*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tổ Tông vô cùng ghét bỏ Trương Thành Nam, không chỉ vì phụ nữ mà còn vì lợi ích cá nhân, sớm muộn gì thì bọn họ cũng là tôi sống anh chết hoặc anh sống tôi chết, tôi cũng không thể thuyết phục được hai người họ. Tôi không muốn vì ích kỷ mà xảy ra bất kỳ tai nạn nào, nhưng có một số điều tôi cũng không điều khiển được.
Hai Sói mở cửa kính chiếu hậu và hỏi Tổ Tông xem anh đã quyết định chưa, nếu anh muốn đen ăn đen thì anh ta sẽ báo cho người dân ở Cát Lâm và Ninh Khiết biết.
Tổ Tông nói: "Cô Cửu giờ đã là người của anh ta. Tình hình ở Cát Lâm bây giờ vô cùng khó khăn, bây giờ anh ta đang cố gắng tìm mọi cách để chiến thắng kẻ thù truyền kiếp là Ninh Khiết. Trương Thành Nam có lẽ chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ người nhà họ Thẩm liên minh với những kẻ bất tài đó.”
Trên đường trở về biệt thự, chiếc xe đi qua một con hẻm cũ nát giống như ở Cát Lâm, đây là một nơi đầy rác rưởi và bẩn thỉu.
Mễ Loan và các cô gái bị đưa đến một nơi khác, nó nằm trong một căn nhà gỗ bỏ hoang. Sau này, khi cô ta nhớ lại vẫn không khỏi sợ hãi. Thời tiết cực kỳ lạnh, tuyết rơi dày đặc, trong nhà chỉ thắp đúng cây đèn dầu. Gió lồng lộng thổi vào khung cửa sổ vỡ vụn, ngọn đèn dầu cũng theo đó mà lúc sáng lúc không, cô ta nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi đó hút thuốc, trên mặt anh ta hiện lên vẻ dâm đãng. Mễ Loan ở phía cảng Đông Bắc vô cùng sợ hãi, cô ta muốn chạy ra ngoài nhưng lại bị một người đàn ông què kéo lại và đặt lên ghế, sau đó anh ta làm những chuyện mà cả đời này cô ta cũng không muốn nhớ lại. Truy cập truyen88.net để đọc truyện hay mỗi ngày
Tôi đang mơ màng ngủ gật trên vai Tổ Tông thì đột nhiên xe phanh gấp lại khiến tôi bừng tỉnh và chúi ra đằng trước.
Trong lúc hỗn loạn, Tổ Tông nắm lấy tay trái của tôi nhưng vẫn không kịp khiến sự cho tôi bị đập hông vào ghế phụ.
Tôi ôm chặt đầu ngẩng đầu lên, còn chưa kịp mở miệng hỏi thì đã nhìn thấy anh mắt tức giận Tổ Tông nhìn về phía cửa sổ sau lưng tôi, ngay cả Hai Sói cũng không nói một lời, như thể đã xảy ra chuyện gì đó.
Tôi nghi ngờ nhìn theo ánh mắt của anh, sau khi nhìn rõ tình hình, cả người tôi sững lại trong giây lát.
Đó là xe của Trương Thành Nam. Chiếc Mercedes Benz màu xám bạc đỗ ở đầu ngõ, anh ta kéo kính cửa sau xuống và nhàn nhã cầm chiếc nhẫn bảo vệ, chiếc nhẫn ấy giống hệt chiếc nhẫn mà anh ta đưa cho tôi.
Anh ta nói hồi đó chiếc nhẫn mà anh ta đưa cho tôi là nhẫn nữ, anh ta giữ chiếc nhẫn nam, chiếc nhẫn nam đó có bề ngoài to hơn rất nhiều so với nhẫn nữ. Tôi nghe thấy thế thì cứ tưởng đó chỉ là một lời nói đùa.
Tôi nhìn xuống ngón tay trống không của mình, chiếc nhẫn bảo vệ mà anh ta đưa cho tôi quá lớn so với kích cỡ tay của tôi, nhưng tôi vẫn nhớ hơi ấm và mùi thuốc lá trên ngón tay ngọc lục bảo kia.
Mấy người đàn ông giữ tợn đang giữ chặt một người đàn ông, người đàn ông đang bị giữ giãy dụa rất kịch liệt, nhưng những người xung quanh không hề có ý định tha cho ông ta.
Trương Thành Nam thản nhiên nhìn vũng máu trên mặt đất, mặt anh ta trông vô cùng hung ác, ngón tay xoa xoa chiếc nhẫn ngày càng nhanh hơn.
"Bác Kiện cũng đã từng phí tâm huyết để dạy bảo tôi, đối với tôi mà nói thì cũng có một chút ân tình, chỉ cần bác không quá đáng thì tôi có thể thả bác đi. Chuyển lời với Bác Kiện cho tôi rằng từ mặc dù chuyện đã xảy ra lâu rồi nhưng từ đến giờ tôi chưa hề quên, để cho lão đại của ông ta bình tĩnh lại đã, chuyện nên giải quyết thì vẫn phải giải quyết, không chạy được." Anh ta nói xong câu này thì cửa xe chậm rãi nâng lên, trong tích tắc khuôn mặt góc cạnh của anh ta đã bị kính che khuất, xe dừng tại chỗ vài giây, sau đó nhanh chóng rời đi làm cuốn lên một tầng bụi mỏng.
Người được thả ra uể oải ngồi ở trong góc một hồi, sau đó ông ta lảo đảo đứng dậy để chạy trốn.
Bầu không khí trong xe im lặng, sau khi xem sự tình trước mặt thì tôi cũng đã đoán ra một phần nào. Tôi im lặng không nói một lời nào để tránh rước lấy tai hoạ.
Tổ Tông im lặng suy nghĩ một lúc rồi hỏi Hai Sói: "Trương Thành Nam và Lâm Hào Kiện vẫn chưa giải quyết được nợ cũ ư?" "Anh quên mất rằng anh ta đã mang theo kiểm sát trưởng đến đập nát bữa tiệc sinh nhật của ông ta sao? Người của Lâm Hào Kiện trói cô Trình lại để ép anh ta rút lui, vì vậy Trương Thành Nam đã tức giận mà nổ súng. Hai người họ vốn đã oán hận nhau từ lâu."
Tổ Tông trầm ngâm tháo khuy măng-sét rồi buộc lại, anh không ý kiến gì mà nhìn tôi cười khó hiểu: "Lâm Hào Kiệt dám động đến Thanh Tận thì cuộc sống của ông ta nhất định sẽ không yên ổn."
Lòng bàn tay rộng rãi của anh chạm vào cắm tôi, tựa như lưu luyến một bảo vật quý giá, trong mắt anh hiện lên vẻ yêu thương cùng với bi thương và nói: "Nhưng em là của anh, điều này thật là thú vị."
Tôi vội vàng làm bộ nắm tay đặt ở trên đầu gối, móng tay mảnh khảnh đâm vào lòng bàn tay vô cùng đau đớn, quả thực ngay từ đầu tôi đã biết mình không thể thoát khỏi trận chiến quyền lực này, tôi có vai trò quan trọng không thể thiếu trong trận chiến của bọn họ.
Cách sử dụng quân cờ là tôi cũng rất quan trọng, Trương Thành Nam nắm giữ quyền lực của thế giới ngầm, còn Tổ Tông nắm quyền lực bên chính nghĩa. Tôi giống như một là cờ đỏ, cho dù cắm ở đâu cũng sẽ bị thổi bay.
Vào ngày thứ ba sau khi tôi xuất viện, ở ngoại ô phía Bắc có truyền tin rằng Tổ Tông của tôi đã ra lệnh cắt đứt bàn tay của Văn Nhật Hạ, để cô ta có thể nhớ lâu và không gây nên bất kì phiền phức nào nữa.
Ở phía Đông Bắc, xương khô phải trải dài đến năm mươi cây số, Thổ Hoàng Đế một tay che trời, Tổ Tông mà chơi đùa một cái là rất dễ dàng mất mạng, nhưng ở đỉnh của cơn bão, anh đã quá lười biếng để chen ngang.
Tay sai gọi điện tới hỏi tôi có muốn tới nhìn một cái không, tôi đang do dự có nên đến gặp Văn Nhật Hạ lần cuối không, có lẽ tôi có thể tìm hiểu vài điều về Văn Nhật Hạ, đây cũng là một món hời cho tôi. Truy cập truyen88.net để đọc truyện hay mỗi ngày
Lúc này đầu kia đột nhiên truyền tới tiếng gào: “Trình Bảo Ái, là cô âm thầm làm chuyện này đúng không? Cô rõ ràng là biết hết mọi chuyện, còn Văn Nhật Hạ, cô nhất định phải chết."
Không cần tận mắt chứng kiến tôi cũng có thể đoán được lúc này Mạnh Phi Phi vừa xấu hổ vừa uất ức, cô ta hận không thể băm tôi thành trăm mảnh, cô ta cũng đã đoán ra được sự tình rồi. Thứ mà người của Hồ Lĩnh cho vào chính là thuốc gây sảy thai, mùi vị của nó rất lạ khiến tôi nhớ mãi vẫn không quên.
Các chị em lừa đảo mang thai và sẩy thai là điều thường xuyên xảy ra, có người thắng, có người không những thua mà còn bị cuốn ra ngoài. Kết quả của thành công và thất bại là hoàn toàn khác nhau.
Còn tôi, có rất nhiều người phụ nữ có suy nghĩ muốn kéo tôi xuống nước và người này thật sự có năng lực đó, Ôn tiên sinh không khỏi kiêu ngạo, tình nhân không có tác dụng. khó, liệu cô ấy có còn tử tế được không.
Môi tôi kề sát điện thoại và một nụ cười: "Cô Mạnh, tôi tiễn cô lên đường là vì muốn tốt cho cô, cô không cảm ơn tôi thì thôi. Cô là cá và mọi người là một con dao, như vậy không phải là rất khổ sở sao? Bây giờ chỉ có chết thì cô mới có thể được giải thoát"
Cô ta từ lâu đã không muốn nghe những lời này, cổ họng khàn khàn như bị chèn ép, chờ chết là một cực hình kinh khủng nhất, cô ta không có cách nào thoát ra được. Cô ta mệt mỏi gào thét, tuyệt vọng và khóc lóc, nhưng cô ta đã quên mất những người bên cạnh cô đều là những người lạnh lùng, trên người luôn mang theo vẻ chết chóc.
"Trình Bảo Ái, cô nhất định sẽ chết không có chỗ chôn, kết cục của cô còn thê thảm hơn gấp trăm gấp ngàn lần những người mà cô đã từng hai."
Tôi cười chế nhạo cười nhạo, cô ta sắp chết rồi còn nói những lời này làm gì chứ? Tay sai cầm điện thoại và hỏi tôi có làm không. Tôi nhìn ra bên ngoài cửa sổ, ánh sáng mặt trời ở thành phố này rất vừa phải, trong mắt người thường nó trông như thế này. Bóng tối tồn tại trên rìa của đạo đức và trong kẽ hở của luật pháp.
"Làm sao cho sạch sẽ gọn gàng, đừng cho Thẩm Hạo Hiên gây phiền toái.”
"Cô cứ nói đùa, tôi đi theo Anh Hiên, có chuyện chưa giải quyết được sao? Hơn nữa cô gái này là do cô Thẩm đưa tới, không cần anh Hiền phải gánh phiền phức.”
Như có một chậu nước không lạnh cũng không nóng đổ một cách nhanh và dữ dội lên đầu tôi, tôi chợt nhận ra Tổ Tông cũng biết Mạnh Phi Phi không hề liên quan đến chuyện này, tất cả chuyện này do Văn Nhật Hạ làm ra nhưng anh lại giết người vô tội một cách bừa bãi. Mục đích chính là để phá rối câu chuyện, cô ta sắp đặt cho một người phụ nữ uống thuốc và cô ta cũng sẽ không thể thoát khỏi chuyện này. Sau cùng, cô ta phải nhờ nhà họ Văn giúp đỡ.
Mặt khác người tiếp xúc với virgin không chỉ có mình Văn Nhật Hạ mà còn có Văn Mạnh Hùng và Văn Ngọc Tường, tất cả những người này đều không thể chạy thoát.
Tôi sửng sốt một lúc lâu khiến cho tay sai phải gọi cô Trình mấy lần thì mới hoàn hồn lại. Sau đó tôi nói anh ta hãy làm đi.
Tiếng gào thét cuối cùng của Mạnh Phi Phi bị giam giữ trong đường dây điện thoại, như thể một con chim tù đày bất lực chết trong lồng.
Hơi thở ngột ngạt tích tụ trong lồng ngực, tôi yếu ớt ngã ngồi trên ghế sô pha, nhìn nửa cốc nước mát trên bàn, cứ như thể nó hiện ra từng khung hình cuộc đời bấp bênh của tôi.
Không sợ, không sợ, mặc dù tôi một mình nhưng tôi có thể thắng được vận mệnh. Chỉ có điều, vào ngày mặt trời u ám, tôi thống khổ chống cự một người đàn ông trên băng tuyết, nhưng tôi không ngờ lại nảy sinh tình cảm giữa chúng tôi. Phát súng đó đã thay đổi những năm tháng sau này của tôi và nó cũng dấu ấn của việc tôi vướng vào Trương Thành Nam.
Tôi phụ thuộc vào việc Tổ Tông yêu thương tôi, tôi cố chấp đến mức tôi không chịu nhận ra điều đó. Nghĩ kỹ lại thì thời điểm anh xuất hiện, anh chính là mối nghiệt duyên của tôi từ kiếp trước. Truy cập truyen88.net để đọc truyện hay mỗi ngày
Phục Hưng số 7 ban đầu dự kiến đổ bộ vào ngày cuối cùng của tháng, ngọn gió mà Hai Sói nhận được từ Cát Lâm sẽ xuất hiện ở bờ nam sông Thanh Dương vào lúc 5 giờ tối ngày 27, cũng chính là hải cảng Thanh Tân, bến tàu phức tạp nhất trong cả ba tỉnh Đông Bắc.
Tôi đã cố gắng hết sức thuyết phục để Tổ Tông đồng ý đưa tôi đi cùng. Tôi nói phụ nữ rất đảm đang, việc lớn như mua bán thế này nhất định sẽ làm tốt hơn mấy người tay sai kia. Bọn họ không để phụ nữ vào mắt, điều bọn họ quan tâm chính là không được để lại bất kì dấu vết nào.
Vì mối liên hệ này chỉ là phép thử của giao dịch chính thức nên Trương Thành Nam sẽ không hấp tấp tiến tới. Một nhóm tay sai sẽ đi tìm hiểu sự việc, sau đó anh ta sẽ đích thân tiếp quản mọi việc.
Tôi phải đánh nhanh thắng nhanh, với tình hình hiện tại, tôi không thể liên lạc qua điện thoại với anh ta, những người có liên quan đến Trương Thành Nam cũng không thể gặp riêng. Tôi nghĩ một lúc thì quyết định hành động theo cách nguyên thủy nhất và không để gây ra sự chú ý.
Tôi viết một ghi chú mô tả ngắn gọn kế hoạch hành động của Tổ Tông. Tôi phải viết sao cho đảm bảo rằng nó là chính xác và những chi tiết quan trọng không được bỏ sót. Trương Thành Nam là người thông minh và anh ta có thể hiểu được điều này.
Tôi nhét tờ giấy bạc vào một quả bí ngô đã cắt, đậy lại và cho vào thùng rác, sau đó nhờ người giúp việc lấy ra và chuyển đến một căn hộ.
Lúc đi ngang qua sân, thị vệ liếc mắt nhìn nhưng không một chút nghi