Chỉ còn lại Ngô Thiên Minh đứng nguyên tại chỗ ngẩn người.
"Hắn gọi nàng là Gia Di? Mình thì không cho gọi còn nam sinh kia lại có thể gọi?"
Trong lòng Trần Thiên Minh sinh ra một trận ghen ghét.
Ở bên trong này thì Tiêu Dũng cùng Hàn Gia Di đang lấy đồ ăn.
Hàn Gia Di liếc xem trong mâm Tiêu Dũng rõ ràng nhiều đồ ăn hơn của mình, bĩu môi nói "A Dũng cậu nhìn xem, bác gái ở nhà ăn thích cậu bao nhiêu, lấy đồ ăn đều không run tay!"
Tiêu Dũng sờ sờ cái mũi cười xấu hổ, khuôn mặt hung ác này thỉnh thoảng cũng có điểm tốt. . .
Hai người tìm một chỗ ngồi xuống liền bắt đầu ăn cơm, mà ở phía xa xa các bạn học của Hàn Gia Di thì trợn mắt há mồm!
Các nàng rất tò mò nếu Hàn Gia Di xinh đẹp như vậy thì thanh mai trúc mã của nàng sẽ là một người thế nào.
Thế nhưng là khi Tiêu Dũng cùng Hàn Gia Di bước vào để cho các nàng đều ngây dại.
Người này dáng dấp. . . vượt quá xa dự liệu của các nàng.
Hung ác!
Cả người đều mang theo một cỗ khí tức hung hãn.
Cảm giác áp bách mười phần!
Chỉ là. . . thật sự có chút doạ người a.
Hoàn toàn không phù hợp hình tượng soái ca của các nàng.
"Ối, người bạn từ nhỏ này của Hàn Gia Di có dáng dấp thật hung ác!"
"Tướng mạo như vậy mình xem cũng không phải là người tốt."
"Khó trách Hàn Gia Di tối hôm qua không trở về. . ."
"Ha ha, cái gì mà bạn từ nhỏ, có vẻ giống bạn trai hơn?"
"Mình đoán cũng không phải là bạn trai mà nói không chừng. . . Là bị bức hiếp!"
Lời vừa nói ra lập tức đã được hưởng ứng theo!
Các nữ sinh đã bắt đầu tưởng tượng ra câu chuyện công chúa và ác long .
Tiêu Dũng ngồi đối diện Hàn Gia Di.
Vừa cúi đầu ăn đồ ăn trong mâm, bỗng nhiên mở miệng hỏi "Cậu bị xử phạt rồi hả?"
"Ừ." Hàn Gia Di lên tiếng.
Tiêu Dũng ngẩng đầu "Cậu không giải thích chuyện đêm qua không trở về là bởi vì được mời về cục cảnh sát làm chứng sao ?"
Hàn Gia Di chọc lấy đồ ăn trong mâm, bất đắc dĩ "Nói rồi, vô dụng."
Tiêu Dũng ngẩng đầu nhìn xem nàng một lúc nói"Thật xin lỗi."
Hàn Gia Di nở nụ cười "Có cái gì mà xin lỗi, cũng không phải cậu xử phạt mình, chúng ta làm việc không thẹn với lương tâm là được. Dù sao cũng không có khả năng đứng nhìn nữ sinh kia bị người ta đánh."
Rất hiển nhiên tâm trạng nàng đã được điều chỉnh.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện trong bầu không khí tương đối thoải mái.
Giải quyết bữa trưa xong Tiêu Dũng rời đi trước, Hàn Gia Di thì tìm tới bạn học của mình cùng nhau trở về phòng ngủ.
"Gia Di, cậu biết rằng hiện tại là xã hội pháp trị!"
Một bạn học mở miệng nói ra.
Hàn Gia Di mặt mũi tràn đầy mờ mịt.
"Đúng vậy, mình biết nhưng có chuyện gì xảy ra?"
Hàn Gia Di còn chưa biết, thời điểm nàng ăn cơm cùng với Tiêu Dũng, não bộ của những người bạn thân ái này đã mường tượng ra hình ảnh nàng bị ức hiếp từ nhỏ như thế nào, rồi bi kịch xảy ra cho đến thời đại học.
"Gia Di, chúng ta cần phải dũng cảm phản kháng."
"Mình cảm giác bản thân cũng hơi hơi dũng cảm ." Hàn Gia Di gật gật đầu, có chút tự ngạo nói.
Dù sao đi cùng Tiêu Dũng khoảng cách gần như vậy, tuyệt đối cần dũng khí rất lớn.
"Như vậy. . . Gia Di này, ý của chúng mình là nếu cậu đang chịu uy hiếp thì nhất định phải tìm đến cảnh sát!"
"Mình biết mà, thế nhưng bây giờ trị an tốt như vậy ai có thể uy hiếp mình." Hàn Gia Di hoàn toàn không rõ ràng bạn cùng phòng đang nói cái gì.
Đám bạn cùng phòng liếc nhau.
Cũng đều không biết nói cái gì tốt, một nữ nắm chặt tay dắt Hàn Gia Di , nghiêm túc nói "Gia Di, tin tưởng chúng mình, nếu như cậu gặp phải chuyện gì nhất định nhất định hãy nói cho mọi người cùng biết, chúng mình giúp cậu báo cảnh sát! Họ sẽ bảo vệ chúng ta an toàn! Tuyệt đối không nên sợ!"
Hàn Gia Di "? ? ?"
Sao lại thấy những người này hôm nay là lạ.
Một bên khác trong phòng phụ đạo viên, Tống Mai cũng vừa ăn cơm uống nước xong đủng đỉnh trở về.
Đang định chơi điện thoại một lúc liền nhìn thấy một cái nam sinh đang đứng bên ngoài gõ cửa.
"Thứ quỷ gì hung ác như vậy!"
Không sai, chính là Tiêu Dũng.
Nói thật nếu như hắn là người bị xử phạt thì hắn cũng sẽ không phản ứng, thế nhưng hậu quả lại dính lên người Hàn Gia Di, như vậy để Tiêu Dũng có một loại cảm giác tự trách vô cùng mãnh liệt.
Dù sao hôm qua là hắn ra tay, nếu như hắn ngồi yên không động đậy như vậy Hàn Gia Di đã không cần đi làm chứng, có lẽ đã không xảy ra chuyện này!
Cho nên hắn quyết định đi tìm Tống Mai để xem xem có thể cứu vãn sự tình hay không.
"Vào đi!"
Âm thanh Tống Mai rơi xuống, Tiêu Dũng vào phòng nhìn xung quanh bốn phía phát hiện chỉ có Tống Mai một người liền tiến lên hỏi "Ngài tốt, xin hỏi là cô giáo Tống Mai sao?"
"Là tôi, cậu có chuyện gì?"
Tiêu Dũng hít sâu một hơi, nói "Cô Tống, em tên là Tiêu Dũng là học sinh mới năm nay, có một sự việc em nghĩ nói rõ ràng với cô, Hàn Gia Di ngày hôm qua đúng thật cùng em đi ra ngoài, tuy nhiên chuyện ngày hôm qua không liên quan gì tới nàng mà chỉ là bởi vì cảnh sát đem nàng mang đi để làm chứng vì vậy mới trở về chậm, em mong cô mở một mặt lưới mà huỷ bỏ thông báo xử phạt nàng, có được hay không?
Tiêu Dũng thái độ rất là thành khẩn.
Tống Mai nhìn hắn một cái, cười lạnh nói "hóa ra chính là cậu, tôi còn chưa tính sổ với cậu đây, nhập học ngày thứ nhất ngày liền mang theo nữ sinh ở qua đêm bên ngoài? Có hay không đem nội quy trường học để ở trong lòng? Đã có quyết định xử lý do đó tôi sẽ không huỷ bỏ, sau này nếu là Hàn Gia Di biểu hiện tốt may ra còn có cơ hội xóa đi, hiện tại thì đừng nghĩ đến! Còn có, phụ đạo viên của cậu là ai, tại sao vẫn chưa xử lý kỷ luật?"
Tiêu Dũng nghe xong này lời nói tâm lý cũng thầm ngán ngẩm.
Mình đến tìm nàng cầu tình không xong còn phải chịu thêm xử phạt?