CHƯƠNG 263: NƯỚC CỜ NGUY HIỂM
Nếu như Sở Tường Hùng ở đây, anh nhất định sẽ phát hiện ra Hứa Thịnh đang nói dối.
Bởi vì, chỉ có Sở Tường Hùng biết, lúc Hứa Thịnh nói dối, hắn sẽ theo bản năng sờ lên mũi mình.
Đúng vậy, Hứa Thịnh biết cha ruột của Lôi Lôi là ai, trước giờ vẫn luôn biết.
Bởi vì, người đó chính là... Hứa Thịnh hắn!
Thực ra ban đầu Hứa Thịnh không có chủ định bày ra âm mưu này, chỉ bởi vì sau khi gả cho Sở Tường Hùng, Mạc Tiểu Vang luôn bị anh đối xử lạnh nhạt, cho nên cô ta thường xuyên kể khổ với "đối tác hợp tác" là hắn, hắn nghe cô kể đến mức nhàm tai chán ngán, vì vậy liền nhanh miệng khuyên Mạc Tiểu Vang sinh một đứa con, đến lúc đó chắc chắn sẽ trói chặt được Sở Tường Hùng.
Mạc Tiểu Vang nghe xong, lập tức vui vẻ mừng rỡ, nhưng mà, dựa vào cô ta sao có thể quyến rũ được anh chứ, Sở Tường Hùng căn bản không chạm vào cô ta, sao cô ta mang thai được, vì vậy, Hứa Thịnh lại mách cho cô ta một kế, đó là sinh con bằng phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm.
Không ngờ Mạc Tiểu Vang lại tưởng thật, suốt ngày bám lấy hắn bắt hắn làm giải phẫu này cho cô ta, Hứa Thịnh bất đắc dĩ đành phải nhận lời.
Lúc lựa chọn tinh trùng, trong đầu Hứa Thịnh đột nhiên lóe lên một ý nghĩ gian ác, nếu dùng tinh trùng của người đàn ông nào cũng được, thì tại sao hắn lại không dùng tinh trùng của chính mình nhỉ!
Dù sao thì cho dù là bề ngoài hay trí tuệ của Mạc Tiểu Vang cũng không tệ, các phương diện khác cũng rất hoàn hảo, đến lúc đó, con của hai người nhất định sẽ vừa thông minh vừa xinh đẹp.
Hơn nữa, điều khiến Hứa Thịnh căng tràn nhiệt huyết nhất đó là, đứa bé này sinh ra sẽ trở thành đứa con trên danh nghĩa của Sở Tường Hùng, đến lúc đó, Sở Tường Hùng sẽ nuôi dưỡng cưng chiều con của hắn như con của mình, vừa nghĩ đến điều này, trong lòng Hứa Thịnh liền xuất hiện một cảm giác biến thái.
Hứa Thịnh luôn cảm thấy đố kỵ với Sở Tường Hùng, từ nhỏ đến lớn, vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị.
Bởi vì cho dù ở phương diện nào, Sở Tường Hùng cũng xuất sắc hơn hắn vài phần, gia thế, tướng mạo, sự nghiệp, phụ nữ, Sở Tường Hùng đều áp đảo hắn.
Hơn hai mươi năm qua, mặc dù hắn không nói ra miệng, nhưng cái sự thống hận đã sinh ra Du sao còn sinh ra Lượng ở trong lòng vẫn luôn gặm nhấm xương cốt đau xuyên tim hắn, khiến hắn căm hận nhiều năm qua.
Bây giờ rốt cục cũng có thể trút cục tức này, sao hắn có thể bỏ qua cơ hội này chứ?
Vậy nên, mới có cảnh tranh chấp hiện tại.
Còn Mạc Tiểu Vang không hề biết trong lòng Hứa Thịnh suy nghĩ điều gì, hơn nữa giờ phút này trong đầu cô ta chỉ nghĩ đến chuyện ly hôn Sở Tường Hùng vừa mới nói, tất nhiên cũng không để ý kĩ đến giọng nói cùng vẻ mặt của Hứa Thịnh khi nói chuyện.
Cúi đầu trầm ngâm một lúc lâu, Mạc Tiểu Vang đột nhiên nắm lấy cánh tay Hứa Thịnh, vẻ mặt kiên định cùng quyết tâm khiến người khác đau lòng, nói: "Tôi nhất định sẽ không ly hôn với Sở Tường Hùng, Hứa Thịnh, giúp tôi một lần nữa, lần này, tôi muốn sinh một đứa con trai, có cháu trai, Sở Quy Thôn và Hứa Bành Định sẽ không cho phép Sở Tường Hùng làm loạn nữa."
Hiện tại cô đã không còn trẻ nữa, cuối năm là tròn ba mươi tuổi rồi, cô đã dành toàn bộ tuổi thanh xuân của một người con gái ở Sở gia, hôm nay cô nhất định không thể để Sở gia đuổi mình ra khỏi cửa.
Hứa Thịnh vừa nghe thấy lời nói của Mạc Tiểu Vang, kinh ngạc sợ hãi, vội vã nhìn chung quanh, sau khi xác định không có ai, mới đè thấp giọng gầm nhẹ với Mạc Tiểu Vang: "Cô điên rồi, cô vẫn muốn sinh con trong ống nghiệm lần nữa sao?"
Vẻ mặt của Mạc Tiểu Vang thấy chết không sờn, ánh mắt điên cuồng nói: "Đúng vậy, tôi vẫn muốn thử sinh con trong ống nghiệm lần nữa, dù sao thì người sinh con là tôi, người chịu khổ chịu đau cũng là tôi, anh có cần phải kích động như vậy không?"
Hứa Thịnh giận quá liền bật cười nói: "Cô điên rồi, cô điên thật rồi, cô tưởng sinh con trong ống nghiệm là trò đùa sao, còn nữa, cô dựa vào cái gì mà khẳng định tôi sẽ giúp cô? Tôi cho cô biết Mạc Tiểu Vang, cô muốn điên thì điên một mình đi, tôi không bao giờ giúp cô nữa."
Hôm đó, giúp Mạc Tiểu Vang sinh Lôi Lôi, hắn đã phải đi một nước cờ vô cùng nguy hiểm, nếu như bây giờ hắn tiếp tục giúp Mạc Tiểu Vang sinh thêm một đứa "con hoang" nữa, nhỡ đâu có một ngày sự việc bị bại lộ, đến lúc đó chỉ sợ ngay cả cô của hắn Hứa Bành cũng sẽ không nhận hắn, hơn nữa, hắn có một đứa con gái ruột đã đủ lắm rồi.
Nhưng lúc này, không phải hắn muốn dừng tay là có thể dừng được, Mạc Tiểu Vang nhếch môi lạnh lùng cười, nói: "Chuyện này do anh bày ra, nhưng anh không có quyền kết thúc, tôi cũng nói cho anh biết Hứa Thịnh, nếu như anh không chịu giúp tôi, vậy... tự gánh lấy hậu quả đi!"
"Cô... "
Hứa Thịnh nghiến răng nghiến lợi chỉ ngón tay về phía Mạc Tiểu Vang: "Cô uy hiếp tôi?"
"Đúng vậy, tôi đang uy hiếp anh đấy!"
Mạc Tiểu Vang cao ngạo hất cằm, nụ cười nham hiểm nhìn Hứa Thịnh khiến hắn cảm thấy sợ hãi.
Cuối cùng, Hứa Thịnh vẫn phải thỏa hiệp đồng ý.
Dù sao, đối với một người phụ nữ sắp mất hết tất cả mà nói, có chuyện điên cuồng nào mà cô ta không làm được chứ!
Gật gật đầu, Hứa Thịnh hung dữ nói: "Được, côgiỏi lắm, được, tôi sẽ giúp cô lần nữa. Nhưng cô đừng quên, Sở Tường Hùng căn bản không chịuchạmvào cô, hắn không chạm vào cô, cô sẽ không có cớ để nói mình mang thai, đến lúc đó cho dù tôigiúp cô sinh con trong ống nghiệm thành công, cô mang thai, nhưngkết quả sẽphản tác dụng, bởi Sở gia sẽ cho rằngcô ở bên ngoài vụng trộm với người đàn ông khác, mang thai con hoang bên ngoài, nếu vậy thì cả đời này cô cũng không thể trở mình được nữa."