Tống Thanh Nhàn cho rằng bọn họ chồn cáo chúc tết gà, không có ý tốt.
Trịnh Khải Hoàn nhìn Tống Thanh Nhàn một cách mê say, chủ động chào hỏi: "Thanh Nhàn đã về rồi à, mau ngồi xuống, nếm thử trà Thiết Quan Âm quý giá này!"
Tống Thanh Nhàn đáp lại một cách hờ hững rồi ngồi xuống: "Dì à, sao đột nhiên lại tới thăm cháu thế này" Bà ta nói: "Thanh Nhàn à, dì và Khải Hoàn đến đây là muốn cầu hôn cháu"
Cầu hôn?
Tống Thanh Nhàn cau mày nói: "Xin lỗi dì, hiện tại cháu chưa muốn nghĩ về chuyện tình cảm"
Bà ta nói vội vàng: "Thanh Nhàn, đừng từ chối vội, hãy nghe dì nói trước đã." "Dì biết, trước đây cháu xem thường Khải Hoàn nhà dì, nhưng bây giờ Khải Hoàn nhà dì tương lai rộng mở, dì nghĩ nó rất hợp với cháu"
Tống Thanh Nhàn không đáp, thầm nghĩ tiền đồ của hắn ở trước mặt Diệp Huyền Tần như trò hề.
Đời này, ngoại trừ anh Diệp, cô ta sẽ không kết hôn với bất cứ ai. Trịnh Khải Hoàn cũng đã cố gắng thể hiện bản thân, cho biết: "Thanh Nhàn, nói cho em biết, hiện tại tôi được tổng giám đốc của chúng tôi Hoa Văn Thịnh đánh giá rất cao, hôm qua mới đề cử tôi làm tổ trưởng, rất có tiền đồ”
A?
Nói đến Hoa Văn Thịnh, Tống Thanh Nhàn và Hàn Tây Thi ngạc nhiên nhìn Trịnh Khải Hoàn: "Anh đang làm việc trong Tập đoàn Đạo Vương?".
Sự ngạc nhiên của hai người phụ nữ lại làm cho Trịnh Khải Hoàn tưởng họ kinh sợ, ngay lập tức cư xử ngạo mạn hơn. "Đúng thế, anh làm ở Tập đoàn Đạo Vương được hơn một năm rồi." "Thanh Nhàn, anh biết rằng công ty của bạn thân em là Hàn Tây Thi phụ thuộc vào đơn hàng của tập đoàn Đạo Vương để duy trì hoạt động, nhưng dường như các em đã đắc tội với tổng giám đốc Hoa Văn Thịnh, nên anh ta đã cắt đứt hợp tác với công ty Hàn Tây Thi. Công ty của Hàn Tây Thi chắc hẳn rơi vào tình thế khó khăn." "Thanh Nhàn, nếu em có thể đồng ý lời cầu hôn của anh, anh hứa sẽ thuyết phục tổng giám đốc để anh ta trả lại đơn hàng cho Hàn Tây Thi." "Còn nữa, tổng giám đốc Hoa Văn Thịnh sẽ đối phó các em. Nếu thực sự bị nhắm tới, sẽ rất khó khăn." "Nhưng nếu em lấy anh, chúng ta sẽ là một gia đình. Dù sao anh ấy xem trọng mặt mũi anh, cũng sẽ không làm tổn thương em." "Thanh Nhàn, đây là cơ hội duy nhất để em vượt qua khó khăn, mong em có thể suy nghĩ kỹ "Cho dù em không nghĩ tới bản thân, cũng phải nghĩ đến Phương Như."
Hai cô gái dở khóc dở cười.
Hiện tại bọn họ đều là tổng giám đốc công ty. Trịnh Khải Hoàn cùng lắm cũng chỉ là một tổ trưởng nhỏ lại lấy vị trí đó đến để quyến rũ bọn họ... Anh ta không thấy xấu hổ thì bọn họ vẫn cảm thấy xấu hổ thay.
Tống Thanh Nhàn muốn nói rõ thân phận mình, nhưng Hàn Tây Thi lại ngăn cô ấy lại.
Hàn Tây Thi muốn trêu chọc Trịnh Khải Hoàn, giả ngu hùa theo.
Hàn Tây Thi nhìn Lý Mỹ Quyên: "Thím ơi, thím nghĩ
Thanh Nhàn nên chọn anh Diệp hay Trịnh Khải Hoàn?"
Mặt Lý Mỹ Quyên tràn đầy bối rối: "Đây... thím tôn trọng quyết định của Thanh Nhàn."
Trịnh Khải Hoàn nói ngay: "Thanh Nhàn, anh biết anh Diệp đó là người gần đây làm phiền em, anh ta có thể bảo vệ cho em, nhưng tiền kiến ra chỉ đủ ăn cơm qua ngày? Tương lai em muốn sống như thế với anh ta hay sao?" “Có tiền mới là tốt nhất."
Bà mẹ cũng nói ngay: "Đúng vậy, trong xã hội này, không thể sống mà không có tiền" “Con trai tôi là tổ trưởng của Tập đoàn Đạo Vương lương tháng 60 triệu, trong vòng vài năm nữa có thể sẽ được thăng chức chủ nhiệm, quản lý tiền tương cũng không dưới 300 triệu một tháng đấy! "Hơn nữa, Diệp Huyền Tần là thằng nhóc suốt ngày đánh giết, không thể tự nuôi sống mình, làm sao anh ta có thể nuôi được cháu?" "So với con trai của dì, họ Diệp kia căn bản là chỉ là con kiến hỏi."
Lý Mỹ Quyên cũng thở dài một hơi: "Thanh Nhàn à, mẹ nói thật, những gì dì ấy nói quả thực có lý. "Diệp Huyền Tần đã giúp chúng ta rất nhiều, chúng ta đương nhiên sẽ cảm tạ, nhưng không thể lấy đại sự cả đời của con để cảm tạ người ta được." "Theo như dì biết, Diệp Huyền Tần không có tiền, thậm chỉ còn mượn cháu 150 triệu, đến nay vẫn chưa trả lại." "Chỉ dựa vào anh ta, làm thế nào có thể nuôi sống cháu và Phương Như đây chứ?" "Nhìn vào Khải Hoàn nhà dì, mặc dù là một chức nhỏ nhưng tiền đồ vô cùng rộng mở.