Những lời này của Cố Uyên rất bình tĩnh, không nghe ra một chút oán giận nào, giống như chỉ thật sự đề xuất với anh ta thôi, nhưng Đường Cảnh Ngọc nghe vậy, chỉ cảm thấy. . . Anh ta hỏi không đúng lúc rồi. . .
Sao Đường Cảnh Ngọc biết tối qua anh ba vậy mà lại đi tìm Tống Ánh San được chứ....
"Chị ba, có lẽ tối hôm qua cô Tống có việc, phải phiền tới anh ba, chị đừng. . ." Đừng nóng giận.
Cố Uyên gật đầu.
Sao cô dám tức giận chứ.
Đường Cảnh Ngọc nhìn ‘ Lưu Thanh Vũ ’, chỉ cảm thấy mình giống như càng nói càng loạn, người bên ngoài đều nói Tống Ánh San là bạn gái của anh ba, con người anh ba có rất ít tai tiếng, bạn gái bên cạnh cũng ít, Tống Ánh San này trước kia vẫn là một ngôi sao nhỏ tép riu, trong một lần hợp tác làm ăn, đối tác nhét Tống Ánh San vào bên cạnh anh ba, Tống Ánh San này, ấn tượng của Đường Cảnh Ngọc với cô ta chính là, khá hiểu chuyện, vẻ ngoài xinh đẹp, cũng không rước lấy phiền toái.
Thật ra, Đường Cảnh Ngọc cũng biết, lý do anh ba giữ Tống Ánh San ở bên cạnh mình, là vì vẻ ngoài của Tống Ánh San nhìn sơ qua rất giống Mộ Vân.
Đáng tiếc, Mộ Vân đã chết rồi. . .
Còn Tống Ánh San vẫn luôn tự cho mình là bạn gái của anh ba, như có như không đồn ra trong giới giải trí, việc này anh ba cũng biết, nhưng anh chưa từng quan tâm.
Nhưng mà bốn năm trước, anh ba ngoài ý muốn ngủ với Tống Ánh San.
Cho nên mới phải chịu trách nhiệm với Tống Ánh San.
"Chị ba, tối hôm qua, Tư Huỳnh mở miệng nói xấu chị, anh ba nghe thấy cho nên mới ra tay dạy dỗ hắn, thật ra, anh ba vẫn đối xử với chị tốt lắm, chị không cần phải hiểu lầm, chuyện Tống Ánh San kia. Hoàn toàn chỉ là. . . Ngoài ý muốn." Đường Cảnh Ngọc gãi gãi tóc, khó khăn sắp xếp lại lời nói, tuy rằng anh ba nhìn như không thích Lưu Thanh Vũ, nhưng theo Đường Cảnh Ngọc thấy, anh ba cũng không phải hoàn toàn không để ý Lưu Thanh Vũ như biểu hiện bên ngoài. . .
Cố Uyên nhìn Đường Cảnh Ngọc.
Cô chỉ cười khẽ.
"Cậu Đường, cậu không cần an ủi tôi, tôi không sao hết."
Cái hôn nhân này vốn chỉ là giả dối thôi, rất nhanh cô sẽ rời đi, Tô Ngọc Kỳ không thể nào ra tay đánh nhau vì cô được, tuy rằng không biết nguyên nhân là vì sao, nhưng Cố Uyên cũng sẽ không tự kỷ đến mức nghĩ người đàn ông này dạy dỗ Tư Huỳnh là vì mình, anh có bao nhiêu không thích mình, cô biết.
Buổi sáng.
Bệnh viện.
Trong phòng bệnh, Tống Ánh San nằm trên giường bệnh.
Tô Ngọc Kỳ ngồi ở một bên, Tống Ánh San xoa nhẹ mi tâm, giọng nói dịu dàng: "Ngọc Kỳ, em đã không sao rồi, không phải Hoàng Hưng nói buổi sáng anh có một hội nghị sao? Anh nhanh đi đi, không cần chậm trễ vì em ."
Bộ phim điện ảnh《 Dạ Tận Thiên Minh 》 này là một bộ phim văn nghệ, tác phẩm của Danh Đạo Giang Địch, vừa mới công bố poster đã lên ngay hotsearch, thế rất lớn, mà bộ điện ảnh này còn là hai nữ chính.
Tống Ánh San và một diễn viên mới tên Tiêu Tuyết đều là nữ chính của bộ phim điện ảnh này.
Tuy Tống Ánh San là tiểu hoa đán nổi tiếng của giới giải trí, nhưng là dù sao cũng chỉ là số lượng nhiều, tác phẩm tuy nhiều nhưng đa số đều là phim cổ trang, chưa từng đạt giải thưởng, còn Tiêu Tuyết mới dựa vào phim《 Một Đường Pháo Hoa 》 mà trở thành diễn viên phái thực lực, hai người đều là nữ chính, va chạm là chuyện không thể tránh khỏi.