Diệp Huyền Tần lại không hề hoảng sợ, anh nói:
“Chuyển đoạn video giám sát ở cửa, đưa cho Đỗ Tuyết, để cô ấy muốn đưa tin tức này lên King Mutual Entertainment thế nào thì đưa. Công chức nhà nước cầm tiền thuế của dân mà quên mất bảo vệ dân, tùy ý bắt nạt dân.”
Nhậm Tiền hai mắt mắt đột nhiên sáng lên: “Hiểu rồi.”
Nghe những gì anh ta nói, Trương Văn Lương, Hoàng Phúc Lâm và một nhóm người đột nhiên đỏ mặt. Hóa ra Diệp Huyền Tần từ sớm đã có chuẩn bị, King Mutual Entertainment đang vô cùng có tiếng nói trong quần chúng, nếu mà để cho người dân thấy cảnh Hoàng Phúc Lâm đánh bảo vệ.
Cơn bão dư luận này một khi nổi lên thì không cách nào có thể dập tắt được nữa!
Trương Văn Lương là người thức thời, ông ta sẽ không đặt cược vào một ván bài có nguy cơ thua lỗ này như này, ông ta gọi Nhậm Tiền lại:
“Được rồi, dừng lại đi!”
“Diệp Huyền Tần, Hoàng Phúc Lâm đánh bảo vệ của anh là sai, anh cũng đã đánh lại. Hai người chúng ta lùi lại một bước. Để chuyện này qua đi, thế nào?”
Diệp Huyền Tần nói: “Tôi không có ý kiến.”
Hoàng Phúc Lâm mặc dù vô cùng tức giận nhưng không dám phản đối, việc đánh một bảo vệ đang làm đúng nhiệm vụ thì chính là anh ta sai.
||||| Truyện đề cử:
Chàng Rể Quyền Thế |||||
Nhậm Tiền và những người khác chết lặng. Một cơn bão lớn suýt đánh sập cả công ty mà chỉ cần vài câu Diệp Huyền Tần đã giải quyết xong.
Trương Văn nói: “Được rồi, chúng ta chuyển sang chủ đề chính. Thành phố Tân Hải muốn chọn ba công ty hàng đầu về dược. Chúng tôi ở đây để kiểm tra công ty của mọi người Nếu tất cả các khía cạnh của Lỗ Khang đều ổn, chúng tôi sẽ cấp cho bạn chứng nhận danh dự cho ba công ty hàng đầu.”
Chọn ba công ty hàng đầu?
Cơ hội náy chính là từ trên trời rơi xuống, cơ hội tốt nhất để trờ mình.
Nhậm Tiền và mọi người mừng rỡ nhìn Diệp Huyền Tần đưa ra quyết định.
“Đây là chuyện tốt, chúng tôi sẽ hợp tác.”
“Bây giờ công ty phải tạm dừng công việc và sản xuất. Tất cả nhân viên phải tập trung tại đây và không được can thiệp vào công việc kiểm tra của chúng tôi.”
Diệp Huyền Tần gật đầu và nói với Nhậm Tiền: “Làm theo lời bí thư Lương.”
Ngay sau đó, tất cả nhân viên công ty đã tập trung tại quảng trường.
Trương Văn Lương nói với hàng chục công chức đi cùng ông ta: “Hãy đi kiểm tra kỹ càng. Những mặt tốt cần được biểu dương, những mặt còn thiếu sót cần được đưa ra và cải thiện.”
Mọi người gật đầu, giải tán, đến các phòng ban kiểm tra.
Hoàng Phúc Lâm cũng đích thân ra trận.
Diệp Huyền Tần đề xuất: “Hay để cả tôi cùng Nhậm Tiền theo mọi người kiểm tra?”
Bất quá, Trương Văn Lương xua tay nói: “Không cần thiết, kẻo ảnh hưởng đến phán đoán khách quan của bọn họ.”
Diệp Huyền Tần có chút mất hứng: “Được.”
Hoàng Phúc Lâm bước vào xưởng với nụ cười nhếch mép.”