Hàn Gia Di rất là bất mãn, liền trực tiếp bình luận phản bác " người ta đẹp trai như vậy mà, các ngươi hiểu cái gì?"
Mặc dù nàng cũng rõ ràng bình luận của mình sẽ bị trôi rất nhanh.
Nhưng giống như việc Tiêu Dũng giúp nàng ra mặt, nàng cũng muốn giúp đỡ Tiêu Dũng ngăn cản bình luận tiêu cực.
Nàng lại nhìn xuống dưới cái bình luận thứ hai.
"Người anh em này quá khiêm tốn, người như hắn mà có thể một đánh mười? Ta đoán hắn nhiều nhất. . . có thể một đánh hai mươi!"
Hàn Gia Di yên lặng thêm cái Thích, cảm thấy cư dân mạng vừa khôi hài vừa đáng yêu.
Theo thời đại phát triển, mọi người cũng dần dần cải biến một ít cái nhìn.
Trước kia phần lớn người đều thích dạng đứa trẻ khiêm tốn hiểu chuyện.
Thế nhưng mà chậm rãi xoay nhanh theo xã hội đang ngày càng phóng khoáng kết hợp với việc giáo dục phát triển cá tính, tính cách lớp trẻ trở nên càng ngày càng độc lập, mọi người cũng không còn yêu cầu bọn nhỏ phải cư xử như người lớn nữa.
Rất nhiều người đều bắt đầu thích cá tính hóa rõ ràng, người trẻ tuổi nhuệ khí bồng bột .
Tiêu Dũng mặc dù có vẻ hơi phách lối một chút thế nhưng chiến tích thật sự của hắn đặt ở trước mặt.
Một người đánh bảy tám người đàn ông khỏe mạnh, nói đánh mười người bình thường cũng không quá đáng.
Giải quyết được nghi hoặc trong lòng, Hàn Gia Di tắt điện thoại nhắm hai mắt lại. . .
Chỉ là khóe miệng của nàng vẫn như cũ treo một tia mỉm cười ngọt ngào.
Ngày thứ hai, Tiêu Dũng vẫn như thường lệ rời giường đúng giờ!
Thời gian trôi một đêm, Tiêu Dũng phát hiện giá trị sợ hãi lại tăng thêm 7000 điểm.
Con số này thật sự rất khủng bố vì dù sao nhìn qua video mà cảm thấy sợ hãi thì tỉ lệ rất thấp, như vậy có thể chứng minh cực kỳ nhiều người thấy được tin tức hình ảnh liên quan đến hắn.
Hắn tranh thủ thời gian đổi thêm một viên Cường Gân Hoàn ăn vào.
Tiểu mập mạp Hoàng Tỉnh Nhiên lại nhìn thấy Tiêu Dũng cắn thuốc. . . .
Đại ca tuổi trẻ như vậy liền bắt đầu bảo dưỡng thân thể. . . . Khó trách mạnh mẽ như vậy .
"Đại ca ngươi cắn thuốc gì thế?"
Hắn hiếu kỳ hỏi.
"Sô-cô-la!" Tiêu Dũng nơi nào nói thật cho hắn biết.
"Kia nhìn liền biết dược liệu trung y đại ca đừng gạt hòng gạt em!"
"Thật là sô-cô-la. . ."
Thấy Tiêu Dũng không thừa nhận, Hoàng Tỉnh Nhiên trong lòng xem thường "Có gì mà giấu giấu diếm diếm. . . Không phải chỉ là thuốc bổ thận sao. . ."
Lại ăn vào một viên Cường Gân Hoàn.
Tiêu Dũng chờ đợi cải tạo hoàn thành sau đó đột nhiên nhảy lên!
Nhảy cao hơn!
Tiêu Dũng mừng rỡ trong lòng, nếu cứ tiếp tục như vậy không phải có thể biến thành Slam Dunk rồi? ( Slam Dunk : nhân vật trong truyện tranh bóng rổ )
Sau một thời gian mọi người bắt đầu khôi phục bình tĩnh.
Tiêu Dũng tiếp tục quân huấn mà các bạn học dần dần cũng biết được những việc Tiêu Dũng làm. Mặc dù vậy, bởi vì Tiêu Dũng hung ác nên phần lớn mọi người vẫn như cũ đứng xa mà nhìn đối với hắn.
Bảy ngày tích lũy để Tiêu Dũng đổi viên Cường Gân Hoàn thứ sáu!
Khoảng thời gian này giá trị sợ hãi mỗi ngày đều duy trì tốc độ tăng trưởng ổn định, tuy nhiên theo thời gian dần trôi biên độ tăng cũng không còn được như trước.
Dù sao sự kiện nóng cũng có thời hạn.
Từ khi triệt để rớt khỏi top tìm kiếm làm cho điểm giá trị sợ hãi cũng dần ít đi.
Ở thời đại này sự nhiệt tình của mọi người đối với một sự kiện không duy trì được quá lâu.
Ăn vào viên Cường Gân Hoàn thứ sáu, Tiêu Dũng liền nhận được hệ thống nhắc nhở.
"Leng keng, chúc mừng chủ nhân, hiệu quả của Cường Gân Hoàn đạt đến cực hạn nên tiếp tục sử dụng sẽ không nhận được cường hóa!"
Mặc dù vậy tố chất thân thể Tiêu Dũng bây giờ so với trước đó đã tăng lên quá nhiều.
Cho dù là tính cân đối hay là lực bạo phát đều có sự thay đổi lớn.
Hắn có thể nhẹ nhõm làm ra các loại kỹ năng chơi bóng rổ, mà nhìn cực kì thanh cao thoát tục.
Lúc này Tiêu Dũng đang ở ngay trên sân bóng rổ thể hiện!
Trên thực tế cũng là để kiểm tra trạng thái thân thể của mình.
Dù sao Tiêu Dũng chính là suy nghĩ như vậy.
Chỉ gặp hắn nhanh chóng dẫn bóng qua nửa sân, trước đường ném bóng liền bật nhảy, cả người bay vọt lên với lực lớn thế lớn đem bóng úp vào trong rổ!
"Tốt!"
Xung quanh vang lên ào ào tiếng khen.
Tiêu Dũng nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, cảm giác có chút đáng tiếc tại sao đều là mấy tên chim cu cu mà không có nữ sinh nào đến xem chơi bóng rổ chứ.
Đang than thở thì hắn trông thấy được ở bên cạnh sân chẳng biết lúc nào nhiều hơn một cái thân ảnh quen thuộc.
Trương Điềm Điềm, nàng đã xuất viện.
Nhờ có Tiêu Dũng ra tay kịp thời mà thương thế của nàng không phải quá nặng.
Trong tay nàng lúc này cầm một bình nước, hai người bốn mắt chạm nhau nhưng Tiêu Dũng nhanh chóng quay đầu đi.
Không có cái gì để mà nói.
Chỉ là không nghĩ đến Trương Điềm Điềm lại chủ động chạy vào sân.
Cầm chai nước từ trong tay hướng về phía hắn.
"Tiêu Dũng bạn có khát nước không? uống nước đi này." Trương Điềm Điềm ôn nhu nói.