Mục lục
Truyện Chiến Thần Phong Vân - Diệp Huyền Tần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2341: Cắt thịt bằng dao cùn

Copy nội dung từ VietWriter













Đáng tiếc chính là, họ đã đánh giá thấp sức mạnh của Thần Cốt rồi.



Thần Cốt chỉ cần hơi lắc nhẹ đã tỏa ra luồng khí mạnh mẽ, đẩy thẳng Độc Lang và những người khác trở về mặt đất.

Copy nội dung từ VietWriter













Một nửa cơ thể của đám Độc Lang đều bị ép xuống bùn, không thể động đậy.



Khốn khiếp!

Copy nội dung từ VietWriter













Độc Lang thẹn quá thành giận, hai con mắt đỏ tươi liều chết nhìn chăm chăm vào Thần Cốt: "Thần Cốt, mẹ kiếp, có bản lĩnh thì ra đây ta với mi một chọi một." "Đến luôn đi, không đến thì đừng trách ông đây xem thường!"



Nhưng đáng tiếc là Thần Cốt vẫn không để Độc Lang vào mắt, phớt lờ chẳng quan tâm anh ta.

Copy nội dung từ VietWriter















Diệp Huyền Tần hít sâu một hơi: "Đã đến lúc lắng nghe rồi." "Độc Lang, Chiến thần Côn Luân, Bất Chí, ông Sở, ông thôn trưởng nghe lệnh!"



Cấp dưới nhận lệnh!

Copy nội dung từ VietWriter













Diệp Huyền Tân: "Tôi cần tự hủy diệt căn cơ, dùng hết sức cố gắng giết chết Thần Cốt và Thiên Ma Vương" "Nếu hai người này vẫn không chết, cho dù có phải tự hủy diệt căn cơ của mình, các người cũng phải giết chết bọn chúng!" "Hai kẻ này chính là thảm họa của Đại Hạ, tuyệt đối không thể để sống!"



Độc Lang đáp: "Nhận lệnh!"

Copy nội dung từ VietWriter













Diệp Huyền Tần nhìn Thần Cốt bằng ánh mắt lạnh lùng: "Đến đi, không có thời gian lãng phí với mi đâu!"



Thiên Ma Vương đột nhiên cắt thêm một cái chân, máu tươi khắp người văng về phía Thần Cốt: "Thần Cốt, làm ơn!"

Copy nội dung từ VietWriter













Thiên Ma Vương biết nếu Diệp Huyền Tần tự hủy diệt căn cơ thì rất có thể sẽ đồng quy vu tận cùng Thần Cốt. Nhưng Thiên Ma Vương không nỡ bỏ qua cơ hội tốt như vậy, hơn nữa đây rất có thể là cơ hội duy nhất trong đời của ông ta. Dùng mạng của Thần Cốt để đổi lấy một mạng của Diệp Huyền Tần, trao đổi này vẫn thực sự có lời.



Thần Cốt hấp thu máu của Thiên Ma Vương, sắc mặt càng thêm hồng hào.

Copy nội dung từ VietWriter













Màn sương máu xung quanh nó dần tạo thành dáng vẻ của một nắm đấm, đập mạnh về phía ngực Diệp Huyền Tân!



Đến đây đi!

Copy nội dung từ VietWriter













Diệp Huyền Tần không tránh không né, chỉ tập trung toàn bộ sức mạnh về phía đan điền.



Chờ khi Thần Cốt chạm vào người anh, Diệp Huyền Tần sẽ lập tức tự hủy diệt căn cơ, cùng Thần Cốt đồng quy vu tận

Copy nội dung từ VietWriter













Mười mét, chín mét... ba mét, hai mét.



Chớp mắt, Thần Cốt đã chỉ còn cách ngực Diệp Huyền Tần một tấc mà thôi. Diệp Huyền Tần nhắm mắt, đang định tự hủy diệt căn cơ thì bỗng nhiên cảm giác nằm đấm của Thần Cốt đã dừng lại.

Copy nội dung từ VietWriter













Chuyện gì đã xảy ra?



Diệp Huyền Tần sửng sốt, vội vàng mở mắt.

Copy nội dung từ VietWriter













Nắm đấm Thần Cốt chỉ còn cách ngực Diệp Huyền Tần một tấc mà thôi, nhưng khí thế sát phạt trên người nó đã suy yếu đi rất nhiều.



Màn sương máu hình thành nên nắm đấm cũng từ từ tan biến

Copy nội dung từ VietWriter













Cảnh tượng kỳ quặc này khiến ai cũng phải kinh ngạc.



Giây tiếp theo, một con trùng nhỏ đột nhiên nhảy ra từ cơ thể Diệp Huyền Tần, rơi vào chính giữa lòng bàn tay tạo nên từ sương máu.

Copy nội dung từ VietWriter













Bàn tay sương máu từ từ khép lại, nhốt con trùng nhỏ ở bên trong.



Diệp Huyền Tần nhận ra, đó chính là con trùng đồng tâm mà mình đã gỡ xuống từ trên người Trình Hạ Vũ.

Copy nội dung từ VietWriter













Nắm đấm sương máu cùng với trùng đồng tâm, rất cuộc là chuyện quái quỷ gì đây?



Sau đó, một điều càng thêm kỳ quặc hơn đã xảy ra.

Copy nội dung từ VietWriter













Nắm đấm sương máu sau khi quấn lấy trùng đồng tâm liền bắt đầu run rẩy một cách điên cuồng ТrцуeлAРР.cо*м trang web cập nhật nhanh nhất



Tuy nhiên, sự run rẩy này không phải vì muốn tấn công

Copy nội dung từ VietWriter













Diệp Huyền Tần.



Dường như nó chỉ đang thể hiện những cảm xúc của mình: phấn khích, sợ hãi, ngạc nhiên!

Copy nội dung từ VietWriter













Theo từng nhịp rung lên của Thần Cốt, màu máu đỏ tươi trên người nó cũng dần tràn ra.



Thiên Ma Vương cũng bị phản phê, nét mặt ông ta vô cùng đau đớn, ôm ngực, cả người mềm nhũn nửa quỳ trên mặt đất. "Thần Cốt, Thần Cốt, mi đang làm gì vậy?" "Không được bỏ cuộc, tiếp tục tấn công đi!" "Hay là chế máu được dâng lên không đủ dùng? Không sao, tôi có thể cống hiến thêm máu và khí huyết nữa, tôi vẫn còn có

Copy nội dung từ VietWriter













Thế nhưng, Thần Cốt lại không để ý tới Thiên Ma Vương, cứ rung chuyển càng lúc càng mạnh bạo.



Không bao lâu sau, màu máu trong cơ thể Thần Cốt đã hoàn toàn thoát ra ngoài, thân thể nó một lần nữa lại trở về dáng vẻ trắng nõn sáng bóng, thanh thuần, tinh khiết như ban đầu.

Copy nội dung từ VietWriter













Trùng đồng tâm của Diệp Huyền Tần nằm úp sấp phía trên Thần Cốt, dáng vẻ vô cùng yên bình.



Tuy nhiên, sự yên bình này chẳng kéo dài được bao lâu. Thần Cốt phóng ra một luồng sáng, chiếu thẳng vào cánh tay của Diệp Huyền Tần.

Copy nội dung từ VietWriter













Thần Cốt cũng dựa theo ánh sáng kia mà "vụt" một cái, chui vào bên trong cách tay Diệp Huyền Tần, biến mất không còn tung tích.



Xoet!

Copy nội dung từ VietWriter













Diệp Huyền Tần cảm thấy cánh tay mình như bị rạch lên một vết cắt thật sâu, sau đó rút hết phần xương cốt ban đầu để thay thế bằng một cái hoàn toàn mới. Cơn đau này không khác gì cắt thịt bằng một con dao cùn.



Ngay cả anh cũng có chút không thể chịu nổi, cả người run lên bần bật.



Chương 2342: Huyết mạch thuần long

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





May mắn thay, cơn đau này nhanh chóng biến mất, rồi chuyển hóa thành một luồng sức mạnh.



Một nguồn sức mạnh không gì sánh bằng, ngay cả

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Diệp Huyền Tần cũng có chút áp chế không nổi.



