Mục lục
Truyện Chiến Thần Phong Vân - Diệp Huyền Tần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1160: Tìm kẻ thù để báo thù




Cậu ta nhìn thấy cái gì! Thiên Hành Kiện thật sự ngồi trên xe lăn.



Câu ta sao rồi! Thiên Hành Kiện nói: "Về việc mà bố đã nói, con sẽ cần cù chăm chỉ quyết tâm nghiên cứu thần công Côn Luân, một phút cũng chẳng dám thư giãn.



Cuối cùng, thì trời cũng không phụ lòng người, con đã đạt được tầng thứ bảy của thần công Côn Luân.



“Cái gì?”



Chiến Thần Côn Luân vui mừng khôn xiết.



Khi ông ấy bằng tuổi của Thiên Hành Kiện thì chỉ mới bước vào tầng thứ năm mà thôi.Nhưng mà Thiên Hành Kiện đã đạt được đến tầng thứ bảy Sau này nhất định sẽ tạo nên thành tựu trong tương lai.



Thậm chí còn có khả năng vượt qua Thần Soài Nhà họ Thiên đã có người kế nghiệp rồi.



Chiến Thần Côn Luân cười nói.



"Haha không hổ là nòi giống của ta, không làm cho ta mất mặt" "Dũng sĩ, có phải con đã bị tầng thứ bảy phản phê nên khiến cho cơ bắp hai chân tạm thời bị tổn thương không.



Đừng lo, không đến một tháng nữa thì con đã có thể đứng lên”



Thiên Hành Kiện lắc đầu thở dài: "Bố à khi con bước vào tầng thứ bảy thì con đã trấn áp thành công được phân phê “Sao?”



Vẻ mặt của Chiến Thần Côn Luândần dần trở nên nghiêm túc.



"Vậy sao con vẫn ngồi trên xe lăn?" Thiên Hành Kiện thở dài: “Ôi, thật sự là con đã bị người ta bẻ gãy hai tay hai chân, tu vi trên người đã mất hết.



Xin lỗi bố, là do con bất tài.”



“Cái gì?”



Chiến Thần Còn Luân vô cùng tức giận, vẻ mặt trở nên méo mó, dữ tợn.



Nhà họ Thiên có một thiên tài được kỳ vọng sẽ vượt qua Thần Soái, thể mà lại bị người khác khiến cho tàn phế.



Nhà họ Thiên tổn thất lớn rồi! Nếu không bảo được mối hận này thì thật sự có lỗi với tổ tiên của nhà họ Thiên!”



“Ai đã hại con!”



Mặt của Chiến Thần Côn Luân nổi đầy gần xanh: “Dần bố đến gặp hàn ta."



Thiên Hành Kiện nói: "Là ông chủ của một tập đoàn, anh ta rất mạnh và con không phải làđối thủ của anh ta!”



Chiến Thần Côn Luân chế nhạo: "Một tên doanh nhân dám làm tổn thương đời sau của Chiến Thần Côn Luân, bố sẽ chém cả nhà hắn ta! Đi, bây giờ chúng ta đi gặp hắn.”



Thiên Hành Kiện không dám nói với Chiến Thần Côn Luân rằng Diệp Huyền Tần người đàn ông của Từ Lam Khiết, đứa con gái đã mất tích nhiều năm của ông ta.



Nếu như Chiến Thần Côn Luân không thể xuống tay thì làm sao? Trên thực tế thì Chiến Thần Côn Luân vẫn không biết rằng cô con gái đã mất tích năm xưa của mình vẫn còn sống.



Và bây giờ cô đã trở thành vợ của Thần Soái! Hai giờ sau, Thiên Hành Kiện ngồi trên xe lăn và Chiến Thần Côn Luân đi đến cửa tập đoàn Diệp Linh.



Họ vừa định bước vào thì nhân viên bảo vệ ở cửa ngăn họ lại."



Dừng lại, các người đã bị đưa vào danh sách đen từ lâu, nên không được phép đi vào."



Thiên Hành Kiện cười lạnh: “Tôi muốn đi vào, ai dám ngăn cản!”



Bảo vệ không khỏi dở khóc dở cười: "Tôi nói này cậu Thiên à, tốt nhất cậu vẫn đừng nên vào đó chuốc lấy tại hoạ nữa.



Lần đầu đến đây đã bị đá ra ngoài một cách tàn nhẫn, lần thứ hai đến đây thì tay chân đều bị phế đi.



Lần này, cậu lại đến thì khó mà giữ được đầu lắm.”



“Vô sỉ!”



Khi quá khứ đáng xấu hổ được nhắc đến, Thiên Hành Kiện vô cùng tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.



Chiến Thần Côn Luân thở dài nói: Ồ, chó giữ cửa dạo này lại kiêu ngạo thế sao.



Chủ nhân của các người còn điên cuồng hơn.



Tôi thật sự nóng lòng muốn nhìn xem thế nào.”



Chiến Thần Côn Luân đẩy Thiên Hành Kiện bước vào phía trong.



“Đứng lại!”



Các nhân viên an ninh nhanh chóng bao vây lấy Chiến Thần Côn Luân: “Không được đi vào.”



Chiến Thần Côn Luân cười lạnh một tiếng, thân hổ chấn động.



Năm sáu tên bảo vệ đều bị đánh bay ra ngoài, ói máu liên tục, nội thương nghiêm trọng.



Họ trừng mắt hoảng sợ nhìn vào Chiến Thần Côn Luân.



Người này rốt cuộc là nhân vật lớn nào mà còn lợi hại hơn cả Thiên Hành Kiện.



Hay ông ta cũng là Chiến Thần? Hơn nữa ông ta rất có thể còn là bố của Thiên Hành Kiện, Chiến Thần Côn Luân! Các nhân viên bảo vệ đều trở nên luốngChiến Thần Côn Luân đẩy Thiên Hành Kiện bước vào phía trong.



“Đứng lại!”



Các nhân viên an ninh nhanh chóng bao vây lấy Chiến Thần Côn Luân: “Không được đi vào.”



Chiến Thần Côn Luân cười lạnh một tiếng, thân hổ chấn động.



Năm sáu tên bảo vệ đều bị đánh bay ra ngoài, ói máu liên tục, nội thương nghiêm trọng.



Họ trừng mắt hoảng sợ nhìn vào Chiến Thần Côn Luân.



Người này rốt cuộc là nhân vật lớn nào mà còn lợi hại hơn cả Thiên Hành Kiện.



Hay ông ta cũng là Chiến Thần? Hơn nữa ông ta rất có thể còn là bố của Thiên Hành Kiện, Chiến Thần Côn Luân! Các nhân viên bảo vệ đều trở nên luống

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK