Cố gắng hết khả năng thể hiện tốt một vai diễn.
Giấu đi nỗi sợ hãi trong lòng mình, nàng nhìn về phía bạn diễn.
Tiêu Dũng cũng là lần đầu tiên bị dạng mỹ nữ như thế này nhìn chằm chằm.
Đường Tú Nhất lại có thân hình khá đẹp, lúc này chỉ mặc một chiếc váy ngủ mà hai người vừa rồi còn tiếp xúc thân thể, nhớ lại xúc cảm vừa rồi Tiêu Dũng có chút đỏ mặt.
Đây là lần đầu tiên trong đời hắn tiếp xúc thân mật với một cô gái.
Vừa rồi chuyên tâm quay phim không nghĩ quá nhiều, lúc này bị cô gái nhìn chằm chằm lại tưởng tượng đến cảnh lúc nãy khó tránh khỏi có chút khô nóng. . .
Tiêu Dũng nhanh chóng gạt đi suy nghĩ lung tung, tâm trí bắt đầu đặt ở giao diện hệ thống.
"Leng keng, chúc mừng chủ nhân thu được Đường Tú Nhất sợ hãi, sợ hãi giá trị +40. . ."
"Leng keng, chúc mừng chủ nhân thu được Đường Tú Nhất sợ hãi, sợ hãi giá trị + 21. ."
"Leng keng, chúc mừng chủ nhân thu được Đường Tú Nhất sợ hãi, sợ hãi giá trị + 14. ."
Đường Tú Nhất sau khi trải qua nỗi sợ hãi ban đầu, cảm xúc đã bắt đầu dần dần bình ổn, sợ hãi đối với Tiêu Dũng cũng càng ngày càng hạ thấp.
Không chỉ nàng mà còn có rất nhiều nhân viên công tác ở hiện trường cũng sợ hãi, rất hiển nhiên diễn xuất của Tiêu Dũng không tầm thường.
Chỉ là mọi người đứng ở khoảng cách xa cho nên không phản ứng lớn như Đường Tú Nhất mà thôi.
Ước chừng mười phút trái phải, cuối cùng, Đường Tú Nhất điều chỉnh tốt cảm xúc, nhìn về phía đạo diễn nói "Trương đạo diễn, có thể tiếp tục rồi, lần này em khẳng định sẽ làm tốt !"
Thế là. . . lần thứ hai bắt đầu!
Trương Khôn có chút không yên lòng, hắn sợ rằng Tiêu Dũng không thể hiện ra biểu cảm tốt như vừa nãy.
Tuy nhiên mọi sự lo lắng đều là dư thừa, thật ra Tiêu Dũng biểu hiện cùng kỹ năng diễn xuất của hắn không có liên quan tới nhau nhiều.
Tác dụng chính đến từ hung lệ chi cốt phối hợp với hung lệ chi nhãn hòa vào cùng cảm xúc và sự phụ trợ của cảnh vật xung quanh, tạo nên cảm giác áp bách cực lớn.
Tiêu Dũng một lần nữa bước ra từ sau cánh cửa, biểu diễn cùng lần trước cũng không có gì khác biệt!
Vẫn như lần đầu Tiêu Dũng nhẹ nhàng đi tới trước mắt Đường Tú Nhất!
Đường Tú Nhất rít gào lên, Tiêu Dũng mặt mũi tràn đầy hung ác mang theo vẻ điên cuồng, tiến lên một tay bóp lấy cổ Đường Tú Nhất, cái kéo đè xuống cùng với ánh mắt mang theo sự điên cuồng thì thầm hỏi "Tại sao, tại sao muốn hất tung tóe nước bẩn vào người tao ? Tại sao không xuống xe xin lỗi!"
Đường Tú Nhất lần này đã không ngừng nhắc nhở mình chỉ là cảnh quay, thế nhưng khi bị Tiêu Dũng đè xuống ghế sa lon, nhìn xem hình ảnh Tiêu Dũng kia gần như điên cuồng. . . . Đường Tú Nhất lại rơi nước mắt.
"Cạch!"
Không đợi nàng nói lời thoại, Trương Khôn giận dữ đưa đầu ra từ phía sau camera.
Điên tiết mắng mỏ "Đường Tú Nhất, cô có thể không khóc được hay không? Chúng ta nhiều người như vậy không có thời gian chơi đùa với cô đâu! Cô không có tính chuyên nghiệp dù chỉ một chút sao?"
Phụ nữ đẹp ở trọng đoàn làm phim liền không đáng tiền.
"Em . . em không không chế nổi cảm xúc. . ." Chính Đường Tú Nhất cũng cảm thấy không thể tin nổi, loại cảm giác này giống như khi mình nhìn thấy một video cực kỳ cảm động đột nhiên sẽ chảy nước mắt, cho dù nghĩ muốn khống chế, cũng khống chế không nổi.
Loại đồng điệu về cảm xúc, sẽ khiến não bộ tự động điều khiển phản ứng của thân thể!
"Không nín được cũng phải nín! Cô nếu có thể diễn thì để chúng ta quay, Cô nếu là không diễn được thì nói một câu, thoải mái rời đi!" Trương Khôn không chịu đựng nổi.
Vốn cũng không phải nhân vật quan trọng gì bây giờ diễn xuất bình thường đều cũng làm không nổi.
Còn không bằng ra đường tìm diễn viên quần chúng!
Dù sao hắn thấy chính là như vậy.
Đường Tú Nhất nhìn về phía một bên Tiêu Dũng có chút tay chân luống cuống, bỗng nhiên nói "Chủ yếu là vẻ mặt vừa rồi của hắn so với bình thường căn bản không giống nhau, nếu không thì như thế này , đạo diễn anh để hắn đè trên người em một hồi, sau đó làm biểu tình hung ác để em thử luyện tập được không?. . ."
Trương Khôn nhìn về phía Tiêu Dũng, không còn cách nào nói "Tiêu Dũng, cậu giúp nàng làm quen một chút! Dù sao cũng phải quay phim, chúng ta hiện tại trong thời gian ngắn cũng không tìm thấy người thay thế!"
"Được rồi. . ." Tiêu Dũng đáp ứng.
Một lần này không có camera, Tiêu Dũng biểu tình hung ác dang hai chân đè lên thân thể Đường Tú Nhất.
Dí tay vào cổ của nàng.
Da thịt trắng nõn mượt mà lại mềm mại.
Đường Tú Nhất không có gì bất ngờ khóc thêm lần nữa, thế nhưng là nàng tiếp tục ngắm nhìn Tiêu Dũng, cố gắng hết khả năng để quen thuộc với loại cảm giác này. . .
Đúng vào lúc này nàng bỗng nhiên cảm giác được. . .
Sắc mặt của Tiêu Dũng bắt đầu đỏ lên, dù sao là đàn ông khí huyết mạnh mẽ nên không thể làm chủ được.
Hắn hơi nhấc lên thân thể khuôn mặt ngược lại vẫn làm ra vẻ hung ác. . .