Cảm thấy những sức mạnh đó bất cứ lúc nào cũng có thể bẻ gãy cánh tay của mình, thoát ra ngoài.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Mạnh quá, thật sự quá mạnh, một cú này đấm xuống, còn có thể tạo ra một lỗ hổng lớn trên bầu trời.



Trong lòng Diệp Huyền Tần âm ỷ kích động, anh gần như có thể nhận ra, dường như Thần Cốt đã dung nhập vào trong cơ thể mình, bởi vì cánh tay phải của anh có thể khống chế sức mạnh của Thần Cốt

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!







Thần Cốt này đang yên đang lành, tại sao đột nhiên phản bội Thiên Ma Vương, quy thuận bản thân mình?



Khi vấn đề này vừa xuất hiện trong đầu Diệp Huyền Tân, anh liên tiếp nhận một ý thức không thể giải thích được.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Ý thức này, dường như đến từ Thần Cốt. Thần Cốt trả lời Diệp Huyền Tần bốn chữ huyết mạch thuần long.



Đúng vậy, huyết mạch thuần long

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Diệp Huyền Tần vỗ đầu một cái, bỗng nhiên tỉnh ngộ.



Chắc chắn là huyết mạch thuần long của Trình Hạ Vũ, trấn áp Thần Cốt.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Trùng đồng tâm trên người Diệp Huyền Tần, đã từng ở trong cơ thể của Trình Hạ Vũ, cho nên tự nhiên cũng bị nhiễm huyết mạch thuần long của Trình Hạ Vũ.



Thần Cốt cảm nhận được sự trấn áp của huyết mạch thuần long trên trùng đồng tâm, cho nên mới ngoan ngoãn nhận Diệp Huyền Tần làm chủ

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Trong lòng Diệp Huyền Tần tràn đầy chấn động.





Chỉ một chút huyết mạch thuần long mỏng manh trên trùng đồng tâm, đã có thể trấn áp được Thần Cốt. Nếu như Trình Hạ Vũ ở đây, vậy không phải Thần Cốt sẽ sợ hãi quỳ lạy sao! Huyết mạch thuần long, mạnh mẽ như vậy.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Trong lòng anh vui mừng, thật may ban đầu Đại Vu Miêu Kỳ đã đưa trùng đồng tâm cho Trình Hạ Vũ, nếu không bây giờ bản thân chết như thế nào anh cũng không biết.



Câu nói này thực sự quá đúng, quả là trong họa có phúc.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Có người vui mừng thì có người lo lắng.



Những người ở trận doanh của Diệp Huyền Tần vô cùng phấn khích, nhưng Thiên Ma Vương lại muốn sụp đổ, Ông ta không muốn chấp nhận, cũng không thể chấp nhận sự thật tàn khốc này.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Ông ta gầm lên tức giận với Thần Cốt: “Tại sao, tại sao lại phản bội ta!” “Là ta tìm ra mi, kích hoạt mi, phải người bảo vệ mi, mi là của ta, mi phải là của ta!” “Thần Cốt, quay lại, ta cho mi máu, mi muốn bao nhiêu ta đều cho hết, mau quay lại đây!” Diệp Huyền Tần và Thiên Ma Vương đều cảm nhận được một tia thần thức phát ra từ Thần Cốt. “Tôi muốn huyết mạch thuần long cơ!” Huyết mạch thuần long!



Thiên Ma Vương vô cùng kinh ngạc nhìn Diệp Huyền

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Tần: “Anh... anh là huyết mạch thuần long?” “Không thể nào, điều này là không thể nào, anh làm sao có thể là huyết mạch thuần long!” “Thông tin cho thấy anh chỉ là một thể chất thuần dương bình thường.. "



Diệp Huyền Tần sững sờ một lúc: "Đừng nói với tôi, ông không biết Trình Hạ Vũ là huyết mạch thuần long đấy nhé."

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Thiên Ma Vương vẫn còn đang bối rối: “Trình Hạ Vũ là ai? Cô ta thật sự là huyết mạch thuần long trong truyền thuyết sao?” Тrц*уeлАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất



Nhìn thấy biểu cảm của Thiên Ma Vương, không giống đang giả vờ chút nào, Diệp Huyền Tần đoán là ông ta thực sự không biết Trình Hạ Vũ là huyết mạch thuần long.

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Diệp Huyền Tần. “Nói thật cho ông biết, Đại Vu Miêu Kỳ từ sớm đã phát hiện Trình Hạ Vũ ở bên cạnh tôi là huyết mạch thuần long, thậm chí còn liên kết với cô ấy, đưa cho cô ấy trùng đồng tâm “Anh ta muốn Trịnh Hạ Vũ trở thành Hắc Miêu thánh nữ của mình, cho nên không nói chuyện này cho ông biết, tránh để ông cướp mất Trình Hạ Vũ “Đồ khốn kiếp!" Thiên Ma Vương nổi giận đùng đùng “Đại Vu Miêu Kỳ, là một phế vật thành công thì ít, hỏng việc thì nhiều, đồ ăn hại l “Chuyện lớn như vậy mà lại không nói cho ta, lão đó. thật đáng chết.” “Đợi đã, không đúng. Thứ mà Thần Cốt quy thuận là huyết mạch thuần long, nhưng anh không phải là huyết mạch thuần long, Thần Cốt tại sao lại quy thuận anh!”



Diệp Huyền Tần: “Chuyện này vẫn phải cảm ơn Đại Vu Miêu Kỳ đã đưa trùng đồng tâm cho Trình Hạ Vũ, rồi sau đấy bị tôi lấy ra. “Trùng đồng tâm đã bị nhiễm huyết mạch thuần long của Trình Hạ Vũ, Thần Cốt nhầm lẫn cho rằng tôi là huyết mạch thuần long, cho nên đã quy thuận tôi.”

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Aaaa!



Thiên Ma Vương lại tức giận hét lên: “Đại Vu Miêu Kỳ, lại là Đại Vu Miêu Kỳ! “Tên khốn kiếp này đã mấy lần phá hoại chuyện tốt của ta, phải đáng chết hàng ngàn lần, hàng vạn lần!”

Truyện được đăng độc quyền trên TruyenApp.com!





Chương 2343: Tại sao nói một đằng, rồi lại làm một nẻo

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Vốn dĩ ông ta đang ở cục diện thắng lợi, nhưng bởi vì một hành động nhỏ riêng tư của Đại Vu Miêu Kỳ, mà hại ông ta việc sắp thành lại hỏng.



Thiên Ma Vương làm sao có thể không tức giận! Ông ta đầy âm khí gầm về phía Đại Vu Miêu Kỳ.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Cơ thể của Đại Vu Miêu Kỳ đã biến thành tro tại chỗ. Trong đầu Diệp Huyền Tần lại tiếp nhận một tia ý thức khác của Thần Cốt. “Anh không phải huyết mạch thuần long? Huyết mạch thuần long là một người khác, phải không?”



Diệp Huyền Tần có thể cảm nhận được, huyết mạch thuần long đang chuẩn bị tách ra khỏi cơ thể mình.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Sau đấy anh lập tức nhận ra, Thần Cốt có thể biết mình không phải là huyết mạch thuần long, nên cũng chuẩn bị tách khỏi cơ thể của mình rồi.



Anh lập tức giải thích: “Thần Cốt đừng hoảng sợ, mặc dù ta không phải là huyết mạch thuần long, nhưng ta và huyết mạch thuận long có quan hệ thân thích “Yên tâm đi, đợi giải quyết xong kẻ thù, ta sẽ đưa người đi tìm huyết mạch thuần rồng!”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh















Thần Cốt không trả lời, cũng không tách ra khỏi thân thể của Diệp Huyền Tần nữa, có lẽ là đã ngầm ưng thuận.



Ý thức của Long Thần Vận Quốc lại vang lên: “Thần Cốt, Thần Cốt, ta vẫn là rồng thần thực sự, trong thân thể có huyết rồng thuần túy đang chảy, so với huyết mạch thuần long còn tinh khiết hơn!” “Bây giờ hãy lập tức quay lại nhập vào ta, ta sẽ thưởng cho mi nửa cân huyết rồng tinh khiết”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Thần Cốt mắng: “Cút đi, đồ chết tiệt nhà mi!” “Trước đây mi đã hút trộm vận khí của ta, sau này sẽ tính toán sau



Long Thần Vận Quốc lập tức tỏ vẻ không hài lòng: “Mắng ai là đồ chết tiệt đấy, ta là rồng thần chân chính, là Long Thần Vận Quốc!” “Địa vị thân phận của ta, so với loài rồng thực sự còn cao hơn một cái đầu...

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Thiên Ma Vương đã chửi đổng Đại Vu Miêu Kỳ không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng vẫn chưa hả giận.



Ông ta lại dùng đôi mắt đỏ rực nhìn Diệp Huyền Tần. “Tên họ Diệp kia, tôi thực sự đã đánh giá thấp anh rồi, anh lại vì một sai sót ngẫu nhiên mà có thể thu phục được Thần Cốt” “Tuy nhiên, đúng như anh nói, ai mà không có con bài chưa lật! Con át chủ bài của anh là nền tảng tự nổ, nhưng tôi cũng có con át chủ bài như vậy!” “Hôm nay tôi mà không sống được thì các người cũng đừng hòng sống sót”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Nói xong, Thiên Ma Vương hướng về phía Diệp Huyền Tần mà xông đến, định tự nổ nền tảng, muốn đưa Diệp Huyền Tần và Thần Cốt cùng đến chỗ chết! “Cút đi cho tôi!” Diệp Huyền Tần dường như tùy ý khua tay với Thiên Ma Vương. Cải khua tay tùy ý này, nhưng lại bùng nổ một sức mạnh không gì sánh kịp, xé nát một mảnh không gian.



Sóng xung kích từ nắm tay đang đánh vào cơ thể của Thiên Ma Vương, Thiên Ma Vương ngay lập tức bị sóng xung kích đánh bật ra và đập vào một vách núi.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Trên vách núi xuất hiện một cái hố lớn, Thiên Ma Vương bị đánh bẹp dí ở trong đó.



Vô cùng xấu hổ, vô cùng nhục nhã! Thiên Ma Vương đau thương từ tận đáy lòng.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Độc Lang và những người khác đang xem trận đấu rất phấn khích, càng thêm kinh ngạc. Mạnh quá, lão đại thật sự quá mạnh. Cập nhật nhan*h nhất trên ТгцyenАРР.cом



Một cái khua tay tưởng chừng như ngẫu nhiên, nhưng lại bộc phát ra sức mạnh hủy diệt cả thế giới. Sức mạnh này, vượt xa cõi tiên giới vài bậc.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Lòng chiến đấu của đảm Độc Lang cũng được khơi “Giết, giết cho tôi!” dây. “Thập đại tà sư, đừng chạy, chúng ta sẽ trực tiếp giao chiến với nhau. “Ha ha, anh, hôm nay đại chiến kết thúc, tôi sẽ đãi tiệc mừng mời khách Thập đại tà sự biết đã không thể cứu vãn, cứ tiếp tục ở lại sẽ chỉ làm tăng thêm thương vong, không còn tâm lý chiến đấu nên đã thi nhau bỏ chạy.



Độc Lang cùng đồng bọn đuổi theo, sau khi đuổi kịp thì đánh nhau loạn xạ, như bị nghiện tay

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Tôi không phục, tôi không phục!



Thiên Ma Vương nhìn lên trời gào thét: “Tên họ Diệp kia, nếu cậu có bản lĩnh thì hãy cùng ta đánh một trận quang minh chính đại, nhờ vào sức mạnh của Thần Cốt thì tính làm gì!”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Diệp Huyền Tần khẽ cười: “Được thôi.”



Thiên Ma Vương: “Lời này là thật?”

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Diệp Huyền Tần: “Đương nhiên.” Thiên Ma Vương: “Vậy đến đây!”



Nói xong, Thiên Ma Vương dùng lực hất mạnh, bay ra khỏi phiến đá, bay về phía Diệp Huyền Tần. Diệp Huyền Tần lại nhẹ nhàng vung tay.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Sóng xung kích mạnh mẽ, lại đánh bay Thiên Ma Vương trở lại, gắm vào bức tường đá.



Ho!

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Phụt



Thiên Ma Vương vừa mở miệng, đã hộc máu.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh













Phổi của ông ta sắp nổ tung, và trở nên cuồng loạn.



Khốn kiếp, khốn kiếp! Còn nói không dựa vào sức mạnh của Thần Cốt. Nhưng tại sao vừa rồi lại nói một đằng, rồi lại làm một néo!

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh



Chương 2344: Tôi đánh vẫn chưa thỏa nguyện

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Diệp Huyền Tần cũng không vội vàng, kiên nhẫn giải thích: “Bây giờ Thần Cốt đã hợp nhất với tôi, thì chính là một phần xương cốt của tôi, không còn tính là Thần Cốt nữa. “Sức mạnh của bản thân, tại sao không thể dùng!”



Thiên Ma Vương nghiến răng nhìn Diệp Huyền Tần: “Được lắm, tên họ Diệp kia, anh vô liêm sỉ hơn tôi nghĩ nhiều!” “Đến đây, đến đây, mọi chuyện nên kết thúc thôi. Là sống hay chết, phải xem lần này!” “Tiếp chiêu!”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Thiên Ma Vương bộc phát gần như hết tất cả chút tiềm lực cuối cùng của mình, điên cuồng tấn công Diệp Huyền Tân.



Diệp Huyền Tần giống như lúc trước, tiện tay khua một cái.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Sức mạnh đủ xé trời đất, tạo thành sóng xung kích, phóng vào Thiên Ma Vương.



Không ngờ lần này sóng xung kích phỏng tới người Thiên Ma Vương, thì tan biến tại chỗ, biến thành hư không Tình huống gì đây!

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.















Diệp Huyền Tần ngắn người, làn sóng xung kích này dù mạnh mẽ, cũng không thể thổi Thiên Ma Vương thành tro bui. Có trường hợp, cách giải thích duy nhất chính là, đây căn bản không phải là Thiên Ma Vương, mà có thể là một ảo ảnh.



Mọi người đều biết, Âm Ti chính là giỏi nhất trong việc thực hiện các ảo ảnh.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Nếu như đây là một ảo ảnh, vậy thì Thiên Ma Vương thật sự đang ở đâu?



Diệp Huyền Tần vội vàng tìm kiếm xung quanh, và nhanh chóng tìm ra dấu vết của Thiên Ma Vương. Thiên Ma Vương đã lao tới người Diệp Huyền Tần.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Gay go rồi!



Tim Diệp Huyền Tần đập thình thịch.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Thiên Ma Vương đã kích nổ nền tảng, Diệp Huyền Trân bây giờ dù né tránh hay tấn công đều không kịp nữa. Lần này anh không thể chạy và phải gánh chịu sức mạnh của nền tảng tự nổ của Thiên Ma Vương.



Đường đường cảnh giới Tiên Ma, có thể nói là người mạnh nhất hiện nay, nền tảng tự nổ đủ sức hủy diệt thể giới, còn mạnh hơn cả vũ khí hạt nhân, liệu anh và Thần Cốt cuối cùng có chịu được không!

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Diệp Huyền Tần hỗn loạn trong giây lát.



Nhưng trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Thiên Ma Vương đang định cho nổ nên móng, thì một bóng người đột nhiên bay lên, ném Thiên Ma Vương ngã xuống đất.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Người này không ai khác, chính là Hưởng Mã Bao Nghĩa Đình.





Thiên Ma Vương kinh động, thần thức bị rối loạn

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Ai ai cũng biết, thần thức tập trung chính là ngọn lửa làm nổ nền tảng, nếu thần thức của Thiên Ma Vương bị nhiều loạn, đồng nghĩa với việc ngọn lửa làm nổ nền tảng bị dập tắt, tự nhiên không thể làm nổ nền tảng. Kế hoạch của Thiên Ma Vương, thất bại rồi!



Thiên Ma Vương tức điên, giơ tay lên bắn bay Bao

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Nghĩa Đình.



Miệng Bao Nghĩa Đình vẫn chửi bởi: “Đồ khốn kiếp, đồ chó má này, biến người thân và bạn bè của tạo thành bộ dạng như vậy!” “Tao phải giết mày, phải giết mày!”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Thiên Ma Vương nào có tâm trạng để ý tới Bao Nghĩa Đình, lại lập tức chuẩn bị tự nổ nền tảng. Nhưng, không kịp nữa rồi, Diệp Huyền Tần đã nắm bắt cơ hội hiếm có này, từ trên trời rơi xuống, một cú đấm đập vào đầu Thiên Ma Vương.



Trên thực tế, nằm đấm của Diệp Huyền Tần không chạm vào đầu Thiên Ma Vương, chỉ riêng luồng gió của nằm đấm đã đập nát đầu Thiên Ma Vương. Cập nhật *nhanh nhất trên ТгцyenАРР.cом

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Một thế hệ đứng đầu hệ ma, Thiên Ma Vương, đã chính thức tuyên cáo rời khỏi thế giới này.



Cho dù Thiên Ma Vương có chết rồi, Bao Nghĩa Đình cũng không buông ta cho ông ta, điên cuồng đá vào xác ông ta, miệng liên tục chửi bởi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Nếu đầu của Thiên Ma Vương vẫn còn nguyên vẹn, thì chắc chắn sẽ ở trong trạng thái chết không nhằm mắt. Ông ta hao tâm tổn sức, cuối cùng mới tạo ra cơ hội để tự nổ nền tảng, cùng chết cùng kẻ thù Nhưng không ngờ được vào thời khắc quan trọng, tên râu ria Bao Nghĩa Đình này lại xông ra, phá vỡ kế hoạch của ông ta.



Ông ta ngàn tính vạn tính, cũng không nghĩ tới kế hoạch lớn như vậy, lại bị phá hỏng bởi một nhân vật nhỏ bé như thế này.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Ông trời ơi, ông thật bất công!



Trong lòng Diệp Huyền Tần vô cùng vui mừng, vui mừng vì ban đầu đã không giết Bao Nghĩa Đình.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Bằng không, hiện giờ mình và Thần Cốt phải chịu sức mạnh tự hủy nền móng của Thiên Ma Vương, là sống hay đã chết còn không nói được.



Thiên Ma Vương vừa chết, thập đại tà sư đã mất đi người trông cậy, chứ đừng nói là tâm thế chiến đấu.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Bọn họ tan tác như ong vỡ tổ, đừng nói là đánh trả, ngay cả đòn tấn công của kẻ thù cũng không ngăn lại, chỉ cổ chạy thoát thân.



Chỉ cần không bị đánh chết, thì đừng đánh trả, chỉ cần thoát thân thôi là được.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Độc Lang tức giận: “Cháu trai, đừng chạy, đến đây tiếp tục nào!” “Ông đây đánh vẫn chưa thỏa nguyện!” “Mẹ kiếp, đừng để xem thường chứ, nếu là nam nhân, là nam nhân thì hãy đứng lại!”



Chương 2345: Kết thúc chiến đấu

Anh nợ em một câu yêu thương!













Không có người trả lời.



Nhưng Diệp Huyền Tần sẽ không buông tha cho thập đại tà sư.

Anh nợ em một câu yêu thương!













Chưa nói đến việc trước kia thập đại tà sư đã làm ra nhiều việc ác, nhưng đơn giản bọn họ thuộc về cánh cửa Âm Ti, thì phải lấy cái chết để chuộc tội!



Diệp Huyền Tần búng ngón tay vào một tà sư trong đó, ngón tay bật ra sóng xung kích, dễ dàng đánh bại một tăng nhân.

Anh nợ em một câu yêu thương!













Vẫn theo cách đó, lại dễ dàng đánh chết vài tà tăng khác.



Độc Lang nhìn thấy cảnh này liên tục nuốt nước bọt.

Anh nợ em một câu yêu thương!















Ôi trời ơi, sau này nhất định không thể chơi búa kéo bao với Thần Soái, nhất định không thể để Thần Soái ra kéo, nếu không sóng xung kích sẽ nổ nát mình mất.



Khi thập đại tà sư vừa chết, người nhện và hàng vạn thi thể cũng mất kiểm soát, lần lượt ngã xuống đất, lại biến thành một đống thịt nát.

Anh nợ em một câu yêu thương!













Chiến đấu, kết thúc rồi!



Ha ha ha!

Anh nợ em một câu yêu thương!













Độc Lang gầm lên trời và hét: “Người anh em, trận chiến này đã quá. Tối nay tôi mời khách, chúng ta sẽ uống rượu ăn mừng chiến thắng!”



Nhưng Diệp Huyền Tần lại không cao hứng: “Ôi trời, chỉ là đánh bại một Thiên Ma Vương, không phải thành công gì to tát! Đáng tiếc là, Diệp Hiền Tần không có ở đây “Còn nữa, mục tiêu của chúng ta là đánh thẳng vào Hoàng Long, phá hủy tổng bộ Âm Ti, đừng để thắng lợi nhỏ trước mắt làm mờ đôi mắt!”

Anh nợ em một câu yêu thương!













Độc Lang: "Hiểu rồi! Vậy bữa tiệc ăn mừng chiến thắng chuyển thành tiệc rượu nhé, tối nay tùy ý uống rượu thì thế nào?”



Diệp Huyền Tần liếc nhìn Độc Lang, Độc Lang xấu hổ cười. Diệp Huyền Tần đương nhiên biết, mục đích của Độc

Anh nợ em một câu yêu thương!













Lang là uống rượu. Cái gì mà tiệc thành công hay không thành công, chỉ cần có thể uống rượu là được.



Diệp Huyền Tần nói: “Bây giờ vẫn chưa phải lúc để uống rượu mừng chiến thắng, hiện giờ vẫn chưa rõ tung tích của Sát Lang. Trước tiên phải đi tìm Sát Lang đã

Anh nợ em một câu yêu thương!













Nghĩ tới Sát Lang, vẻ mặt của Độc Lang lại trở nên ảm đạm: “Này, vừa nãy tại sao quên không hỏi Thiên Ma



Vương tung tích của Sát Lang?” “Đại Hạ rộng lớn như vậy, biết đi đầu tìm Sát Lang!”

Anh nợ em một câu yêu thương!













Diệp Huyền Tần nói: “Trong thập đại tà sư, có lẽ vẫn có kẻ vẫn còn sống, hãy cứ qua đây, tra hỏi tất cả những thông tin mà bọn họ biết."



Độc Lang: “Được, bây giờ em đi làm ngay.

Anh nợ em một câu yêu thương!















Diệp Huyện Tân: “Những người khác, đi tìm tung tích của Sát Lang. Bất luận bằng bất cứ giá nào, nhất định phải đưa Sát Lang nguyên vẹn trở về" “Tìm được Sát Lang, chiêu đãi ba quân, uống rượu bao nhiêu tùy thích!”



Vạn tuế

Anh nợ em một câu yêu thương!













Độc Lang vui mừng khôn xiết: “Còn đứng đây làm gì nữa, mau đi đi!”



Đám đông chia làm hai ngả, bận rộn làm việc.

Anh nợ em một câu yêu thương!













Độc Lang gọi một đội quân lớn, thu dọn bãi chiến trường lộn xộn.



Chiến thần Côn Luân và những người khác tản ra xung quanh, đi tìm kiếm dấu vết của Sát Lang.

Anh nợ em một câu yêu thương!













Mấy người Bao Nghĩa Đình run rẩy đến trước mặt Diệp Huyền Tần, quỳ xuống. “Cảm ơn Thần Soái đã báo thù rửa hận thay chúng tôi!” Diệp Huyền Tần khẽ gật đầu: “Ừm, không có gì.



Mấy người vẫn thấp thỏm quỳ dưới mặt đất, không nói Nhớ đọc truyện trên *ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha !!!

Anh nợ em một câu yêu thương!













Bọn họ đang đợi Thần Soái xử lý. gì.



Hôm nay sống hay chết, tất cả phụ thuộc hết vào lời nói của Diệp Huyền Tần.

Anh nợ em một câu yêu thương!













Diệp Huyền Tần tất nhiên cũng hiểu ý của họ. Thật sự, bây giờ anh không có ý muốn giết mấy người họ.



Chưa kể lần này, Bao Nghĩa Đình đã giúp anh rất nhiều, vừa nãy anh ta phá hỏng việc tự diệt nền tảng của Thiên Ma Vương, cũng tương đương với việc cứu Diệp Huyền Tần một mạng.

Anh nợ em một câu yêu thương!













Bao Nghĩa Đình cũng có thể coi là đã lấy công chuộc tội.



Diệp Huyền Tần: “Sau này mấy người có dự định gì không?”

Anh nợ em một câu yêu thương!













Lời này vừa phát ra, đám người Bao Nghĩa Đình lập tức trở lên phấn khích.



Lời này của Diệp Huyền Tần, cũng tương đương với ý nói, tha cho mấy người một mạng. Bao Nghĩa Đình lập tức nói: “Thần Soái, chúng tôi trước đây tội lỗi nặng nề, chúng tôi biết tội rồi!” "Sau này chúng tôi muốn lập công chuộc tội, hầu hạ Thần Soái, mong Thần Soái thành toàn!”

Anh nợ em một câu yêu thương!













Diệp Huyền Tần hít một hơi thật sâu, gật đầu nói: "Vậy cũng được, tôi sẽ đồng ý cho các người. Mấy người tới quân khu Bắc Cương báo cáo, làm việc ở tầng thấp nhất. "Cơ chế thăng cấp, giống như các chiến sĩ bình thường!”



Mấy người Bao Nghĩa Đình vô cùng vui mừng, vội vàng cảm ơn.

Anh nợ em một câu yêu thương!













Lời nói này của Diệp Huyền Tần, cũng coi như cho họ một cuộc sống khác.



Sau khi đám người Bao Nghĩa Đình đi khỏi, Diệp Huyền Tần cũng rời đi, anh cũng phải đi điều tra tung tích của Sát Lang.

Anh nợ em một câu yêu thương!













Long Thần Vận Quốc đột nhiên bay lượn trên cánh tay của Diệp Huyền Tần.



Chương 2346: Tung tích của Diệp Hiến Tần

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Vòi của nó vỗ vào cánh tay của Diệp Huyền Tần, nói: “Thần Cốt, Thần Cốt, ra đây nói chuyện một lát đi!” “Cút đi!” Thần Cốt cực kỳ ghét Long Thần Vận Quốc: “Nợ của chúng ta sau này lại tính:



Long Thần Vận Quốc vội vàng nói: “Thần Cốt, đừng tức giận mà, lúc trước ta hấp thụ vận khí của mi, là bởi vì ta không biết mi có ý thức. Nếu như sớm biết chuyện đó, ta đã không hút rồi.”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Thần Cốt: “Cút đi! Ta rõ ràng đã cảnh cáo mi rồi, mi rõ ràng biết ta có ý thức, mà vẫn hút, là mi cố ý.



Long Thần Vận Quốc có chút ngại ngùng: “Vậy... được rồi, chuyện đó sau này hãy nói. Bây giờ, ta muốn bàn chuyện hợp tác với mi “Chuyện hợp tác này bất luận là đối với ta hay mi, đều có lợi ích to lớn.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Thần Cốt không trả lời, không biết là ngầm nhận cho Long Thần Vận Quốc tiếp tục nói chuyện, hay là thực sự không thèm nói chuyện với nó.



Long Thần Vận Quốc tiếp tục nói: “Mì xem, ta hiện giờ chỉ còn một thân ảo ảnh, thực lực cũng bị hạn chế rất nhiều. Nếu mi thiếu vật chủ, thực lực của mi cũng bị hạn chế.” “Không bằng mi và ta hợp lại, mi trở thành cơ rồng của ta, để cho thực lực của hai ta đều được phát huy tối đa, đối với cả ta và người đều có lợi. “Hơn nữa ta sẽ cho mi một nửa quyền kiểm soát cơ thể, được không?”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.















Cút!



Lời đề nghị của Long Thần Vận Quốc đã chọc giận

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Thần Cốt.



Thần Cốt khẽ run lên, sóng xung kích mạnh mẽ phát ra đánh bay Long Thần Vận Quốc. “Cái đồ vô liêm sỉ nhà mi, làm sao xứng ở nhà nơi ta.” “Trên đời này chỉ có Huyết mạch thuần long mới có thể khiến ta cúi đầu quy phục, những người khác, có ý tứ này đều là đắc tội!” “Lần này tha cho mi một mạng, nếu còn có lần sau, thì đừng có trách!”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Long Thần Vận Quốc bị Thần Cốt dạy dỗ, đã yếu hơn rất nhiều.



Diệp Huyền Tần vẻ mặt hài hước nhìn đối phương. Long Thần Vận Quốc nhìn chằm chằm Diệp Huyền Tần: “Cười, cười cái đồ chết tiệt nhà anh!”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Diệp Huyền Tần: “Lẽ nào ta không được cười sao? Thọc gậy bánh xe, mi đáng đánh lắm!”



Long Thần Vận Quốc mặt tràn đầy tức giận.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Hừ, cứ đợi đấy cho ta. Cho dù ta có tự nổ thì cũng sẽ kéo phần cốt này chết cùng.



Thực sự là sức hấp dẫn của Thần Cốt quá lớn, Long Thần Vận Quốc không thể không thèm muốn.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Mà trên thực tế, kẻ thèm muốn Thần Cốt còn hơn cả Long Thần Vận Quốc, còn có thể lực to lớn của Âm Ti.



Tại chiến trường, sau khi mọi người đều đã đi hết, có một cái bóng lén lút từ dưới sông leo lên.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Không sai, nó là cái bóng theo đúng nghĩa đen. Cái bóng này nhìn trái nhìn phải, và sau khi chắc chắn rằng không có ai, nó lặng lẽ chuồn đi. Cái bóng mặc dù không có biểu cảm, nhưng tâm trạng lại cực kỳ thất vọng.



Nó thuộc về Âm Ti, là một trong những cấp cao cốt lõi của Thiên Ma Vương Âm Ti và toàn bộ phân đàn thứ tư, toàn bộ quân đã bị xóa sổ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Việc này đối với Âm Ti mà nói, là một thiệt hại rất lớn.



Quan trọng hơn là, Thần Cốt còn nhận kẻ thù làm chủ. Nhớ đọc truyện *trên ТгцyeлАРР.cом để ủng hộ team nha !!!

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Với sự thay đổi này, ngày tháng sau này của Âm Ti sẽ càng khó khăn hơn. Ở một nơi khác, một nhân ảnh phi nước đại suốt hơn nửa giờ đồng hồ, mới tới được điểm đến: Một cứ điểm thần bí của Âm Ti.



Cứ điểm này chỉ là một cứ điểm nhỏ, Diệp Hiên Tần là người tạm thời phụ trách.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Nhân ảnh tìm thấy Diệp Hiên Tần, thân hình co lại thành một quả bóng: “Thuộc hạ bái kiến thiếu chủ



Nhân ảnh không cách nào quỳ xuống, chỉ có thể thể hiện sự tôn trọng của mình đối với quan trên bằng cách con mình lại thành một quả bóng.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Diệp Hiện Tần đang xem một đoạn thông tin, anh ta nói mà không cần nhìn lên: “Ừm, báo cáo một chút tình hình của cha nuôi (Thiên Ma Vương) đi



Nhân ảnh đau thương nói: “Thiếu chủ, Thiên Ma Vương chết rồi!”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Cái gì!



Tay của Diệp Hiên Tần run lên, tài liệu trong tay rơi xuống đất. “Ngươi dám nguyền rủa cha nuôi của ta, ngươi đáng chết!”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Nhân ảnh vội vàng nói: “Thiếu chủ, lời tôi nói là sự thật. “Không chỉ Thiên Ma Vương đã chết, mà toàn bộ quân của phân đàn thứ tư Âm Ti cũng bị tiêu diệt. Tôi thề với ông trời, nếu tôi nói dối nửa lời, thì sẽ bị sét đánh chết!”



Không thể nào, không thể nào! Diệp Hiên Tần nhảy dựng lên, đùng đùng đi: “Cha nuôi làm sao có thể thất bại, nhất định là nói dối!” “Cha nuôi đường đường là cảnh giới Tiên Ma, từ Đại Hạ đến toàn cầu, đều là người mạnh nhất, Diệp Huyền Tần sợ rằng cũng không có cách nào giết được ông ấy. “Cha nuôi của tôi tại sao lại chết!”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.



Chương 2347: Nhanh chóng tăng tiến độ tấn công

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Nhân ảnh vội vàng giải thích: “Thiếu chủ, người có lẽ cũng biết, chuyện dưới Hoàng Hà có Thần Cốt.”



Diệp Hiến Tần gật đầu: “Đương nhiên. Cha nuôi trong khoảng thời gian này vẫn luôn bận rộn chuyện của Thần

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Cốt” “Đúng rồi, nghe cha nuôi nói, mảnh Thần Cốt này uy lực rất mạnh, gần như mạnh gấp mấy lần ông ấy. Cha nuôi tôi còn có sát thủ Thần Cốt này, làm sao có thể bị giết. “Đồ khốn khiếp, nếu để tôi phát hiện cậu lừa tôi thì tôi nhất định sẽ băm cậu ra thành từng mảnh.



Nhân ảnh vội vã nói: “Không dám không dám, thực sự là Thần Cốt đã gây tai họa. “Thần Cốt đó vào lúc quan trọng nhất đột nhiên phản bội Thiên Ma Vương, dung nhập vào cơ thể của Diệp Huyền Tần.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Làm sao có thể



Diệp Hiền Tần đập bàn đứng dậy: “Thời gian này cha nuôi vì thu phục Thần cổ, mà phải trả giả không ít. Thần Cốt nếu có chút lương tâm, thì sẽ không phản bội cha nuôi"

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.















Nhân ảnh giải thích: “Thiếu chủ, Thần Cốt này vô cùng kiêu ngạo, chỉ nhận huyết mạch thuần long làm chủ. “Mà trùng hợp, bên người Diệp Huyền Tần có huyết mạch thuần long. Cho nên Thần Cốt đã chống lại Thiên Ma ương



Cái gì!

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Mức độ kinh ngạc của Diệp Hiên Tần đã tăng thêm một cấp độ.



Ánh mắt của anh ta nhìn chằm chằm nhân ảnh như thiêu đốt: “Cậu nói lại lần nữa cho tôi, đem những lời vừa rồi nói lại một lần nữa.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Nhân ảnh nói: “Thần Cốt này vô cùng kiêu ngạo, chỉ nhận huyết mạch thuần long làm chủ. Mà trùng hợp, bên người Diệp Huyền Tần có huyết mạch thuần long...



Huyết mạch thuần long, huyết mạch thuần long trong truyền thuyết.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Đôi mắt kích động của Diệp Hiên Tần lóe lên: “Huyết mạch thuần long thì ra là có thật, thì ra là có thật” “Ha ha, có huyết mạch thuần long, ta có thể.”



Nói tới đây, Diệp Hiến Tần mới nhận ra mình đã mất bình tĩnh, cha nuôi vừa mới mất, làm sao mình có thể vui mừng như vậy được.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.















Anh ta lập tức kiềm chế cảm xúc của bản thân, hỏi nhân ảnh: “Vậy rốt cuộc ai là huyết mạch thuần long?”



Thân ảnh thận trọng trả lời: “Hình như là một người họ Trình bên cạnh Diệp Huyền Tần.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Họ Trình?



Diệp Hiên Tần đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nhặt đồng tài liệu lên, cẩn thận tìm kiếm.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Đổng tư liệu này, đều là tư liệu về Diệp Huyền Tần, trong đó ghi chép chi tiết tất cả các loại thông tin về Diệp Huyền Tần và các mối quan hệ cá nhân của anh.



Anh ta rất nhanh đã tìm ra trong mạng lưới quan hệ của Diệp Huyền Tần một người mang họ Trình: Trình Hạ Vũ!

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Trình Hạ Vũ, nhất định là Trình Hạ Vũ!



Hừ, cô gái này, ta nhất định phải có được!

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Diệp Hiến Tần nói với nhân ảnh: “Được rồi, cậu có thể lui ra. Thông báo cho các anh em, những ngày tới chúng ta sẽ trả thù cho cha nuôi của tôi, Thiên Ma Vương, dặn bọn họ chuẩn bị thật tốt để chiến đấu.”



Nhân ảnh lập tức khuyên nhủ: “Thiếu chủ, đừng hành sự hấp tấp. Hiện giờ chênh lệch thực lực của chúng ta và Diệp Huyền Tần đang càng ngày càng lớn, dựa vào cứ điểm nhỏ này của chúng ta, muốn cùng Diệp Huyền Trần chiến đấu, không có cơ hội chiến thắng, chỉ tăng thêm thương vong thôi.” “Theo tôi thấy, chúng ta nên âm thầm tích lũy sức mạnh, sau đó tìm kiếm sự giúp đỡ từ tổng bộ Âm Ti, để có sức cho trận chiến tiếp theo. ТrцуeлАРР.cоm trang web *cập nhật nhanh nhất

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Diệp Hiên Tần nghiến răng: “Nhưng tôi không thể đợi được, muốn ngay lập tức giết chết Diệp Huyền Tần, báo thù cho cha nuôi”



Nhân ảnh: “Nỗi lòng của thiếu chủ chúng tôi có thể hiểu được, nhưng hiện tại nhất định phải duy trì bình tĩnh, nếu không âm ti sẽ gặp thảm họa diệt vong!”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Diệp Hiện Tần hít một hơi, nói: “Thôi được thôi được, chuyện báo thù cho cha nuôi tôi sẽ tính toán kỹ càng hơn, cậu lui ra trước đi.” “Trời ơi, cha nuôi của tôi thật đáng thương Nhân ảnh gật đầu: "Vâng!



Nhân ảnh lui ra, nét mặt đau khổ trên khuôn mặt của Diệp Hiến Tần biến mất, anh ta chuyển sang một nụ cười tự mãn. “Chết thì tốt, chết thì tốt.” “Cha nuôi? Ha ha, Thiên Ma Vương, những năm nay ông đều coi tôi như công cụ sử dụng, khi không vui vẻ sẽ đánh mắng tôi, tôi đã sớm chịu đủ rồi!” “Yên tâm đi, sau khi ông chết, tôi sẽ thay thế vị trí của ông. Tôi không vô dụng như ông, tôi nhất định có thể làm được việc tốt” “Còn nữa, huyết mạch thuần long, tôi nhất định phải có được. Anh ta đặc biệt xem thông tin của Trình Hạ Vũ, và phát hiện ra cô ấy đang làm việc ở tập đoàn Diệp Linh.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.













Xem ra phải nhanh chóng đẩy nhanh tiến độ tấn công tập đoàn Diệp Linh.



Chương 2348: Tình cảnh khó khăn của Tần Lam Khiết

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Không sai, tập đoàn Michelle lệnh Quốc Tế Hoàn Cầu tấn công tập đoàn Diệp Linh, chính là kiệt tác của Diệp Hiền Tần.



Diệp Hiến Tần lấy điện thoại ra, gọi điện cho Michelle Accord.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Ngay sau khi điện thoại được kết nối, Michelle Accord kính cần trả lời: “Thưa ông chủ, ngài có gì dặn dò?”



Diệp Hiến Tần nhàn nhạt nói: “Tôi muốn nội trong ba ngày tập đoàn Diệp Linh phải đóng cửa, có lẽ không có vấn đề gì đúng không”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Michelle Accord vội vàng nói: “Ông chủ yên tâm, trong vòng ba ngày, tập đoàn Diệp Linh sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này



Um.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.















Diệp Hiến Tần hài lòng gật đầu: “Còn nữa, tập đoàn Diệp Linh có một người tên Trình Hạ Vũ, điều tra cô ta cho tôi.



Michelle Accord: “Rõ, tôi sẽ đi làm ngay! Ba ngày sau, ngài hãy đợi tin tốt của tôi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Vừa cúp máy, Michelle Accord liền lập tức gọi cho Trương Nặc Thủy của Quốc Tế Hoàn Cầu



Rất nhanh điện thoại được kết nối.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Giọng nói của Trương Nặc Thủy vô cùng kính cẩn lễ phép, khiêm tốn cực điểm: “Anh Michelle, chào buổi sáng”



Michelle Accord giọng nói lạnh lùng: “Nhiệm vụ mà tôi giao cho anh, hoàn thành thế nào rồi?”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Trương Nặc Thủy lập tức nói: “Đã hoàn thành được bảy, tám phần.



Michelle Accord: “Ừm, làm rất tốt. Trong vòng ba ngày tôi muốn tập đoàn Diệp Linh phải đóng cửa, không có chuyện gì chứ?” Trương Nặc Thủy đột nhiên im lặng.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Michelle Accord: “Nói đi, có phải có khó khăn gì không?”





Trương Nặc Thủy hít một hơi: “Anh Michelle, thật sự có khó khăn. Thật ra Quốc Tế Hoàn Cầu của chúng tôi không tốt hơn tập đoàn Diệp Linh là mất, đã gặp khó khăn rồi.” “Chúng tôi đã không còn kinh phí để hoạt động. Nếu tiếp tục tấn công tập đoàn Diệp Linh, cuối cùng là chúng tôi hay tập đoàn Diệp Linh bị phá sản cũng không chắc.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Michelle Accord chế giễu: “Ha ha, với thực lực kinh tế thế này, đánh tập đoàn Diệp Linh cũng suýt phá sản rồi, dám xưng là Quốc Tế Hoàn Cầu mà không biết xấu hổ sao?" “Vậy cũng được, tôi đưa cho ông 350 tỉ, ông hãy dùng tạm đi” “Đợi đến khi đánh bại tập đoàn Diệp Linh, tập đoàn Michelle của tôi sẽ giúp ông lấy lại vinh quang của mình. Trương Nặc Thủy cau mày: “Chỉ có 350 tỉ? Đây không phải quá ít sao



Michelle Accord nổi giận đùng đùng: “Thế nào, ông vẫn chưa hài lòng? Có tin một xu tôi cũng không đưa cho ông hay không, thế nào, ông có đồng ý làm việc cho tôi không?” “Ông cũng được coi là một doanh nhân thành đạt, tại sao lại có thể chỉ tập trung vào lợi ích trước mắt. Sau này Quốc Tế Hoàn Cầu của ông cũng sẽ leo lên con tàu lớn của tập đoàn Michelle, tôi bảo đảm con tàu quốc tế của chúng ta ra khơi, sẽ trở thành chuẩn mực của ngành.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Michelle Accord nổi giận, khiến Trương Nặc Thủy sợ hãi.



Trương Nặc Thủy lập tức trả lời: “350 tỉ là đủ rồi, bây giờ tôi sẽ lập tức hành động, trong vòng ba ngày, tập đoàn Diệp Linh sẽ phá sản. Cập nhật nhanh nhất trên Тгцy*enАРР.cом

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Michelle Accord: “Coi như ông thức thời. Điện thoại cúp máy.



Trương Nặc Thủy bực bội, hằn học tắt điện thoại.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Tức chết đi được, Michelle Accord, thực sự quá keo kiệt, công ty ông ta sắp phá sản rồi, mà chỉ đưa cho có 350 tỉ. 350 tỉ chỉ đủ để làm khô len!



Nhưng ông ta không dám làm trái ý của Michelle

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Accord, nên chỉ có thể cắn răng nuốt tức vào bụng. Trương Nặc Thủy ôm một bụng tức, gọi điện thoại, ra lệnh cho cấp dưới làm việc.



Tập đoàn Diệp Linh.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Từ Nam Huyền và Từ Lam Khiết mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, vẻ mặt tràn đầy sự bất lực. Xếp trước mặt họ là một đống tài liệu, trên cùng là phiếu trả lương của nhân viên.



Hiện giờ tập đoàn Diệu Linh đã khó khăn đến mức không đủ tiền trả lương.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Từ Nam Huyện cười khổ, nói: “Lam Khiết, chúng ta phải làm gì tiếp theo đây, tiền lương của nhân viên đã nợ hai ngày rồi, mặc dù bọn họ không nói gì, nhưng trong lòng chắc chắn rất buồn bực.



Từ Lam Khiết thở dài nói: “Không còn cách nào nữa, chỉ có thể bán công ty với giá rẻ thôi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.













Từ Nam Huyền: "Lam Khiết, chúng ta lại nghĩ cách khác xem sao. Chị đã bản nhà và bản xe rồi, chúng ta lúc này có thể tạm bù vào lương." “Tập đoàn Diệp Linh là tâm huyết của em, làm sao có thể bán đi với giá rẻ.

Chương 2349: Thừa nước đục thả câu

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Từ Lam Khiết: "Coi như lần này có thể trả lương, còn lần sau, lần sau nữa, lần sau sau sau nữa thì sao?” “Đối với em mà nói, tập đoàn Diệp Linh đã từng huy hoàng, như vậy em đã thỏa mãn rồi. Hiện tại nó đã xuống dốc như vậy rồi, sợ rằng không thể xoay chuyển nữa. Cứ xử lý như vậy, cũng coi là hoàn hảo rồi.”



Từ Nam Huyền hít một hơi, cũng không nói gì nữa.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Từ Lam Khiết nói: “Nam Huyên, gần đây không phải chị gặp mặt vài ông chủ sao, đưa bảng báo giá của mấy ông chủ đó cho em xem một chút.”



Từ Nam Huyên nhanh chóng lấy ra một tập tài liệu, đưa cho Từ Lam Khiết: “Đây là toàn bộ báo giá của mười năm nhà đầu tư, Lam Khiết, em xem xem cái nào phù hợp.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Từ Lam Khiết nhận lấy rồi cẩn thận nghiên cứu.



Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, một người phụ nữ ngoại quốc tóc vàng xinh đẹp bước vào.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”















Người này không ai khác, đó chính là giám đốc của tập đoàn Quỳnh Châu, Daisy, Trước đây, Daisy không chỉ một lần muốn mua lại tập đoàn Diệp Linh, nhưng đều bị Từ Lam khiết từ chối.



Không ngờ lần này cô ta lại đến đây.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Đối với hành động vào phòng không gõ cửa của cô ta, Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyền đều cảm thấy vô cùng chán ghét.



Tuy nhiên, cả hai không tỏ thái độ bất mãn, dù sao thì, tập đoàn Diệp Linh có thể bị bên đó mua lại.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Daisy tìm được một chỗ ngồi xuống, bắt chéo hai chân, nhìn hai người phụ nữ cười nhẹ: "Hai cô, cuối cùng cũng nghĩ thông, muốn bán tập đoàn Diệp Linh.” “Xin chúc mừng, đây là quyết định đúng đắn nhất mà các từng thực hiện trong đời.”



Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyền nhìn nhau, vẻ mặt tức giận.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Phòng làm việc của Từ Lam Khiết cách âm rất tốt, khi họ nói chuyện trong phòng, thì bên ngoài căn bản không thể nghe thấy.



Nhưng Daisy lại biết quyết định vừa rồi của hai người bọn họ, rõ ràng trong phòng đã bị lắp thiết bị nghe lén. Người phụ này, thật sự là vô cùng can đảm

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Từ Nam Huyên chấp vấn: “Cô Daisy, tại sao cô biết chúng tôi muốn bán tập đoàn Diệp Linh? Vừa rồi chúng tôi mới đưa ra quyết định này, còn chưa công bố ra bên ngoài.



Daisy bình tĩnh nói: “Cô còn không đoán ra sao? Tất nhiên là tôi đã lắp thiết bị nghe lén trong văn phòng của cô rồi.”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

















Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyền tức đến không còn gì để nói. “Quá đáng, ức hiếp người quá đáng! “Việc cài thiết bị nghe lén vào nhà người khác là việc chính đáng lắm sao, ai cho cô cái gan lớn như vậy! “Cô có tin chúng tôi sẽ bắt cô chịu trách nhiệm trước pháp luật không!”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Đối mặt với lời buộc tội của hai người, trên mặt Daisy đầy vẻ khinh thường, coi như không nghe thấy



Daisy kiêu ngạo và ngang ngược, Từ Lam Khiết tức giận gần như nổ phổi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Cô lấy điện thoại di động ra: “Hừm, bây giờ tôi sẽ gọi điện báo cảnh sát, cô đợi bị tóm đi đi.



Nhưng Daisy lại cười nhẹ: “Tốt hơn hết cô nên suy nghĩ cẩn thận trước khi đưa ra quyết định. Nhìn Daisy bình tĩnh như vậy, Từ Lam Khiết biết bản lĩnh của Daisy chắc chắn rất lớn. Cập nhật nhanh nhất trên ТгцyeлАРP.*cом

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Dựa theo nguyên tắc ít chuyện ít phiền toái, Từ Lam khiết ngăn Từ Nam Huyên lại: “Chị Nam Huyền, bỏ đi!



Từ Nam Huyền nghiến răng: “Nhưng chị không thể nuốt trôi hơi thở hôi hám này.” Từ Lam Khiết nói: “Bây giờ tập đoàn Diệp Linh đang ở trong tình thế bấp bênh, càng nhiều kẻ thù thì áp lực của chúng ta càng lớn. “Hơn nữa, trong số nhiều nhà thầu, giá thầu của Daisy là cao nhất, hiện giờ lợi ích là quan trọng nhất, vì tiền lương của nhân viên

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Chao ôi



Từ Nam Huyền thở dài, lộ ra vẻ buồn bã và vô cùng bất lực.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Đường đường là giám đốc tập đoàn Diệp Linh, một trong mười nhân vật có ảnh hưởng lớn nhất của Đại Hạ mẫu người tự lập, bây giờ lại phải nhượng bộ lớn như vậy, thật là ấm ức.



Diệp Lam khiết nói: “Cô Daisy, cô đã muốn mua lại Tập đoàn Diệp Linh của tôi vài lần, và bây giờ chúng ta có thể chính thức nói về việc mua bán "

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”













Daisy cười: “Ừm, vậy bắt đầu thương lượng đi Vẻ mặt của cô ta vẫn thờ ơ, như thể cô ta đã có được tập đoàn Diệp Linh.



Từ Lam Khiết nói: "Đầu tiên, giá cả mùa cô đưa ra quá thấp. Tập đoàn Diệp Linh của tôi trước đây có giá trị thị trường mức thấp nhất là 350000 tỉ, cho dù bây giờ có xuống dốc đi nữa, cũng không thể bán với giá 1750 tỉ.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”



Chương 2350: Dồn vào bước đường cùng

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Daisy lười biếng hỏi: “Cô muốn bao nhiêu ?



Từ Lam Khiết: "Một giả duy nhất, 7000 tỉ! Đó là giới hạn mà tôi có thể chấp nhận. Daisy cười, không nói gì.

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Từ Lam Khiết cau mày: “Cô Daisy, tại sao cô không nói gì?"



Daisy nói: “Tôi nói thật cho cô biết, đây là con số lớn nhất tôi có thể đưa cho các cô!”

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Daisy chìa một bàn tay ra.



Từ Lam khiết cau mày: “1750 ti?”

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!















Daisy lắc đầu: “Sai rồi, 175 tỉ.



Cái gì!

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyền còn nghi ngờ bản thân mình nghe nhằm trầm trọng. 175 ti? Daisy dua ra 175 ti?



Cả tòa nhà văn phòng chết tiết này mà chỉ 175 tì? Nói thật, 7500 tỉ đã coi như là rẻ như bắp cải rồi, 175 tỉ thì khác gì cho không!

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Daisy đây là ức hiếp người qua đảng



Lúc huy hoàng là một doanh nghiệp lớn có giá trị thấp nhất lên đến 350000 tỉ, dù có sụp đổ, phá sản cũng không bao giờ bán ra với giá 175 tỉ.

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Từ Lam Khiết kiên quyết từ chối: "Không thể nào, chúng tôi tuyệt đối không thể chấp nhận bán với giá này!” “Cô Daisy, mời về cho, tôi thấy cô không thật lòng, chúng ta cũng không cần phải bàn bạc nữa.



Cô Daisy cười nói: “Các cô nên suy nghĩ lại đi. Bây giờ tập đoàn Diệp Linh mỗi ngày một giá. Mười ngày trước là 1750 tỉ, hôm nay trị giá 175 tỉ. Vài ngày nữa có thể chỉ còn vài trăm nghìn. Ha ha!”

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Từ Lam Khiết nói: “Tập đoàn Diệp Linh của tôi mặc dù phá sản, nhưng nó vẫn chỉ là một chiếc bánh ngọt, và có nhiều ông chủ lớn đang nhòm ngó” “Nếu không bán cho cô, chúng tôi vẫn có thể bán cho những ông chủ khác.”



Daisy cười như không cười: “Vậy sao? Cho tôi hỏi một câu, ai còn có hứng thú với tập đoàn Diệp Linh của cô. Nhìn thấy nụ cười của Daisy, Từ Lam Khiết thấy có mùi âm mưu khác thường. Có thể có gian lận trong này?

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Từ Lam Khiết suy nghĩ một chút, liền lấy điện thoại di động ra, gọi cho ông chủ Trương.



Ông chủ Trương đưa ra giá 1575 tỉ, chỉ đứng sau Daisy, ông ấy là cũng là người hứng thú với tập đoàn Diệp Linh nhất.

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Điện thoại rất nhanh được kết nối.



Từ Lam khiết nhiệt tình nói: “Ông chủ Trương, chào buổi sáng.

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Bên kia truyền đến một giọng nam giới trầm ấm: “Giám đốc Tử, cô tìm tôi có chuyện gì à?”



Nghe ngữ khí của anh ta có vẻ hơi thiếu thân thiện. Tần Lam Khiết bói: “Là như thế này, ông chủ Trương, mấy ngày trước ông không phải có ý muốn mua lại tập đoàn Diệp Linh sao? Tôi muốn cùng ông thương lượng về chuyện này.”

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Không ngờ, ông chủ Trương không chút do dự từ chối: “Xin lỗi giám đốc Từ, tôi hiện tại không còn hứng thú với tập đoàn Diệp Linh nữa rồi.”



Há?

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Từ Lam Anh sửng sốt một chút: “Ông chủ Trương, nhưng hôm qua ông vẫn còn gọi điện cho tôi, bày tỏ ý muốn mua lại?”



Ông chủ Trương: “Hôm qua là hôm qua, hôm nay là hôm nay. Tôi muốn nghỉ ngơi, tắt máy trước nhé.” Từ Lam Khiết nói: “Nhưng bây giờ là buổi sáng, tại sao còn nghỉ ngơi. ТrцуeлAРР.cом trang web cập nhật nha*nh nhất

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Ông chủ Trương: “À, hôm qua tôi cả đêm không ngủ, hôm nay cần nghỉ ngơi.



Tút!

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Điện thoại bị cúp máy không thương tiếc.



Từ Lam Khiết không cam tâm, lại tiếp tục gọi cho những ông chủ có ý muốn mua lại tập đoàn Diệp Linh khác.

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Nhưng những ông chủ này cũng không ngoại lệ, tất cả đều đột nhiên thay đổi chủ ý, không muốn mua lại tập đoàn Diệp Linh.



Từ Lam Khiết đã cảm thấy chuyện này có điều đáng

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Cô liếc nhìn Daisy, và sau một lúc suy nghĩ, cô bấm cuộc gọi cuối cùng.



Người này là một người bạn nữ của Từ Lam Khiết, cũng có biểu hiện hứng thú đối với tập đoàn Diệp Linh.

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Từ Lam Khiết nghĩ nói không chừng từ miệng của người bạn này có thể hỏi ra được điều gì.



Từ Lam Khiết: “Lam Châu, bận gì không?”

Truy cập VietWriter để đọc truyện nhanh nhất!













Giọng nói của Lam Châu lộ ra chút căng thẳng: “Lam Khiết, tại sao cậu đột nhiên lại gọi điện thoại cho tớ thế?” Từ Lam Khiết: “Tớ gọi cho cậu không phải là chuyện bình thường sao? Việc này có gì kỳ lạ?” Lam Châu nói: “Trước đây cậu chỉ gọi cho tớ trong giờ tan sở, tại sao hôm nay đang trong giờ làm việc lại gọi cho tó?"



Từ Lam Khiết nói: “À, trong giờ làm việc gọi điện, đương nhiên là bàn chuyện làm ăn. “Lam Châu, mấy hôm trước không phải cậu muốn mua lại công ty Diệp Linh của tớ sao? Tớ thấy chúng ta có thể bàn bạc một chút."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK