CHƯƠNG 267: BỊ NUỐT CHỬNG RỒI
“Không cần xem nữa, cổ đông mà anh đợi đã đến rồi.”
Vừa dứt lời, Lâm Phiên Phiên và Hàn Phiêu lạnh lùng bước vào sảnh hội nghị, đằng sau là đám nhân viên đi theo ngăn cản nhưng không kịp.
“Tổng giám đốc, em xin lỗi, em không ngăn được bọn họ…”
Nữ nhân viên trẻ tuổi xinh đẹp vô cùng lo âu, khom người nhận lỗi.
“Đi ra ngoài!”
Hoắc Mạnh Lam vung tay lên, có khí thế bất phàm của những kẻ có chức vị cao, ánh mắt đột nhiên bổ nhào về phía Hàn Phiêu và Lâm Phiên Phiên, trong đầu chợt hiện lên một phỏng đoán đáng sợ, nhưng hắn vẫn tỏ vẻ bình thản, nói: “Cô nói thế là có ý gì?”
“Bốn năm không gặp, anh dường như trở nên ngu ngốc hơn nhỉ, sao mà có thể hỏi ngớ ngẩn được như vậy chứ, lời của tôi vẫn chưa đủ rõ ràng sao, ý của tôi anh vẫn chưa hiểu sao? Được thôi, nhân dịp các bộ phận giám đốc công ty đang ngồi đây, tôi trực tiếp công bố một thông tin quan trọng.”
Lâm Phiên Phiên mỉm cười nhận lấy văn kiện từ trong tay Hàn Phiêu, lấy ra một chồng tài liệu, sau đó lần lượt phát cho mười vị giám đốc các bộ phận ngồi gần đó mỗi người một bản, cuối cùng đưa cho Hoắc Mạnh Lam một bản.
Sau cùng, Lâm Phiên Phiên chậm rãi nói: “Các vị, mời xem tài liệu trong tay, mọi người xem cho kĩ vào, 51% cổ phần của công ty Phàm Thanh đã rơi vào tay tôi, cũng đồng nghĩa tôi chính là cổ đông lớn nhất của công ty, có quyền quyết định cao nhất trong công ty Phàm Thanh, bây giờ tôi tuyên bố, bãi bỏ chức tổng giám đốc của Hoắc Mạnh Lam, lập tức có hiệu lực, từ nay về sau chức tổng giám đốc Phàm Thanh do tôi Lâm Phiên Phiên đảm nhiệm.”
Nói xong, Lâm Phiên Phiên lại nói thêm một câu: “Ồ, đúng rồi, sau này mọi người có thể gọi tôi Zoey, tôi hiện tại rất thích cái tên này.”
Im lặng như tờ!
Cả đại sảnh hội nghị đều im lặng, thậm chí đến cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, tất cả mọi người đều mắt chữ A mồm chữ O, đực người ra, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Lâm Phiên Phiên.
Tuy những lời Lâm Phiên Phiên nói ra, âm thanh không lớn, nhưng lại có sức ảnh hưởng lớn vô cùng, mạnh mẽ hùng hồn như sét đánh ngang tai họ, làm họ run rẩy, đặc biệt là Hoắc Mạnh Lam.
Cầm trong tay bằng chứng xác thực đó, nghe những lời tuyên bố đanh thép, lạnh lùng của Lâm Phiên Phiên, bàn tay của Hoắc Mạnh Lam run run, trong phút chốc đầu hắn trở nên trống rỗng.
Hắn quả thực không dám tin những gì diễn ra trước mắt hắn là sự thật!
Trong nháy mắt, công ty của hắn cứ như vậy bị Lâm Phiên Phiên đoạt đi, tất cả những điều này tới quả thực quá nhanh, nhanh đến nỗi hắn không kịp chuẩn bị, thậm chí hắn còn tưởng rằng sự xuất hiện đột ngột của Lâm Phiên Phiên chỉ là một giấc mộng kinh hoàng.
Đáng tiếc, những tài liệu trong tay hắn là thật, giọng nói của Lâm Phiên Phiên lại càng là thật, những người ngồi ở phía dưới đang nhìn chằm hắn cũng là sự thật.
Bị người khác chiếm lấy công ty, đây vốn là một cuộc chiến cạnh tranh khốc liệt, nhưng Lâm Phiên Phiên hành động quá kín đáo và thần tốc, căn bản đối thủ Hoắc Mạnh Lam thậm chí còn không biết kẻ địch đã xuất hiện.
Sao Hoắc Mạnh Lam có thể chịu đựng được đây?
Mười ngón tay nắm chặt, vò nát tài liệu trong tay, hai mắt Hoắc Mạnh Lam ứ máu, giống như một con dã thú, hằm hằm đứng lên, từng bước tới gần Lâm Phiên Phiên, gằn giọng: “Không thể nào, tuyệt đối không thể, cho dù cô mua hết tất cả cổ phần thì cũng không thể mua được 5% cổ phần trong tay Lâm Tinh Tinh.”
Không có ai có thể hiểu rõ hơn hắn về những mâu thuẫn, oán hận giữa Lâm Phiên Phiên và Lâm Tinh Tinh, cho dù cả thế giới đều chết hết chỉ còn lại hai chị em họ thì cũng không bao giờ có ngày họ hòa hợp lại, vì vậy, có đánh chết anh ta, anh ta cũng không bao giờ tin Lâm Tinh Tinh chuyển 5% cổ phần trị giá mấy tỷ đồng cho Lâm Phiên Phiên, nhưng hắn lại không hề biết chuyện gì đang xảy ra.
Hàn Phiêu nhìn thấy bộ dạng tức giận như muốn nổ tung của Hoắc Mạnh Lam liền vội vã bước ra trước mặt Lâm Phiên Phiên bảo vệ, nhưng Lâm Phiên Phiên lại không sợ, cô cười và ra hiệu Hàn Phiêu tránh ra.
Hôm nay, cô muốn đích thân đạp lên tất cả những kiêu ngạo của hắn.
Cô không sợ mà đón nhận ánh mắt hung dữ của Hoắc Mạnh Lam rồi đi tới trước mặt hắn, nụ cười bình tĩnh, ung dung nói: “Tôi không quan tâm anh có tin hay không tin, chấp nhận hay không chấp nhận, nhưng đây chính là sự thật, muốn trách thì tự trách bản thân của mình chỉ vì cái lợi trước mắt mà quá vội vàng, ảo tưởng một bước muốn lên trời, lại đem 51% cổ phiếu vặt vãnh xuất ra ngoài, cổ phiếu của chính mình chỉ còn lại 49%, không đến một nửa!”
Hoắc Mạnh Lam không hề biết từ tối qua Lâm Tinh Tinh đã chuyển 5% cổ phiếu quan trọng đó cho Lâm Phiên Phiên, Lâm Phiên Phiên sớm đã đoán ra nên mới có thể ung dung không sợ hãi đến công ty đối phó với Hoắc Mạnh Lam.
Bởi vì Lâm Phiên Phiên biết rằng, ngoại trừ Lâm Phiên Phiên và bà Lâm ra, Lâm Tinh Tinh tuyệt đối không muốn người thứ tư biết chuyện cô giả mạo nhị tiểu thư của Mạc gia, cô ta hiểu rõ lần này Hoắc Mạnh Lam chủ động làm hòa hoàn toàn chỉ vì thân phận cao quý của cô ta mà thôi.
Cho nên, cô ta căn bản không dám nói với Hoắc Mạnh Lam việc cô ta chuyển cổ phần của mình cho Lâm Phiên Phiên, vì cô ta sợ rằng Hoắc Mạnh Lam sẽ truy hỏi nguyên nhân, nguyên nhân này khiến cô ta không dám nói ra, càng không thể mở miệng.
Chỉ e rằng, sau khi chuyển cổ phiếu cho Lâm Phiên Phiên, cô ta luôn trằn trọc không yên, suy nghĩ về việc nên giải thích với Hoắc Mạnh Lam như thế nào!
Nghĩ đến điều này, Lâm Phiên Phiên không nhịn nổi trong lòng cười khẩy, Hoắc Mạnh Lam thua rồi, chắc chắn sẽ không dễ dàng tha cho Lâm Tinh Tinh, lần này, xem ra sắp tới cô chuẩn bị được xem tiết mục trình diễn đặc sắc chó cắn nhau của Lâm Tinh Tinh và Hoắc Mạnh Lam rồi.