• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Hiểu Hiểu hơi cười cười xấu hổ.

Ông chủ này cũng tuyên truyền đồ ăn nhà mình quá mức.

"Tiêu Dũng rất thích ăn thận?"

"Thích ăn! Hắn đã ăn tám quả thận lớn! Nếu không sao có thể mạnh mẽ như vậy? Thận này nhà tôi chế biến theo công thức gia truyên, không ở nơi nào có được đâu. . ."

Rõ ràng là ăn bốn quả, đến miệng hắn lại thành gấp đôi. . .

"Vậy ông có thể cho tôi Wechat của hắn được không?"

Kim Hiểu Hiểu cười hỏi.

Lý Siêu lộ ra nụ cười nịnh nọt rồi nói "Đương nhiên có thể nhưng mà đồng chí nhà báo, cô phải viết tên nhà hàng của tôi trong bài báo nhiều một chút ."

Hắn không ngốc, đây chính là cơ hội lớn để tuyên truyền.

Thừa dịp vụ việc đang rất được đông đảo người dân quan tâm, nếu làm marketing tốt đảm bảo sắp tới sẽ là khoảng thời gian hốt bạc!

"Được, ông chủ yên tâm đi." Cứ đồng ý trước đã, đem Wechat tới tay còn sau đó làm thật hay giả thì tính sau!

Lý Siêu nhanh chóng đem Wechat giao cho Kim Hiểu Hiểu.

Thời gian nghỉ ngơi là lúc các bạn học tụm hai tụm ba lại buôn chuyện với nhau, còn Tiêu Dũng lại ngồi một thân một mình nhíu mày suy ngẫm.

Bộ dáng này càng để cho người ta cảm thấy hắn rất hung ác cho nên căn bản không có người dám tới gần Tiêu Dũng.

Thật ra Tiêu Dũng cũng muốn làm quen thêm một hai người bạn nhưng rồi hắn nhận ra đây là mục tiêu lâu dài, không thể hoàn thành nhanh chóng được.

Trong lòng của hắn chỉ suy nghĩ một việc.

Làm cách nào để việc xử phạt Hàn Gia Di bị hủy bỏ?

Sự tình này như hòn đá tảng đặt nặng lên tâm lý của hắn.

Hắn cũng biết muốn đả thông tư tưởng của Tống Mai là không thể.

Mà nàng ta cũng không có ấn tượng tốt với Tiêu Dũng, mở miệng ngậm miệng đều trách mắng thậm chí ám chỉ Hàn Gia Di là cùng Tiêu Dũng đi thuê phòng qua đêm.

"Có nên đi tìm lãnh đạo trường hay không?" Tiêu Dũng lâm vào do dự.

Hắn dù sao chỉ là một sinh viên bình thường còn người ta là giáo viên đã làm việc lâu năm, tìm lãnh đạo trường sẽ có hiệu quả ra sao?

Mà lại qua sự việc đi tìm Tống Mai thì sự tín nhiệm của hắn đối với giai cấp quản lý của trường xuống rất thấp.

Đang suy nghĩ bỗng nhiên điện thoại rung lên, lấy ra xem xét thì thấy có tin nhắn của người lạ.

"Xin chào Tiêu Dũng bạn học, tôi là nhà báo Kim Hiểu Hiểu của Thời Báo Tần Châu, muốn cùng cậu tìm hiểu một ít tình huống nếu thuận tiện mong cậu dành ra ít thời gian."

"Nhà báo?" hai mắt Tiêu Dũng tỏa sáng.

Mặc dù thời điểm hắn cứu người, cũng chưa từng nghĩ đến việc để nhiều người biết, nhưng hắn biết rõ, tại thời đại internet phát triển như thế này, sức mạnh của nhà báo là rất lớn!

Đặc biệt là đối với một số cơ quan nhà nước.

"Thay vì mình phải khúm núm đi tìm lãnh đạo nhà trường cầu xin vậy không bằng trực tiếp tạo áp lực thông qua truyền thông!"Chỉ tích tắc trong đầu Tiêu Dũng liền xuất hiện suy nghĩ này!

Hắn nhanh chóng đồng ý lời mời kết bạn!

Kim Hiểu Hiểu bên kia thấy lời mời được chấp thuận lập tức vui mừng.

" Bạn học Tiêu Dũng, có thể tìm thời gian rảnh phỏng vấn cậu một chút được không?"

"Tất nhiên là được nhưng hiện tại đang là quân huấn nên cũng không thể xin phép nghỉ, chúng ta ở hẹn nhau ở chỗ nào đó bên ngoài trường, sau khi tan học em sẽ tới."

Tiêu Dũng phát tin nhắn qua.

Kim Hiểu Hiểu tranh thủ thời gian hồi đáp " Không có vấn đề gì, đến lúc đó chúng tôi chờ cậu ở trước cửa trường học!"

"Được!"

Tiêu Dũng tắt điện thoại đi, vẻ mặt nhẹ nhàng hơn một chút, dù như thế nào hắn cũng quyết tâm xử lý bằng được vụ này.

Trong tòa nhà Giáo Vụ Đại học sư phạm Tân Châu, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi lúc này đang theo dõi video của Tiêu Dũng.

"Vọt tới trước rất đẹp mắt , tốc độ không tồi, thăng bằng cũng rất tốt có thể nhìn ra kiến thức cơ bản rất chắc chắn. . . Còn luyện thêm chút quyền kích, không tệ, không tệ, người này không sai!"

Hắn thì thào nói.

Đồng thời lấy ra hồ sơ về sinh viên mới, tư liệu học sinh năng khiếu hắn có một phần trong tay.

Nhất là Tiêu Dũng đây là đối tượng trọng điểm chú ý của hắn.

"Quán quân đấu vật thanh thiếu niên toàn quốc lại còn biết một ít quyền kích, không biết còn luyện thêm những thứ khác không, nếu là bồi dưỡng thật tốt thì sau một hai năm không chừng có thể đạt thành tích!"

Trịnh Thiết Toàn thì thào nói.

Hắn là giáo viên chuyên môn phụ trách MMA(Võ thuật tổng hợp) .

Theo thời đại phát triển, hiện tại rất nhiều trường học đều ganh đua nhau ở mọi phương diện, nghiên cứu văn hóa, thành tích thể dục,… đều là muốn so, trường học nếu có thể sinh viên đạt được thứ hạng thi đấu tốt đều sẽ được cộng thêm điểm xếp hạng.

Trịnh Thiết Toàn được xem như một trong những nhân vật tiên phong đầu tiên ở trong nước về MMA.

Chủ yếu dạng thi đấu này tuổi đời còn khá non trẻ.

Đến bây giờ cũng là chưa đến ba mươi năm, chỉ những năm gần đây mới hưng khởi ở trong nước, đã muộn lại càng thêm muộn.

Đội thể dục đại học Tân Châu bắt đầu thành lập bộ môn này từ ba năm trước đây, chỉ là cho tới nay đều không đạt được thành tích quá tốt.

Điều quan trọng nhất chính đối với Trịnh Thiết Toàn chính là không tìm được người kế thừa sự nghiệp của mình!

Rất hiển nhiên, hắn coi trọng Tiêu Dũng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK