• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tại sao vị anh hùng cứu người lại nói ra những lời như vậy? Chúng tôi quyết định tiếp tục tìm hiểu sâu hơn thì mới biết được rằng hóa ra sau sự việc xảy ra ngày hôm qua, nữ sinh đi cùng với Tiêu Dũng bởi vì chính mắt trông thấy sự kiện nên đã phối hợp cảnh sát điều tra, lúc kết thúc thì thời gian đã quá muộn nên cổng trường đã đóng, chỉ có thể ở bên ngoài trường một đêm do đó vị nữ sinh này vì không về kịp đã bị thông báo xử phạt."

" Nhà đài đã ngay lập tức liên hệ với cục cảnh sát để xác thực thông tin, đêm đó hai người đúng là đã được mời đi lấy lời khai và làm chứng đến tối muộn, khi đó cổng trường học đã đóng!"

"Vì chuyện này mà nhà đài chúng tôi còn cử người đi tới khách sạn hôm đó, và căn cứ theo camera giám sát ở hành lang mà chúng tôi thu được cho thấy hai vị bạn học thuê mỗi người một phòng, sau khi tiến vào liền đến tận sáng sớm hôm sau mới mở cửa đi ra lần nữa."

"Theo như bạn học Tiêu Dũng nói thì sau khi chuyện xảy ra hắn từng đi tìm vị giáo viên kia để giải thích nguyên nhân, thế nhưng mà vị giáo viên đó nói một câu để hắn không thể nói gì hơn, nguyên văn như sau : Xảy ra sự tình như vậy là việc của cảnh sát, cần cậu dũng cảm xả thân lo chuyện bao đồng sao? Thời điểm nghe được câu nói này, chúng tôi đều sâu sắc cảm nhận được chấn kinh bởi tại sao lời nói như vậy có thể thốt ra từ một người làm việc lâu năm trong ngành giáo dục?"

"Chẳng lẽ khi chúng ta gặp phải chuyện phạm pháp đều phải đứng yên nhìn mặc dù bản thân có năng lực ngăn chặn? ngắm nhìn mọi thứ xảy ra và bảo trì tâm trí lạnh lùng?"

"Có lẽ chúng ta ở một số thời điểm không phải là người tốt, có lẽ, chúng ta sẽ phạm sai lầm ở một vài sự kiện trong đời. Nhưng ở một số thời khắc quyết định cần phải có người đứng ra lên tiếng, đối với việc nội bộ của trường học nhà báo không có quyền xử trí, nhưng chúng tôi hi vọng từ đáy lòng, sự kiện như vậy xảy ra ít một chút đừng để những anh hùng buồn lòng!"

Lúc này màn hình tiếp tục chuyển sang cảnh Tiêu Dũng, Kim Hiểu Hiểu hỏi "Tiêu Dũng bạn học, cậu có muốn nói điều gì cùng toàn thể cư dân mạng cùng những người đang xem TV không?"

Tiêu Dũng vẻ mặt thành thật nhìn ống kính máy quay nói " mọi người nếu như gặp phải loại chuyện như vậy nhất định đừng làm theo em, bởi vì em là quán quân đấu vật cả nước và cũng thường xuyên luyện tập qua rất nhiều kỹ xảo võ thuật , cho nên em có thể đánh mười người nhưng mọi người không được!"

Phỏng vấn kết thúc.

Tống Mai sắc mặt tái xanh!

Đúng vào lúc này con gái nàng nói "Giáo viên này cũng quá độc ác!"

Chồng của Tống Mai rất đồng ý" cũng không biết nghĩ gì mà nói được những lời như vậy, nếu như đấy là con gái của nàng bị người ta đánh không biết nàng có hi vọng người khác lặng lẽ bước qua hay không?"

"Ầm!"

Tống Mai trực tiếp cầm chén đặt mạnh ở trên bàn dọa cho hai người giật nảy mình!

"Chuyện gì thế? Em phát điên cái gì?" Chồng của Tống Mai không hiểu lắm.

Tống Mai mặt âm trầm tức giận nói "Đồ ăn xào mặn! Em không ăn!"

Nói xong liền đứng dậy trực tiếp trở về phòng.

Nàng thậm chí không dám thừa nhận trước mặt chồng và con gái rằng mình là vị giáo viên được nhắc đến kia.

Dù sao từ ngữ vô ý thốt ra mới là thứ làm tổn thương người khác nhất.

Hai người đứng ở góc nhìn thứ ba để nói ra cảm nhận của mình, nàng nếu thừa nhận ở trước mặt chồng và con gái thì không phải là càng mất hết thể diện sao?

Mà vào lúc này Thời Báo Tân Châu cũng đăng tải video phỏng vấn lên các mạng xã hội.

Phía dưới đầy rẫy bình luận:

"Không phải chứ, trường học có quy định thế nhưng đây là tình huống đặc biệt cần phải xử lý theo hướng đặc biệt, phối hợp với cơ quan công an thuộc về tình huống không thể phản kháng, là nghĩa vụ của mỗi công dân, sao có thể bởi vì chuyện này xử lý người ta được?"

"Ha ha một vài giáo viên có phẩm chất kém như vậy đấy, nhìn học sinh liền thấy khó chịu sau đó đặc biệt cố ý làm khó, tại sao Tiêu Dũng không bị xử lý còn nữ sinh kia lại bị xử lý? Các ngươi ngẫm nghĩ xem!"

"Thế nhưng lời nói của vị giáo viên này cũng đủ chán ghét? Gặp được sự việc đã có cảnh sát vậy nếu như nàng rơi xuống nước, khẳng định cũng phải chờ cảnh sát đến, người khác tuyệt đối đừng cứu."

"Theo ý ta thì giáo viên như vậy không xứng đáng dạy học, nên khai trừ."

"Hoàn toàn chính xác không vượt qua bài kiểm tra đạo đức."

Tống Mai không ngừng lướt lướt bình luận, càng xem tâm càng phiền.

Nhưng điều làm cho nàng lo lắng nhất chính là sự tình này bị làm lớn chuyện.

Một khi bị lãnh đạo trường biết vậy nên xử lý như thế nào!

Họ sẽ biết sao? Đáp án là không thể nghi ngờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK