• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn đã hiểu rõ toàn bộ câu chuyện.

"Cô Tống đúng không, con gái của tôi đã trình bày rằng sự việc và giải thích nguyên nhân như vậy, ngài có thể không tin, muốn phạt nàng cũng được nhưng mà tôi cảm thấy lỗi lầm chính của nàng trong sự việc này chính là không kịp báo cáo với ngài, thế nhưng dù sao cũng còn là đứa trẻ vì vậy xử sự không tránh khỏi chưa được thấu đáo cho nên tôi hi vọng cô Tống có thể mở một mặt lưới để cho đứa nhỏ có thêm một cơ hội chuộc lỗi."

Rất hiển nhiên ở trong lòng Hàn Bình vẫn là càng thêm tin tưởng Hàn Gia Di, giống như hắn nói có lẽ Hàn Gia Di trong sự việc này vẫn có chỗ xử sự chưa thích đáng, chính là việc bọn hắn không thông báo kịp thời cho phụ đạo viên mà có ý định im lặng cho qua chuyện.

Nhưng dù sao cũng đều là học sinh vừa mới rời khỏi nhà, rất nhiều chuyện khó tránh khỏi việc chọn sai lựa chọn.

Tống Mai không vui nói "ba ba Hàn Gia Di, anh đã nói như vậy thì tôi cũng không có gì để bàn luận thêm, hôm nay chủ yếu là thông báo với anh một tiếng, chỉ như vậy thôi."

Nói xong nàng liền trực tiếp cúp máy quay sang nhìn Hàn Gia Di một chút, nói "em có thể đi!"

Hàn Gia Di hít sâu một hơi liền quay đầu rời đi.

Đợi nàng ra ngoài, Tống Mai nhìn sang giáo viên trong phòng Giáo Vụ nói "anh xem này, hiện tại sinh viên đều là dạng gì, huấn luyện quân sự ngày thứ nhất ngày liền cùng nam sinh ngủ qua đêm bên ngoài, còn bịa chuyện nói dối cái gì mà anh dũng vì việc nghĩa thật sự là buồn cười, phụ huynh cũng đầu đất như thế vẫn tin."

Giáo viên phòng Giáo Vụ lắc đầu nói " cô Tống, thật sự muốn xử phạt nàng?"

"Đương nhiên, sinh viên như vậy nếu không thông báo xử lý vậy sau này không phải còn muốn lật trời?"

Tống Mai không hề do dự nói "anh vừa rồi cũng nghe thấy nữ sinh này thừa nhận đêm qua không về ngủ."

"Thế nhưng mà theo như lời nói của nàng thì chuyện này có nguyên nhân." Giáo viên phụ trách hồ sơ của sinh viên vẫn còn hơi do dự.

Dù sao xử lý loại chuyện như thế này vẫn phải tương đối cẩn thận.

Tống Mai không vui " thầy Vương, tôi là phụ đạo viên của nàng nên tôi có quyền xử trí đối với loại chuyện này, cứ quyết định như vậy đi. Thông báo trực tiếp lên trang web của nhà trường là được."

Nghe nàng nói như vậy thầy Vương cũng không tiện nhiều lời nữa.

Chỉ có điều tổng thể thông báo vẫn là viết tương đối uyển chuyển, cũng không viết cái gì mà cùng nam sinh từng đi ra ngoài đêm dạng như vậy.

Chỉ là đơn giản giải thích bởi vì trái với quy định đêm không về ngủ nên bị xử phạt.

Cùng lúc đó, Hàn Gia Di về tới sân huấn luyện tiếp tục tham gia quân huấn.

Còn Tiêu Dũng thời điểm này vẫn không biết có chuyện xảy ra.

Theo thời gian trôi qua, độ chú ý vào chuyện này lại càng ngày càng lớn!

Rất nhanh đã lên top tìm kiếm trên các trang web lớn!

Dù sao việc mấy người đàn ông to cao vây đánh nữ sinh yếu đuối thực sự là quá mới mẻ với nhận thức của số đông quần chúng.

Người biết tiếp tục càng ngày càng nhiều.

Mà giá trị sợ hãi trong hệ thống cũng bắt đầu tăng trưởng chóng mặt, mặc dù vẫn như cũ là chỉ cộng 1 điểm.

Chỉ trong một buổi sáng tăng thêm hơn năm ngàn điểm.

"Quá sướng rồi! Quá sướng rồi! Bug của hệ thống nếu như tồn tại mãi mãi , chẳng phải là quá thoải mái sao?" .

Đang thời gian nghỉ giải lao nên Tiêu Dũng kiểm tra tiến độ tăng nhanh của hệ thống, nội tâm cực kì mừng rỡ.

Đúng vào lúc này hắn bỗng nhiên nghe thấy nữ sinh phía sau nói "Hàn Gia Di này thật đúng là nữ cường nhân, khai giảng ngày đầu tiên đã qua đêm bên ngoài rồi!"

"Thật hay giả vậy, mới ngày thứ nhất đã bị ghi vào hồ sơ rồi sao?"

"Đương nhiên là thật, cậu nhìn đi đều thông báo lên trang web!"

"Haizz, bị ghi tội vào hồ sơ thế nhưng là thảm rồi."

"Nhưng mà phụ đạo viên của chúng ta thật tốt, đêm qua lúc tập hợp cũng không thấy mặt Tiêu Dũng vậy mà đều không có chuyện gì."

Nghe các nữ sinh phía sau xôn xao, Tiêu Dũng nhíu mày lại.

Hàn Gia Di bị xử phạt rồi?

Mắt thấy sắp tới thời gian ăn cơm buổi trưa, nhóm tám chuyện nhao nhao giải tán!

Tiêu Dũng lập tức gọi điện thoại cho Hàn Gia Di.

"Gia Di cậu đang ở chỗ nào? Giữa trưa cùng nhau ăn cơm được không?"

"Tốt, mình chờ cậu ở cửa phòng ăn!"

Lúc này Hàn Gia Di cũng đang cùng bạn bè đi về hướng phòng ăn, cúp điện thoại Hàn Gia Di nhấp nhẹ bờ môi.

Nói với các nàng "Chút nữa đến nhà ăn các cậu đi ăn trước đi nhé, mình phải gặp bạn một lúc."

"Lại là vị thanh mai trúc mã của cậu?" Một bạn học trong đó là bạn cùng phòng với nàng, hiếu kỳ hỏi.

Hàn Gia Di cũng không giấu diếm liền nhẹ nhàng gật gật đầu cười nói "Đúng vậ , hắn nói muốn ăn cơm cùng nhau."

Các nữ sinh phát ra một trận âm thanh ồn ào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK