CHƯƠNG 125: CẢNH LIÊM UY TỨC GIẬN
Giờ Hướng Thực rất khâm phục tài diễn xuất của Ân Nhạc Vy! Đồng thời anh cũng chuẩn bị bước kế tiếp.
Trước mặt nhiều người, cô mặc đồ ở nhà đơn giản, sắc mặt tái nhợt, vẫn giống như người phụ nữ mới sẩy thai đang thiếu máu, cực kỳ yếu ớt, để người khác tin rằng, nếu Lý Mẫn và Hướng Linh cùng buông tay, chắc chắn cô sẽ ngã quỵ ngay...
Gió mùa thu hơi lành lạnh, lúc cơn gió đầu tiên thổi tới, Hướng Thực đã cởi áo ngoài ra khoác lên cho Ân Nhạc Vy, vẫn là dáng vẻ của một người đàn ông tốt trong gia đình, cảnh tượng đó đã kích thích phóng viên xung quanh nhanh chóng đặt câu hỏi.
“Xin hỏi cậu Hướng, anh có biết video vợ anh đã đăng lên mạng trước đó không?
“Xin hỏi cậu Hướng, anh nghĩ gì về hành động của vợ mình đối với bạn gái cũ?”
“Xin hỏi cậu Hướng, nhà họ Hướng có thái độ như thế nào về việc mất đứa bé này?”
...
Hướng Thực không nói gì, chỉ dịu dàng nhìn Ân Nhạc Vy, cô ngước mắt lên nhìn anh, nhưng trong lòng lại rùng mình, hình như cô nhìn thấy sự thù hận trong đáy mắt anh, nhưng khi cô nhìn lại thì lại thấy anh vẫn thâm tình như trước, đâu còn vẻ đáng sợ lúc nãy?
Chẳng lẽ cô nhìn lầm ư?
Lý Mẫn lén nhéo Ân Nhạc Vy, rất nhanh, cô hồi thần lại, khóc lóc càng thảm thương hơn.
Một lúc lâu sau mới nói: “Các vị, hôm nay tôi xuất hiện là muốn giải thích chuyện chị em nhà tôi, một người gả cho nhà họ Hướng, một người gả cho nhà họ Cảnh, đều ở thành phố T, nhưng chuyện này không ảnh hưởng gì đến tình cảm chị em chúng tôi, từ nhỏ tôi đã quý chị ấy, mặc dù lần này vì lỗi của chị mà làm tôi mất đi đứa con vừa mới có nhưng tôi không hận chị, thật đó...”
Nói xong, Ân Nhạc Vy ra vẻ kiên cường khẽ cắn môi, trông thế nào cũng thấy giống một cô em gái tốt, chỉ là trong lời nói rõ ràng có chứa tâm cơ, tình cảm hai người sao? Thứ nhất Ân Nhạc Vy không nói rõ là tình cảm gì, chỉ nhấn mạnh mà cô ta rất quý chị mình, thứ hai vì lỗi của Ân Thiên Thiên nên cô ta mới mất con, đẩy tội danh lên cho Ân Thiên Thiên, thứ ba...
Một câu nói đơn giản nhưng lại bộc lộ nhiều ý tứ như vậy, các phóng viên muốn không nghĩ nhiều cũng khó.
Trong số phóng viên có mặt tại đây, có nhiều người là xông vào thành phố M, lúc này họ không khỏi nhíu mày nhìn Ân Nhạc Vy, hai chị em nhà này là sao đây?
Ân Nhạc Vy hít sâu một hơi rồi nói: “Chuyện video trên mạng chỉ là hiểu lầm, hôm đó lúc tôi đang sắp xếp lại tài liệu trong máy tính thì vô tình thấy video của nhà. Tôi định xóa nó đi rồi nhưng không ngờ lại trượt tay bấm nhầm, phát lên mạng, tôi đã sai người gỡ xuống rồi, hy vọng mọi người đừng vì chuyện này mà gây khó dễ cho chị tôi...”
Chỉ một câu hiểu lầm mà muốn xóa sạch chuyện này, cho dù mọi người đều biết cô ta nói dối đến 99%, nhưng giờ họ chỉ có thể chấp nhận cách nói này, ai bảo người ta không muốn thừa nhận chứ?
“Tôi thừa nhận, ban đầu tôi rất ngạc nhiên khi chị tôi gả cho nhà họ Cảnh, nhất là thấy báo cáo về việc chị ấy vẫn còn trinh, tôi...” Ân Nhạc Vy bỗng nói đến đây thì ngừng lại, nhìn mọi người với vẻ bất an lo sợ.
Nhưng phóng viên sớm đã bày sẵn trận khi cô ta nói câu đầu tiên, đâu dễ dàng buông tha chứ?
“Xin hỏi mợ Hướng, ý cô là gì?
“Mợ Hướng, cô đang ám chỉ trước đây mợ ba làm giả báo cáo sao?”
“Xin hỏi mợ Hướng, cô biết sự thật khi đó đúng không? Cô tiết lộ một chút được không?”
...
Phóng viên bên dưới bỗng nhao nhao dồn lên phía trước, toàn bộ người làm trong nhà họ Hướng đều chạy tới giúp họ cản lại, nhưng cũng lực bất tòng tâm, còn Ân Nhạc Vy cũng giật mình vì vừa rồi ‘lỡ lời’, theo bản năng quay sang nhìn mẹ mình, lập tức phóng viên cũng chuyển hướng qua đó ngay.
“Xin hỏi bà Ân, lúc trước đã xảy ra chuyện gì, bà có thể tiết lộ một chút không?”
“Xin hỏi bà Ân, lúc mợ ba gả cho nhà họ Cảnh vẫn còn trong trắng sao?”
“Xin hỏi bà Ân, khi đó người kia đã làm gì mợ ba khi ở trong phòng? Bà có thể kể lại một chút không?”
...
Toàn bộ câu hỏi đều đổ dồn vào Lý Mẫn, Ân Nhạc Vy nhìn bà lo lắng, theo bản năng vùi vào lòng Hướng Thực tìm kiếm sự an ủi. Hướng Thực nhìn cô ta, đáy mắt thoáng qua tia mỉa mai.
Anh thật sự không biết vợ mình lại là người phụ nữ có tâm địa rắn rết như thế!
Vì vinh hoa phú quý mà bỏ mặc con cái, không quan tâm mẹ mình, thậm chí không từ thủ đoạn!
Lý Mẫn nhìn phóng viên vẻ khó xử, cuối cùng bị bọn họ ‘bức bách’ quá mới nói: “Chuyện năm đó đã qua rồi, mọi người cũng đã xem video, tôi không muốn nói nhiều nữa, mọi người muốn nghĩ sao thì nghĩ.”
Câu nói này nghe có vẻ rất bất lực, nhưng hàm ý bên trong lại làm người khác không khỏi kinh hãi, ý bà ta là năm đó Ân Thiên Thiên mới 10 tuổi đã bị người khác hủy hoại...
Phóng viên càng lúc càng như điên cuồng, đèn flash chớp liên tục, vô số câu hỏi được đặt ra.
“Bà Ân và mợ Hướng có biết, trên thế giới này, ăn nói lung tung cũng là một hành vi phạm tội không?” Một giọng nói lạnh lùng vang lên, tất cả mọi người đều bất giác nhìn qua đó, thì thấy Cảnh Liêm Uy dẫn theo mấy người đang ung dung đứng đó xem kịch.
Phóng viên đồng loạt chuyển hướng, muốn đặt câu hỏi với anh.
“Trước khi hỏi tôi, tốt nhất mấy người nên xác định trước, chuyện này có phải là thật không đã, nếu không tôi cũng chẳng thèm quan tâm quyền phỏng vấn hay quyền đưa tin của phóng viên mấy người, nếu đây không phải sự thật, tôi sẽ khiến mấy người thân bại danh liệt!”Cảnh Liêm Uy nhanh chóng cắt ngang lời họ, mắt phượng lạnh lùng nhìn Ân Nhạc Vy và Lý Mẫn ở đối diện, hai người này đã làm Thiên Thiên chịu nhiều oan ức, thậm chí còn đạp đổ vị trí cô có được hôm nay!
Các phóng viên nhìn nhau, rồi đưa câu hỏi an toàn hơn.
“Xin hỏi cậu ba, anh nghĩ gì về đoạn video do mợ Hướng đăng lên?”
“Xin hỏi cậu ba, mợ ba nói thế nào về chuyện này?”
“Xin hỏi cậu ba, nhà họ Cảnh có thái độ gì? Hai người có ly hôn không?”
...
Rõ ràng các câu hỏi đã nhẹ nhàng đi nhiều, bọn họ không dám hỏi quá khích, có điều, câu hỏi liên quan đến hôn nhân đã làm Ân Nhạc Vy không khỏi căng thẳng, Hướng Thực cười mỉa mai không nói gì.
Cô ta đúng là một người phụ nữ thực dụng.
Lúc trước khi biết bạn trai Ân Thiên Thiên là cậu chủ nhà họ Hướng, cô ta không tiếc mọi thứ dụ dỗ bằng mọi cách, thậm chí không quan tâm đó đã là bạn trai chị mình, sắp bàn đến chuyện kết hôn rồi. Bây giờ khi biết Cảnh Liêm Uy là cậu ba nhà họ Cảnh, cô ta lại càng không tiếc đánh đổi mọi thứ, dùng mọi thủ đoạn để bước vào nhà họ Cảnh!
Cảnh Liêm Uy không trả lời bọn họ, chỉ nhìn chằm chằm Ân Nhạc Vy và Lý Mẫn ở đối diện, nói thẳng: “Bà Ân, mợ Hướng, có câu nói làm ‘có là anh em ruột cũng phải tính toán sòng phẳng’, huống hồ tôi chỉ là con rể, là anh rể, giờ vợ tôi không tiện đến, nên tôi tới đây tính toán với mấy người.”
Dứt lời, xung quanh yên lặng như tờ.
“Tôi chấp nhận chuyện mợ Hướng nói không cố ý phát tán video lên mạng, nhưng lúc ở trung tâm mua sắm‘The Joy’, cô công khai nói xấu vợ tôi thì tính sao? Mợ Hướng, cô nói mập mờ nước đôi để mặc tình thế phát triển ngày càng ác liệt, có phải cô nên hối lỗi không? Còn các phóng viên ở đây, hôm nay những ai xông vào nhà dân trái phép, ngày mai tôi tin sẽ có thư mời của luật sư được chuyển đến tay.” Cảnh Liêm Uy quét mắt nhìn những người có mặt tại đây, lạnh lùng nói: “Nếu mấy người cảm thấy chuyện ở cục cảnh sát lúc trước chỉ là thủ đoạn của Cảnh Liêm Uy tôi, vậy thì giờ tôi sẽ nói cho mấy người biết, nếu dùng được đến luật pháp thì tôi chắc chắn sẽ dùng, còn nếu không được thì tôi sẽ cho các người nếm thử thế nào là bắt nạt kẻ yếu.”
Ở đây có người nào là không sợ kẻ mạnh, ức hiếp kẻ yếu?
Nếu không phải vậy, trong giây phút xảy ra chuyện, họ nên đi tìm Cảnh Liêm Uy chứ không phải ném đá giấu tay, thông qua Ân Thiên Thiên để kéo anh vào! Trên thế giới này, không ai là kẻ ngốc, nếu hôm nay Ân Thiên Thiên không phải là vợ của Cảnh Liêm Uy thì cho dù cô có là cô cả nhà họ Ân, cũng sẽ không ầm ĩ đến mức này! Suy cho cùng, là do thân phận hại người!
Do đó, mọi thứ cô gánh chịu hôm nay đều vì cô là người phụ nữ của Cảnh Liêm Uy.
Anh vừa dứt lời, mọi người đều không kiềm chế được mà run rẩy.
Chỉ có mình Ân Nhạc Vy là nhìn anh với ánh mắt nóng rực, trong mắt cô ta, được Cảnh Liêm Uy che chở như thế chẳng phải là một niềm hạnh phúc sao?
Lúc này mà cô ta còn có suy nghĩ biến thái như thế, quả thật là làm người khác khó hiểu!
Có phóng viên tỉnh táo lại, dè dặt hỏi một câu: “Ý anh là muốn dùng thủ đoạn đặc biệt sao?”
Có người hỏi rồi, một đám người cũng nhao nhao theo.
“Xin hỏi cậu ba, anh đang chuẩn bị đối phó họ trên thương trường sao?”
“Xin hỏi cậu ba, ngay cả nhà mẹ đẻ của mợ ba, anh cũng không tha ư?”
“Xin hỏi cậu ba, hành động này của anh có phải là đang ngầm thừa nhận chuyện video là thật?”
“Xin hỏi cậu ba, có phải mợ ba đã sớm không còn trong trắng không?”
...
Câu hỏi cuối cùng làm hiện trường yên tĩnh lại, không ít phóng viên lâu năm đều quay đầu nhìn phóng viên trẻ tuổi đó, đây chính là ‘nghé con không sợ hổ’? Đây khác gì hỏi thẳng Cảnh Liêm Uy, có phải vợ anh cắm sừng anh không chứ?
Những người xung quanh cũng yên lặng ngóng câu trả lời.
Cảnh Liêm Uy từ từ quay đầu nhìn phóng viên vừa đặt câu hỏi kia, anh khẽ nhướn mày, nhẹ nhàng hỏi: “Nhớ kỹ câu hỏi hôm nay của cậu, ngày mai cậu sẽ nhận được thư của luật sư.”
Dứt lời, sắc mặt phóng viên kia trắng bệch ngay, vớt vát: “Cậu ba, tôi chỉ hỏi thôi mà.”
“Chỉ hỏi?” Anh nhìn cậu ta, nhẹ nhàng nói: “Trước khi vợ tôi gả vào nhà họ Cảnh, đã làm báo cáo công khai rồi, lúc đó có chủ tịch đương nhiệm và phó chủ tịch khóa trước của Hội Liên hiệp Phụ nữ thành phố T cùng với bà Trương đức cao vọng trọng trong thành phố tới làm chứng, giờ cậu hỏi câu này, thứ nhất đã bôi nhọ tính chân thật trong báo cáo trước đây của vợ tôi, thứ hai cậu đã bôi nhọ nhân cách những nhân vật đến làm chứng, thứ ba cậu bôi nhọ trí thông minh của vợ Cảnh Liêm Uy tôi!”
Anh nói nhẹ nhàng, rõ ràng từng câu từng chữ nhưng lại khiến những người xung quanh bất giác lùi về sau một bước.