• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong một căn phòng khách sạn.

Một người đàn ông đang đứng trước gương.

Người đàn ông này đầu tóc cắt ngắn trông rất gọn gàng.

Thái dương có vết sẹo rất rất dễ nhìn thấy.

Mặc dù nhìn có vẻ trẻ tuổi nhưng tuyệt đối sẽ không có người nào dùng hai chữ " đứa trẻ " để gọi hắn.

Chỉ là một cái nhìn lên thôi cũng làm cho người ta cảm giác hung ác lăng lệ, rõ ràng lấy ra riêng biệt bất kỳ bộ phận nào trên gương mặt đều

trông rất bình thường thế nhưng khi kết hợp lại với nhau, không biết tại sao lại trở nên cực kì hung ác.

Cộng thêm vết sẹo bên thái dương để người ta nhìn không tự chủ được sinh ra sợ hãi.

Dùng câu có chút văn hóa để nói thì - nhìn không giống người lương thiện!

Tiêu Dũng nhìn khuôn mặt hung ác trong gương, bản thân hắn cũng không rõ ràng tại sao mình lại lớn lên thành bộ dạng này.

Rõ ràng bộ dạng của cha mẹ mình tuy nói không phải rất xuất chúng, thế nhưng ít nhất cũng thuộc hàng người bình thường.

Thế nào đến đời mình lại biến thành cái dạng này?

Từ khi còn bé Tiêu Dũng đã bị khuôn mặt này hành cho khốn khổ.

Tại sao lại nói như vậy? Cho dù thời kỳ còn đang đi nhà trẻ thì Tiêu Dũng cũng tuyệt đối là đối tượng đặc biệt.

Rõ ràng bản thân hắn luôn luôn bình tĩnh nhưng trong mắt người khác cảm giác như khuôn mặt của hắn cực kỳ âm trầm, khí thế của hắn cực kỳ hung ác.

Thậm chí hắn đã từng ngăn cản đám con trai khi dễ bạn nữ nhỏ, nhưng chính hắn mới là nguyên nhân dẫn đến bạn nữ nhỏ òa khóc.

Mà hắn lại trở thành boss lớn mà đám con trai thường xuyên ước ao được khiêu chiến!

Càng lớn lên tình huống càng không mảy may chuyển biến tốt đẹp!

Người khác đánh nhau, hắn đứng một bên cạnh hóng hớt... cuối cùng bị cuốn vào sau đó bị cảnh sát mang đi.

Vào trong phòng thẩm vấn hắn cũng không thể nào hiểu nổi.

Đứng một bên nhưng bởi vì dung mạo hung ác, thỉnh thoảng có thể nghe được loại thanh âm này.

"Thằng kia, ngươi vì sao trừng mắt nhìn ta?"

"Không phục đúng không?"

"Lại nhìn có tin hay không ta đánh chết ngươi? "

Vì để không bị ức hiếp nên Tiêu Dũng luyện bộ môn đấu vật gia truyền nhà hắn đến mức thuần thục.

Bởi vì luyện tập đấu vật do đó hắn thích vật lộn, hơn nữa còn học tập thêm rất nhiều lưu phái khác.

Bao quát nhu thuật Brazil cộng thêm một ít quyền pháp cơ sở.

Yêu thích những thứ này cộng thêm bản thân là học sinh năng khiếu thể dục bởi vậy cho tới nay hắn đều chưa biết nếm mùi thất bại!

Bởi vậy trong trường học luôn truyền tai nhau truyền thuyết về hắn.

Cái này cũng dẫn đến việc những học sinh giỏi đều là đứng từ xa nhìn hắn mà ngưỡng mộ, còn những học sinh dốt thì đều gọi hắn là đại ca.

Thế nhưng mà Tiêu Dũng chỉ muốn cuộc sống bình thường thôi!!!

" Thành phố mới, địa phương mới, Tiêu Dũng cố lên, nhất định phải cố lên, chúng ta phải cư xử với bạn học thật thân mật. Duy trì mỉm cười và xử lý tốt quan hệ xung quanh! Bốn năm đại học, mục tiêu thứ nhất đó là không cần tiếp tục thu tiểu đệ, làm quen mấy người bạn! Mục tiêu thứ 2 tranh thủ tìm bạn gái, bạn gái xinh đẹp!"

Tiêu Dũng thì thào nói với chính mình.

Thật ra hắn được cộng thêm điểm ngoài định mức cho học sinh năng khiếu thể dục mà bản thân lực học cũng không kém thế nên học đại học ở gần nhà cũng không phải không được .

Nhưng vì rời xa địa phương và những con người quen thuộc kia mà hắn cố ý thi đến nơi khác.

Tiếng nói vừa dừng, bỗng nhiên điện thoại gọi tới.

" Alo, mẹ làm gì mà gọi điện thoại sớm như vậy?" Tiêu Dũng áp vào tai nghe điện thoại.

Đầu dây bên kia Tiêu mụ mụ nói "Mẹ đây không phải đang kiểm tra xem con đã dậy chưa? hôm nay là thời gian báo danh cũng không thể để Gia Di gọi con dậy chứ?"

"Ai ai, mẹ không cần phải lo lắng, con đã lớn như vậy có thể chiếu cố tốt bản thân mà."

Tiêu mụ mụ do dự một chút nhưng vẫn là căn dặn:

“ Con trai này, sau khi lên đại học thì việc học tập chỉ đứng vị trí thứ hai thôi, trọng yếu nhất chính là phải đối xử tốt với Gia Di, khuôn mặt con hung như vậy. . . Trừ Gia Di ra không ai dám đến gần con! Phải chủ động lên tranh thủ tốt nghiệp xong là kết hôn ngay, Gia Di xinh đẹp như vậy nhất định có thể sinh ra một hài tử thật xinh đẹp, mẹ và cha con đưa ra ngoài. . . cũng sẽ không dọa các bạn nhỏ khác sợ quá mà khóc. . ."

Nói đến sự tinh này Tiêu mụ mụ cũng không còn cách nào khác.

Nàng cũng rất muốn hưởng thụ một chút niềm vui bình thường khi nuôi trẻ mà!. Khi còn bé mang theo Tiêu Dũng ra ngoài, chính là những người lớn trong nhà đều không ý thức được dẫn con cháu cách bọn họ xa xa.

Mà nàng thật sự rất lo lắng việc hôn nhân của Tiêu Dũng.

Dưới cái nhìn của nàng, tướng mạo con trai mình như vậy, nếu không tìm được vợ thì phải làm sao đây?

" Mẹ ơi là mẹ! Như vậy là hại con, con chỉ có một người bạn như vậy thôi, nếu là thật không chừng bạn bè cũng không làm nổi !" Không kiên nhẫn nói thêm hai câu đối phó Tiêu Dũng liền cúp điện thoại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang