Vừa nhắc đến Vận Quốc thì Diệp Hiên Tần lại càng vui mừng.
Cho đến bây giờ thì anh ta vẫn luôn muốn dung hợp một tia Vận Quốc nhưng vì không đủ sức mạnh nên không thể làm gì cả, không thể cướp bắt cứ tia Vận Quốc nào từ tay của Diệp Huyền Tần.
Hiện tại thì đã có sự giúp đỡ của Ảnh Chủ lão tổ nên hẳn là anh ta sẽ có thể giành được một tia Vận Quốc.
Diệp Hiến Tần vội vàng nói với Ảnh Chủ lão tổ: “Lão tổ à, con biết là tia Vận Quốc này sẽ thành hình ở đâu. Con có thể đưa người đến để chiếm đoạt tia Vận Quốc này.”
Ảnh Chủ Lão Tổ nói: “Ta biết Vận Quốc kia đang ở đâu. Nếu ta đoán không lầm thì Vận Quốc sẽ rơi vào tay của một tập đoàn tên là Diệp Linh.”
Hå?
Diệp Hiến Tần không giấu được sự kinh ngạc nói: “Ảnh Chủ Lão Tổ, làm sao người biết được? Không phải người vẫn luôn bị kẹt trong Vạn Ác Cốc không thể rời đi được sao? Sao người có thể biết được chuyện bên ngoài?”
Ảnh Chủ Lão Tổ nói: “Lúc thi thể của Michelle Accord vừa rơi xuống, ta đã đọc kí ức của ông ta vì thế mới biết được.”
Nghe đến đây, tim Diệp Hiền Tần bất giác đập thình thịch. Ảnh Chủ Lão Tổ có thể đọc được kí ức của người chết, ông ta quả thật lợi hại. Càng nghĩ Diệp Hiên Tần càng thêm bái phục ông ta, anh ta rất muốn học hỏi tuyệt chiêu này.
Diệp Hiện Tần nói: “Lão Tổ, người nghĩ như thế nào về chuyện Vận Quốc?” Ảnh Chủ Lão Tổ nói: “Nếu ta vẫn còn bị kẹt trong Vạn
Ác Cốc thì chuyện này cũng không thể làm gì khác được, nhưng bây giờ ta đã ra ngoài, nếu để Vận Quốc nằm trong tay kẻ khác vậy đây chẳng khác gì là một nỗi sỉ nhục cho Âm Ti chúng ta.”
“Ta nhất định phải có được Vận Quốc.
Diệp Hiến Tần lập tức gật đầu đồng ý: “Ta cũng nghĩ như vậy. Tên Diệp Huyền Tần kia đã dung hợp rất nhiều Vận Quốc rồi, nếu như Vận Quốc này lại bị anh ta dung hợp nữa thì Âm Ti chúng ta sẽ gặp tai họa lớn.”
Ảnh Chủ Lão Tổ nói: “Bây giờ vẫn chưa đến lúc để ta xuất hiện, vì vậy chúng ta không thể trực tiếp ra mặt để cướp Vận Quốc được.”
“Nhưng không sao cả, ta đã có cách”
Diệp Hiến Tần vội vàng hỏi: “Người cho phép con hỏi một câu, người đã có dự định gì cho chuyện này rồi?” Ảnh Chủ Lão Tổ trầm giọng nói: “Ra đi”
Ông ta vừa dứt lời, một bóng người từ từ ra từ phía sau tảng đá lớn.
Dáng đi của đối phương vô cùng cứng ngắc, động tác cũng không được linh hoạt, từng đường nét trên khuôn mặt bị đông cứng, tê dại, gương mặt anh ta không có bất kì biểu cảm gì. Nhìn anh ta như một con rối bị người khác điều khiển.
Nhìn thấy người đang đi đến, Diệp Hiền Tần vô cùng kinh ngạc: “Sát Lang, là Sát Lang”
“Đáng chết, anh dám theo dõi tôi sao”
“Ảnh Chủ Lão Tổ, anh ta là Tướng Quân Trấn Đô tên là Sát Lang, là người vô cùng thân cận của Diệp Huyền Tần. Người mau giết anh ta đi”
“Để anh ta sống không có ích lợi gì với Âm Ti của chúng ta cả.”
Ảnh Chủ Lão Tổ nói: “Không cần sợ, ta là người đã để anh ta ở lại đây, bây giờ ý thức anh ta đã bị âm khí của ta khống chế rồi.”
Nghe Ảnh Chủ Lão Tổ nói như vậy, Diệp Hiên Tần mới có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó anh ta lại nhìn Lão Tổ bằng ánh mắt vô cùng khó hiểu: “Lão Tổ, làm sao người có thể khống chế được anh ta vậy?”
Ảnh Chủ Lão Tổ đáp: “Mấy ngày trước, ta vô tình nhìn thấy người này, lúc đó anh ta bị thương rất nặng, lúc anh ta đi ngang qua đây ta liền cảm nhận được khí tức của Diệp Huyền Tần trên người anh ta. Tôi đoán rằng anh ta và Diệp Huyền Tần chắc chắn có mối quan hệ nào đó nên mới giữ anh ta lại.”
“Nếu chúng ta muốn cướp Vận Quốc thì cần phải giữ lại người này.”