốt đến vậy, mới một chút thôi mà cô đã ngủ rất sâu, rất dễ chịu.
Cố Hề Hề quay đầu nhìn lại, Mộc Nhược Na đang nằm trên giường ngủ say sưa như một con heo lười biếng, cô nhịn không được bật cười.
Có lẽ Mộc Nhược Na cũng rất mệt rồi?
Cố Hề Hề sau khi tỉnh táo thì nói hai người phục vụ ngừng lại, chậm rãi đứng lên: “Được rồi, không cần mát xa nữa đâu, mọi người đi nghỉ đi.”
Bốn người phục vụ lập tức đứng dậy, yên lặng rời khỏi.
Người có thể đến hội sở này làm khách, đa số là đến thư giãn, có nhiều người đến đây để mua vui. Còn hai vị khách quý này xem ra là thời gian qua không được nghỉ ngơi tốt, nên đến đây là thả lỏng tinh thần.
Cố Hề Hề chờ bốn người phục vụ rời khỏi, mới đưa tay vuốt ve khuôn mặt mình, kỳ lạ thật… rõ ràng lúc ngủ hình như có người hôn cô… Nhưng sao có thể chứ?
Những người phục vụ đó không có lá gan này đâu…? Người có thể đến đây đều là người có địa vị nên họ không thể tuỳ tiện trêu chọc.
Xem ra chắc là cô nằm mơ rồi?
Cố Hề Hề hít một hơi thật sâu, định ra ngoài hít thở không khí một chút, cô biết Mộc Nhược Na có thói quen khi ngủ dậy sẽ uống một ly rượu, nên định đi tham quan hầm rượu và chọn một chai rượu vang đỏ cho Mộc Nhược Na.
Hầm rượu nằm ở tầng chót của hội sở, chính là tần ngầm thứ ba, ở đây nhiệt độ rất thấp để đảm bảo rượu được giữ ổn định. Cô vừa tới hầm rượu thì báo cho người kiểm tra số phòng của mình, lập tức nhận được bảng số và có thể vào bên trong chọn rượu thoải mái và tính tiền sau khi trả phòng.
Lúc này có không ít người lại đây cùng lựa rượu vang, xem ra sở thích của mọi người cũng giống nhau. Ở một nơi thế này đàm đạo thế sự, hay là phong lưu tán tỉnh, hoặc là thư giãn tinh thần, dù thế nào thì sao lại không uống một ly rượu?
Hầm rượu càng ngày càng nhiều người ghé thăm…
Cố Hề Hề đứng trước loạt rượu đặt trên giá, rượu được phân theo niên đại đa dạng, cô nhìn một chút thì tức khắc tìm được Chateau Lafite. Đúng là một hội sở xa hoa, đến cả rượu Chateau Lafite mà có thể trưng bày đầy cả một giá, tất nhiên đều là rượu được sản xuất vài năm gần đây, những rượu có niên đại trăm năm trở lên dĩ nhiên không thể có ở nơi này.
Dù vậy nhưng chỉ cần là Chateau Lafite thì chất lượng đảm bảo không tệ!
Cố Hề Hề nhìn lướt một cái liền nhìn trúng một chai 1985 Chateau Lafite, nhìn rất giống loại được sản xuất vào năm 1982, hương vị tinh tế nồng đậm, phong vị phong phú, ưu nhã lâu dài, đây là loại rượu mà Mộc Nhược Na ưa thích nên Cố Hề Hề không chần chừ, cô duỗi tay định lấy chai rượu này xuống từ giá.
Thời điểm Cố Hề Hề sắp chạm đến chai rượu thì một bàn tay vươn đến ngăn cản: “Khoan đã, chai rượu này tôi đã chọn, có thể nhường không?” Giọng nói hơi chói tai vang lên từ bên cạnh.
Cố Hề Hề quay đầu, nhìn thấy người trước mặt thì liền biến sắc… đúng là oan gia ngõ hẹp!
Đây không phải là cô nghệ sĩ mấy ngày nay luôn đi theo bên cạnh Doãn Tư Thần sao?
Không ngờ ở trên tivi thì nhìn cô ta khép nép e thẹn, nhưng ngoài đời lại… ngang ngược!
Cố Hề Hề không muốn so đo với người phụ nữ này, cô thuận tay buông chai rượu ra, xoay người chọn lấy một chai 1992 Chateau Lafite, rượu này có màu đỏ đậm, mùi hương liệu tinh diệu, kết cấu cân bằng, đây cũng là khẩu vị cô ưa thích, nếu lát nữa uống một chút chắc cũng không sao?
Cô duỗi tay muốn lấy chai 1992 Chateau Lafite xuống thì bàn tay của cô nghệ sĩ kia lại lần nữa ngăn cản.
“Thật ngại quá, chai rượu này tôi cũng thích lắm!” Ánh mắt cô nghệ sĩ tràn đầy chế giễu: “Vị phu nhân đây mang thai đã lớn thế này rồi, uống rượu không tốt đâu nhỉ?”
Cố Hề Hề vô ngữ nhìn đối phương, cô khẽ lắc đầu buông tay ra, xoay người đi chọn một chai rượu khác.
Cô đưa tay chọn đại một chai 1999 Chateau Lafite, quả nhiên không để cô kịp lấy thì cô nghệ sĩ trơ trẽn kia lại nói: “A nha, trùng hợp quá! Tôi cũng đang tìm chai rượu này!”
Nếu giờ mà Cố Hề Hề không nhận ra đối phương đang muốn sinh sự thì cô đúng là quá ngốc: “Cô muốn gì?”
“Muốn gì à?” Cô nghệ sĩ vung tay hất mái tóc dài, gương mặt trang điểm tinh xảo lộ vẻ khinh thường: “Đương nhiên là muốn mời vị phu nhân này nên biết thân phận, đừng xuất hiện ở những nơi không phù hợp với địa vị của cô!”
Edited by Airy
Beta by Airy